[SHUPHANAT] - MẬT NGỌT | Truyện Dài |
OAN GIA GẶP NHAU
Maysaty Milec (Kan)
Tôi bĩu môi, khoanh tay lắc đầu: “Con trai gì đâu mà lạnh lùng, khó gần! Đúng là đối lập hoàn toàn với Patrik.”
sappi(bạn thân)
Sappi cười cười, chống cằm nhìn tôi: “Ừ thì lạnh thật, nhưng mà… đó lại là gu của mấy em gái thời nay đó! Lạnh lùng, ít nói, nhìn cool cool là đổ đứ đừ liền.”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi nhướng mày, tỏ vẻ không thể tin nổi: “Thiệt luôn? Bồ nói mấy em thích kiểu người như vậy á? Mình thì thấy nó giống tảng băng Nam Cực hơn!”
moda(bạn)
Moda bật cười: “Tảng băng nhưng mà đẹp trai! Còn Patrik thì như mặt trời vậy, thân thiện, nụ cười lúc nào cũng tỏa sáng. Bồ đứng cạnh ảnh có khi tưởng mình đang đứng gần lò sưởi luôn đó.”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi gật đầu lia lịa: “Chuẩn luôn! Nãy gặp Patrik mà mình còn tưởng đang đứng kế mặt trời, nụ cười của ảnh sáng quá trời quá đất.”
ton(bạn)
Ton nhún vai: “Vậy bồ thích kiểu nào hơn? Mặt trời hay tảng băng?”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi khoanh tay suy nghĩ vài giây, rồi nhún vai: “Ờm… thôi, tui thích thịt nướng hơn. Mấy ông lo nướng thịt dùm đi!”
Cả bàn cười ầm lên, còn tôi thì hí hửng gắp miếng thịt cháy xém lên ăn. Mấy chuyện "gu trai" gì đó, tôi đâu có rảnh mà bận tâm.
moda(bạn)
Moda vừa nhai vừa hỏi: “Ủa mà bà định học trường nào vậy?”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi vừa nhâm nhi miếng thịt vừa thản nhiên đáp: “Thì… trường của mấy cậu đó chứ đâu!”
moda(bạn)
Moda vỗ tay cái bốp: “Thật á? Vui thế! Vậy là từ nay được chung trường với bà rồi!”
sappi(bạn thân)
Sappi cười gian, đẩy vai tôi một cái: “Vậy là sắp được gặp lại cục đá lạnh lùng rồi nha~”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi khựng lại, miếng thịt trong miệng bỗng nhiên mất vị. “Khoan… Anh ta cũng học ở đó á?!”
ton(bạn)
Ton gật đầu cái rụp, nhún vai như chuyện hiển nhiên: “Ừ, không những học ở đó mà còn là nam thần của trường luôn đấy! Hot lắm nha!”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi trợn mắt: “Gì vậy trời! Một người khó ở như vậy mà cũng được gọi là nam thần hả?”
moda(bạn)
Moda cười hí hí: “Ủa chứ sao, đẹp trai, lạnh lùng, đá bóng siêu đỉnh, học giỏi, mấy em nữ không mê mới lạ á!”
sappi(bạn thân)
Sappi khoanh tay nhìn tôi: “Là do bà không mê thôi. Chứ người ta có nguyên FC trong trường đó, ra sân là hét ầm trời!”
Tôi thở dài thườn thượt, tự hỏi mình có cần phải chuyển trường gấp không. Nhưng nghĩ lại, chắc gì đã đụng mặt hoài chứ… đúng không?
Tôi về nhà, thay đồ rồi chạy bộ quanh khu chung cư cho giãn gân cốt. Trời chiều mát mẻ, gió thổi nhè nhẹ làm tôi thấy thoải mái hẳn.
Chạy được một lúc, tôi bỗng khựng lại khi thấy một bóng dáng quen thuộc.
Là anh ta.
Suphanat Mueanta đang ngồi trầm ngâm trên ghế đá, tai đeo tai nghe, ánh mắt nhìn xa xăm. Gương mặt đẹp trai dưới ánh hoàng hôn trông có vẻ... trầm lặng đến lạ.
