[SHUPHANAT] - MẬT NGỌT | Truyện Dài |
NGÀY TRỞ VỀ
TÁC GIẢ CUTEE PHÔ MAI WE
hi mấy bàaa, chuỵn là mấy cái truyện kia shop bí quá, định viết truyện mới này 🤯🤯
TÁC GIẢ CUTEE PHÔ MAI WE
vô luôn đi khỏi nói nhiều ^^
1. Suphanat Mueanta (Bank) – Lớp 12A
Biệt danh: Bank
Là cầu thủ trẻ đầy triển vọng, hiện đang đá cho đội tuyển quốc gia Thái Lan và CLB Buriram.
Tính cách: Trầm lặng, lạnh lùng, ít nói, ăn nói cộc lốc nhưng bên trong lại hài hước, giàu tình cảm.
Học lực: Xuất sắc ở mọi môn học, thông minh và nhanh nhạy.
Ngoại hình: Cao 1m73, vóc dáng cân đối, là mẫu bạn trai lý tưởng của nhiều cô gái trong trường.
Dù ít thể hiện ra bên ngoài nhưng rất yêu thương gia đình, đặc biệt là anh trai Supachok và em trai Dollar.
2. Maysaty Milec (Kan) – Lớp 10C
Biệt danh: Kan
Là người Thái, nhưng năm 5 tuổi đã sang Việt Nam sống với ông bà ngoại, dù cha mẹ nhiều lần thuyết phục nhưng cô vẫn không chịu về.
Đến năm 16 tuổi, vì dịch bệnh bùng phát nên buộc phải trở lại Thái Lan để hoàn thành bậc trung học.
Học lực: Giỏi nhất ở môn Tiếng Anh và Ngữ Văn, có khả năng sử dụng ngôn từ linh hoạt.
Tính cách: Ngọt ngào, dễ thương, biết cách ăn nói khiến nhiều chàng trai phải "đổ gục" trước sự dịu dàng của cô.
Ngoại hình: Chỉ cao 1m55 nhưng có vóc dáng cân đối, đường nét hài hòa.
Dù sống ở Việt Nam từ nhỏ nhưng vẫn nói tiếng Thái thành thạo.
Bạn cùng lớp của Bank: Patrik, Seksan, Supachai.
Bạn thân của Bank: Pansa và vợ anh ấy, chị Nook.
Gia đình Bank: Anh trai Supachok, em trai Dollar.
Bạn cùng lớp và bạn từ nhỏ của Kan: Moda (nữ).
Bạn thân của Kan: Sappi (nữ).
Người thầm thích Kan: Pich (nam) – Ít nói, trầm tính nhưng luôn âm thầm quan tâm đến Kan. Dù anh có tình cảm với cô nhưng Kan chỉ xem anh là bạn.
Bạn của Kan: Sappi, Ton (nam).
và một số nhân vật khác..
Dịch bệnh năm 2019 bùng phát mạnh mẽ ở VIỆT NAM
vì vậy việc học của cô bị chậm lại, thế nên nữ chính KAN quyết định trở về thái để tiếp tục học năm cấp ba của mình
Đó cũng là lúc cô gặp Định Mệnh Của Đời mình là SUPHANAT
[Nhóm chat – "Hội Mê Ăn Vặt"]
moda(bạn)
Moda: Kan ơi, nghe nói cậu sắp về Thái đúng không?
sappi(bạn thân)
Sappi: Thật á? Có thật là thật không? Hay chỉ là lời đồn đại?
Maysaty Milec (Kan)
Kan: Hahaaa mấy má ơi, mình đang trên đường về nè. Ngồi trên máy bay, gió lùa qua khe ghế mà thấy lạnh lẽo ghê. Hong biết có ai thương mình đến mức ra đón không ta?
ton(bạn)
Ton: Ủa chứ ba mẹ cậu đâu? Hay định trốn luôn, nhảy dù giữa đường?
