Chương 5

Mùa đông đến sớm hơn mọi năm, mang theo những cơn gió lạnh buốt len lỏi vào từng góc phố.
Duy vẫn giữ thói quen đi dạo cùng Quang Anh, nhưng đôi lúc cậu bước chậm hơn, những chuyến đi xa cũng thưa dần.
Quang Anh bắt đầu nhận thấy điều bất thường.
Duy thường xuyên ho nhẹ, đôi khi gương mặt tái nhợt nhưng vẫn cố cười để trấn an anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em ổn mà, chỉ là cảm lạnh một chút thôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[nhún vai, ánh mắt cong lên đầy tinh nghịch]
Nhưng Quang Anh không tin.
Bàn tay cậu ngày một gầy đi, từng ngón tay nắm lấy anh cũng không còn chặt như trước.
⚡🐑
Ngày hôm đó, trời rất lạnh.
Tuyết mỏng phủ lên những con đường lát đá, hơi thở của hai người hòa vào không khí, tạo thành làn khói mờ ảo.
Duy kéo tay Quang Anh, muốn đi đến công viên quen thuộc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lâu rồi mình chưa ra đây, đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[mỉm cười, kéo cao khăn quàng cổ của cậu]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gió lạnh lắm, có chắc là em muốn đi không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[gật đầu, đôi mắt lấp lánh như trẻ con]
Họ cùng nhau bước đi, vẫn như những ngày trước—Duy thích chụp ảnh, còn Quang Anh đứng bên cạnh ngắm nhìn cậu.
Nhưng lần này, Duy không còn chạy nhảy khắp nơi như mọi khi.
Cậu đứng yên thật lâu, nhìn ngắm những tán cây trụi lá, hàng ghế đá đã vắng bóng người.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[nghiêng đầu, khẽ hỏi]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao thế?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[chớp mắt, nụ cười thoáng hiện trên môi]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không có gì, chỉ là… mùa đông năm nay đến nhanh quá.
Cậu không nói thêm gì nữa, lặng lẽ giơ máy ảnh lên chụp bức tranh tuyết trắng trước mặt.
Nhưng đúng lúc ấy, đôi chân cậu bỗng lảo đảo.
Cảnh vật xung quanh chao đảo, cơn gió đông rít qua tai.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy!
Quang Anh vội lao đến, kịp ôm lấy cơ thể cậu khi nó đổ xuống.
Duy ngã vào vòng tay anh, hơi thở gấp gáp.
Cậu ngước lên, đôi mắt đong đầy sự nuối tiếc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh này…
Giọng cậu rất khẽ, như thể chỉ cần một cơn gió nữa thổi qua, nó sẽ tan biến.
Quang Anh run rẩy siết chặt cậu trong vòng tay, trái tim hoảng loạn đến mức quên mất cả nhịp đập.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[khẽ cười, hàng mi ươn ướt]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thiên đường có việc gì gấp lắm hay sao mà gọi thiên thần của anh lên vội thế nhỉ?
Câu nói ấy như một nhát dao cứa vào lòng Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[lắc đầu, bàn tay run rẩy vuốt nhẹ gương mặt cậu]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng nói linh tinh.
Anh cắn chặt răng, cố gắng kiềm chế cảm giác sợ hãi đang cuộn trào trong lồng ngực.
Duy yếu ớt nâng tay chạm vào má anh, đôi môi vẫn cong lên như mọi khi, nhưng lần này… lại mang theo một nỗi buồn sâu thẳm.
Quang Anh siết chặt vòng tay, ôm cậu thật chặt như thể chỉ cần buông ra, cậu sẽ tan vào cơn gió lạnh này.
⚡🐑
🐳: bình tĩnh nghe. Mới có chương 5 hoii.
Hot

Comments

⚡Minne🐑

⚡Minne🐑

Mới chap5 mà vậy gòii, hong biết mấy chap sau sẽ ra saoo

2025-04-01

1

Hong thể bình tĩnh đi

2025-04-01

2

˚⋆𐙚。qtᡣ𐭩˚

˚⋆𐙚。qtᡣ𐭩˚

tặng c tách cà phê với bông hoa ạaa

2025-04-01

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play