Maysaty Milec (Kan)
Tôi vội nép vào một góc, chỉ ló đầu ra nhìn lén. “Ừm… cũng đẹp trai đấy… Nhưng mà vẫn đáng ghét!” Tôi lẩm bẩm, hai tay khoanh lại.
Nhưng rồi bất giác nhìn anh ta lâu hơn dự tính. Không hiểu sao, cái vẻ lạnh lùng, xa cách của anh ta lại khiến tôi có chút tò mò.
Đang mải mê ngắm (à không, quan sát), thì bỗng một bàn tay vỗ mạnh lên vai tôi.
Tôi giật mình suýt nhảy dựng lên, quay lại thấy Patrik đang đứng ngay sau lưng, cười tươi như ánh nắng ban mai.
Maysaty Milec (Kan)
Tôi đưa tay ôm ngực, mắt tròn xoe nhìn Patrik:
“Anh làm em giật mình đó nha!”
patrik
Patrik bật cười, chìa ra ba chai nước, rồi đưa cho tôi một chai: “Cầm đi, mới chạy bộ mà không uống nước là không được đâu.”
Tôi nhận lấy, mở nắp uống một ngụm.
patrik
Patrik nghiêng đầu nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ trêu chọc: “Mà… nãy giờ em ngóng ai vậy?”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi chớp mắt tỉnh bơ: “Em hóng gió.”
patrik
Patrik liếc về phía ghế đá chổ bank đang ngồi rồi nhướng mày: “Hóng gió ngay chỗ cục đá lạnh lùng đó á?”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi đỏ mặt, suýt sặc nước: “Có đâu! Anh đừng nói bậy!”
thấy tôi hơi đỏ mặt nên patrik liền đổi chủ đề khác, làm tôi có cảm giác rất thoải mái khi nói chuyện
patrik
Patrik cười tủm tỉm, đổi chủ đề: “Em cũng ở chung cư này hả?”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi lắc đầu: “Không, nhà em ở phía sau chung cư này thôi. Còn anh thì sao?”
patrik
Patrik gật đầu: “Anh ở đây luôn, tại chỗ này gần sân tập nên anh với mấy đứa trong đội đều ở chung cư này.”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi tròn mắt: “Ồ, vậy hả? Mà anh cũng chạy bộ hả?”
patrik
Patrik cười tươi roi rói: “ anh mới ăn no, ra đi bộ cho tiêu bớt nè. Giống em đó!”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi bật cười theo: “Haha, đồng minh rồi!”
patrik
Patrik nhìn đồng hồ, rồi nhún vai: “Thôi anh đi nha, không là thằng Bank nó chờ xíu là nó chửi anh liền.”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi nhíu mày: “Bank?”
patrik
Patrik nhếch môi cười: “Bank là biệt danh của Suphanat đó, em biết nó mà đúng không? Người mà sáng nay em đụng…”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi vừa mở miệng: “À… biết.”
Vừa dứt lời, bỗng nhiên Suphanat quay đầu sang nhìn thẳng vào tôi.
Ánh mắt lạnh băng, không chút cảm xúc.
Tôi giật thót, đứng hình trong vài giây.
Trời đất ơi, anh ta nghe thấy hả trời?
Tôi hoảng hốt, vội núp ngay sau lưng Patrik, tay bấu chặt áo anh ấy:
Maysaty Milec (Kan)
“Anh che cho em đi! Em không muốn chạm mặt anh ta đâu!”
Patrik bật cười, nhưng vẫn dịch người qua một chút để che cho tôi.
Suphanat Mueanta (Bank)
Vừa lúc đó, Suphanat đứng dậy, giọng trầm trầm: “Về thôi, trễ rồi.”
Suphanat Mueanta (Bank)
Bank nhíu mày, nhìn Patrik: “Nói chuyện với ai vậy?”
patrik
Patrik gãi đầu, cười cười: “À… người quen thôi! Thôi, về nào!”
Tôi lén lút bước ra từ phía sau lưng Patrik, cúi mặt tránh né để không bị Suphanat phát hiện. Nhưng chưa kịp trốn, thì giọng nói lạnh như băng của anh ta vang lên
Suphanat Mueanta (Bank)
“Ơ… Con nhóc lúc sáng?”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi đứng khựng lại, lập tức bật chế độ phản kháng, hất mặt lên nhìn thẳng vào anh ta:
“Nhóc gì mà nhóc?! Tôi có tên tuổi đàng hoàng đó nha!”