Maysaty Milec (Kan)
Kan: Ba mẹ mình chờ sẵn ở nhà rồi, mà ý là hong biết có ai trong hội "thiếu mình là sống không nổi" ra đón không á.
pich(n8)
Pich: Gửi định vị đi.
Maysaty Milec (Kan)
Kan: Hahhha mình đùa thôi. Đừng có làm căng vậy chớ! Lỡ gửi xong Pich kéo nguyên đoàn xe ra đón thì quê lắm.
moda(bạn)
Moda: Cười giỡn vậy thôi, chứ thật ra tụi này nhớ cậu lắm á. Lâu rồi không đi ăn vặt cùng nhau.
sappi(bạn thân)
Sappi: Chuẩn! Không có Kan, đi ăn bớt vui hẳn. Còn ai dụ dỗ mấy ông chủ quán cho tụi mình thêm topping miễn phí nữa đâu!
Maysaty Milec (Kan)
Kan: Yên tâm, mình về rồi thì mấy quán ăn quanh khu này sẽ sớm điêu đứng vì tụi mình thôi!
ton(bạn)
Ton: Nghe là biết tụi mình sắp bị kéo đi quét sạch quán xá rồi…
pich(n8)
Pich: Ừ, vậy tối nay gặp nhau không?
Maysaty Milec (Kan)
Kan: Mới về mà chưa kịp nghỉ ngơi đó trời! Nhưng mà… thôi cũng được, ai biểu nhớ mọi người quá làm chi. Hẹn nhau đâu đây lẹ đi!
Vừa kéo vali bước ra khỏi cổng sân bay, tôi đã thấy một nhóm người đứng chờ phía trước. Chà, cả ba mẹ lẫn ông bà nội đều có mặt đông đủ, giống như tôi là ngôi sao nổi tiếng vừa đi lưu diễn về vậy.
Maysaty Milec (Kan)
Tôi phất tay chào rôm rả: “Kan đây! Nhân vật chính đã xuất hiện, mọi người nhớ tui khônggg?”
ĐA NHÂN VẬT
Ba tôi khoanh tay nhìn, nhướn mày: “Nhìn con ốm quá.”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi ôm tim, trợn mắt đầy drama: “Ốm đâu? Đây gọi là nhỏ nhắn, thanh tú, đẹp gái, hợp chuẩn cái đẹp thời đại!”
ĐA NHÂN VẬT
Mẹ tôi bật cười: “Thanh tú hay không thì mẹ không biết, nhưng mẹ thấy con như cây sậy di động rồi đó.”
ĐA NHÂN VẬT
Ông nội vỗ vai tôi, cười hiền: “Về nhà nội tẩm bổ cho. Ở Việt Nam ăn uống kiểu gì mà gió thổi bay vậy hả con?”
Maysaty Milec (Kan)
NhàTôi khoanh tay, lắc đầu nghiêm túc: “Không phải đâu nội ơi. Ở Việt Nam đồ ăn ngon lắm, chỉ là… do trời thương, ban cho con một body nhỏ nhắn để dễ luồn lách, ai cũng nhường đường cho con hết trơn!”
ĐA NHÂN VẬT
Bà nội bật cười, véo nhẹ má tôi: “Cái miệng lanh ghê ha. Thôi, đi về nhà lẹ lên cho bà coi con nhỏ xíu này ăn hết mấy nồi cơm không.”
Maysaty Milec (Kan)
Tôi lập tức vỗ ngực: “Bà cứ yên tâm, nay con về rồi thì nồi cơm nhà mình sẽ không còn dư hột nào!”
Cả nhà bật cười, mẹ xoa đầu tôi rồi kéo vali giúp tôi ra xe. Thế là, hành trình chinh phục thế giới (hay ít nhất là chinh phục mấy nồi cơm ở nhà) của tôi chính thức bắt đầu!
Comments
ily s
bà đổi nu9 thành 1m63 đc kh bà=))49 mà đứng vs 73 t thấy s á=))
2025-04-03
1