Nghe Đồn Anh Là Tra Nam

Nghe Đồn Anh Là Tra Nam

Chương 1.

Lần đầu tiên Trà My nghe danh Quách Kỳ Tài là lúc cô xin vào casting vai diễn quần chúng trong một bộ phim điện ảnh do Công ty Thịnh Tài đầu tư sản xuất.

"Ông chủ đúng là tên tra nam thay đàn bà còn nhanh hơn diễn viên thay áo."

Lần thứ hai nghe lại tên hắn qua tiếng rên của ả đàn bà trong phòng ông chủ: "Quách...Kỳ Tài...ê a...người ta chịu hết nổi rồi!" Khỏi cần thấy cũng biết trong đó kịch liệt như thế nào?

Lần thứ ba cô nghe tên tên tra nam đó...

"Ngày mai, nhà bác Quách muốn con và Quách Kỳ Tài gặp mặt bàn hôn sự. Con xin nghỉ ngày nha."

"Cha nói sao? Chồng đính ước của con tên Quách Kỳ Tài á?"

Ôi cha mẹ ơi!!!

"Lập tức hủy ước!"

Cha nhìn trân trân vào mặt cô hai phút, bàn tay cầm ly trà gác trên bàn run lên. Một phút sau, cha đập mạnh tay: "Hủy ước? Con xem cha mẹ nhẹ như không khí hả?

Doãn Trà My, có phải con thấy cha mẹ cưng con quá nên con không đặt cha mẹ vào mắt đúng không?"

Doãn Trà My mở to mắt, há to miệng muốn thanh minh nhưng bị cha cậy già lấy uy đè bẹp cô.

"Cha nói cho con biết, nhà họ Doãn và nhà họ Quách kết tình thâm giao mấy đời, một lời nói ra chắc như đinh đóng cột.

Con muốn cha treo cổ lên ngọn cây ớt con mới cam đúng không?

Người ta nói đẻ con gái hiền ngoan luôn nghe lời cha mẹ. Sao Doãn Thiện này lại sinh ra cô con gái cứng đầu!! Hu hu hu...

Gần 50 tuổi hiếm hoi mới kiếm được mụn con gái những mong chống gậy về già. Vậy mà, nó nỡ lòng nào chặt gậy quăng đi. Như thế này...còn mặt mũi nào ra đường nữa.

Cha đi lập am bế quan đây!!! Hu hu hu...!"

Trà My nhìn theo ông già vừa đi vừa quẹt nước mắt, khóc như cháy nhà, cô chịu hết nổi, gọi giật ngược.

"Cha, đứng lại!" Cô dậm chân dậm cẳng đi đến trước mặt cha, phụng phịu: "Con gái nghe lời là được chứ gì?" Dù sao cái tên Quách Kỳ Tài đó chưa chắc là một người!

Nhà họ Doãn cô mấy đời nhà giáo thanh bạch không thể kết giao với nhà sinh ra tên tra nam thúi hoắc, nhân phẩm thối nát đó được!

"Cầu mong tay họ Quách chồng con không phải là Quách què! Nam mô nam mô!!!!" Trà My chắp tay khấn thần, khấn phật.

Cha cô lập tức ngưng khóc. Vén tay áo lau khô nước mắt, bước tới cốc đầu cô cái, cười hề hề: "Nói vậy nghe còn thông!

Sao bay cưới Quách Kỳ Tài mà cha thấy bay giống chơi xổ số vậy? Cha nói cho con biết, nhà họ Quách độc đinh mấy đời, con trai của họ là đấng nam nhi đầu đội trời chân đạp đất soái lòi nhất đô thành này.

Bay cưới được nó là phúc đức tám đời tổ tiên tích lại. Ở đó...giả vờ làm cao!" Cha lườm cô, khoác tay: "Thôi đi đâu thì lượn đi. Cha gọi điện báo bác Quách đây, không rảnh để nói chuyện với bay!"