Suphanat Mueanta (Bank)
Suphanat bình thản nhét tay vào túi quần, nhún vai: “Ai mà nhớ nổi tên con nhóc đổ café lên người tôi chứ.”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi trợn mắt, khoanh tay: “Ủa? Chuyện đó là do anh không nhìn đường trước mà? Đổ thừa ai vậy cha?”
Suphanat hừ một tiếng, ánh mắt vẫn bình thản nhưng có chút trêu chọc:
Suphanat Mueanta (Bank)
“Không nhìn đường? Vậy ai là người cúi đầu ôm ly café đi tới?”
Tôi há hốc mồm, không thể tin nổi anh ta còn nhớ từng chi tiết.
patrik
Patrik đứng giữa hai đứa tôi, mặt đầy bối rối, cố giảng hòa:
“Rồi rồi, bình tĩnh nào hai vị! Làm gì mới gặp lại mà đã đấu võ mồm vậy trời!”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi vẫn không chịu thua, chống nạnh:
“Là do anh ta kiếm chuyện trước mà! Nhìn lạnh lùng vậy mà nhiều chuyện ghê!”
Suphanat nhếch môi cười khẽ, không nói gì thêm, nhưng ánh mắt như đang đánh giá tôi.
patrik
Patrik thở dài, vỗ vai tôi một cái: “Thôi anh chịu thua hai đứa luôn! Mới gặp lại mà đã chí chóe vậy rồi, không biết còn bao nhiêu trận nữa đây!”
Tôi bĩu môi, còn Suphanat thì chỉ lạnh lùng quay đi.
Tôi nhìn theo, trong lòng tự hỏi—rốt cuộc mình vừa gây thù với ai vậy trời?
Maysaty Milec (Kan)
Tôi bực tức lẩm bẩm: “Đồ đầu gỗ, đáng ghét!”
Suphanat Mueanta (Bank)
Suphanat khựng lại, quay phắt qua nhìn tôi: “Cô nói gì?”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi bắt đầu quạu, hất mặt lên: “Tôi nói anh đó! Đồ đầu gỗ, vô cảm, đáng ghét!”
Suphanat Mueanta (Bank)
Suphanat cười nhạt, khoanh tay trước ngực: “Còn cô thì lắm lời, phiền phức.”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi há hốc miệng, chỉ tay vào anh ta: “Anh dám nói tôi phiền á?”
Suphanat Mueanta (Bank)
Suphanat nhún vai, điềm nhiên đáp: “Không chỉ phiền mà còn ồn ào nữa.”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi sôi máu, bước tới sát hơn: “Anh nói lại lần nữa coi?”
Suphanat Mueanta (Bank)
Suphanat bình thản nhìn xuống tôi, gật đầu: “Cô. Rất. Phiền.”
Tôi siết chặt nắm tay, nhìn lên cái mặt đáng ghét kia mà chỉ muốn cãi cho đến sáng.
Patrik đứng bên cạnh xoa thái dương, bất lực nhìn hai đứa tôi cãi nhau như hai đứa trẻ.
Ban đầu là chuyện café, rồi tới cái biệt danh “con nhóc”, rồi lôi cả phong cách sống của nhau ra tranh luận.
30 phút trôi qua.
patrik
Patrik rốt cuộc không chịu nổi nữa, giơ tay đầu hàng: “Rồi rồi! Hai người muốn cãi nhau cả đêm luôn hả? Có ai nghĩ tới cảm giác của người đứng giữa như tôi không?”
Tôi và Suphanat đồng loạt quay sang, đồng thanh:
“KHÔNG!”
patrik
Patrik: “… Tôi sai, tôi xin lỗi, hai người tiếp tục đi.”
Nhưng vừa lúc đó, bụng tôi réo lên một tiếng rõ to.
Cả hai người đàn ông trước mặt đồng loạt quay sang nhìn tôi.
Tôi đứng đơ.
Trời đất ơi, mất mặt quá!
Comments
ily s
tiếp đi
2025-04-03
1
Thichdoctruyen
ê tiếp đi bà hài quá
2025-04-03
2