Lật mặt nhanh còn hơn cô lật sách!

Doãn Trà My bực bội đá luôn chiếc giày trong chân: "Phúc đức tám đời tổ tiên tích lại? Con nghi cha bị họ lừa lọt tròng thì đúng hơn!"

"Quách Kỳ Tài!!! Anh tốt nhất không phải là tên tra nam thúi trong lời đồn!" Trà My hậm hực nhắm mắt tống luôn một nắm đấm hết lực vào không khí.

Hự!!!

Rõ ràng trước mặt cô không có người. Không lẽ cô đấm trúng âm hồn đang bất mãn Diêm Vương bỏ Âm tào đi hoang?

Trà My mở mắt.

Âm hồn nam đen thui, mặt mày lạnh ngắt đang trừng trừng đôi mắt đằng đằng sát khí vào mặt cô.

"Mô Phật! Tôi lỡ tay mong quỷ ông thứ lỗi!" Cô bái tạ lỗi hắn.

Cây sắt đen nghiến răng ken két, bất ngờ vươn tay bắt lấy cằm cô. Năm ngón tay hắn lạnh như bản mặt hắn vậy!

Người âm có khác! Cái gì cũng O độ!

"Hè hè...Xin lỗi ngài! Tôi lỡ tay không cố ý mạo phạm người âm! Ngàn lần xin lỗi! Mong ngài hỷ xả, hỷ xả!!!" Trà My chớp chớp đôi mắt thành tâm biết lỗi.

"Cô vừa nói gì nói lại tôi nghe?"

Thì ra là một con quỷ điếc! Trà My cô sống ngay thẳng trượng nghĩa không chấp một kẻ lãng tai.

"Tôi nói, tôi xin lỗi ngài! Tôi lỡ tay...!"

"Không phải câu đó!"

Hắn cắt ngang lời cô.

Trà My đảo đôi mắt đẹp nghĩ ngợi, rồi búng tay.

"À, tôi nhớ rồi!" Cô hắng giọng, chỉnh chỉnh lại tà áo ngay ngắn, chắp tay thành kính: "Mô Phật, tôi lỡ..."

Nắm ngón tay lạnh ngắt siết mạnh cằm cô, giọng hắn hạ âm 12 độ: "Cô giỡn mặt với tôi hả?"

"Người sao dám giỡn với quỷ trời!"

"Cô càm ràm gì trong miệng đó?"

"Có đâu, tôi đang nhẩm xem tôi còn nói câu gì nữa...!"

Hắn bực bội, hết kiên nhẫn, dí sát bộ mặt sắt già chát vào bộ mặt non nớt của cô: "Câu đầu tiên í!"

"Câu đầu tiên à?"

Sáng giờ cô nói nhiều như vậy, biết câu nào là câu đầu tiên đây?

Cô trưng cho hắn đôi mắt dễ thương, giơ ngón út xin xỏ: "Ông quỷ, không ấy...ông từ bi nhắc giúp tôi từ đầu tiên được không?"

Giỏi giả nai, giả thỏ!

Hắn nắm cổ áo cô xách cô hỏng cả chân: "Xem ra, không cho cô ăn ít đất...cô không biết Quách Kỳ Tài này là ai?"

Hot

Comments

Ngọc Trang

Ngọc Trang

Chúc mừng bộ truyện mới của e 🌹🌹🌹🌹chưa đọc nhưng thấy văn án viết là hấp dẫn rồi nha trâu già gặm cỏ non thôi đi vậy mà bị cô vk nhỏ xem là tra nam mới ghê

2025-04-01

3

Phạm Nhung

Phạm Nhung

này này, coi chừng làm đau vk tương lai, ko thôi sau này ông bị gà tơ cho ăn đấm nha/Joyful/

2025-03-30

3

NT&TN

NT&TN

Chúc mừng e ra bộ truyện mới /Rose//Rose//Rose/

2025-03-31

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play