#4. Nụ Cười Chưa Tắt

Giữa khu rừng âm u, Rhyder và Đức Duy sánh bước bên nhau. Tay họ chỉ khẽ chạm, như một cử chỉ vô thức – thân mật nhưng vẫn giữ khoảng cách, vì mới chỉ vừa quen. Sương mù lảng bảng quanh chân, ánh sáng lạc lõng rọi qua tán cây, làm không khí thêm mờ ảo. Phía trước, một căn nhà gỗ nhỏ cũ kỹ hiện ra – lặng lẽ giữa rừng sâu. Dù cũ, ánh sáng ấm áp hắt ra từ bên trong khiến nó trông như một chốn nghỉ ngơi dịu dàng, tách biệt với mọi lạnh lẽo xung quanh.
NovelToon
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// ngạc nhiên, ngắm nghía nơi chốn đang đứng // oaa, không thể là không khen nơi đây thật sự rất tuyệt !
Rhyder
Rhyder
hì hì, cậu quá khen rồi !
Rhyder
Rhyder
// gãi đầu ngại ngùng //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ây dàa, tiếp khách quý đi Rhyder // trêu anh //
Rhyder
Rhyder
mời quý khách vào trong ạ~! // phối hợp trêu em //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hahaa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// đi vô trong nhà //
Rhyder
Rhyder
// đi vô nhà //
CẠCH
Bên trong căn nhà gỗ là một không gian nhỏ nhưng ấm áp. Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ phủ bụi, rọi vào tấm thảm len cũ giữa sàn gỗ. Một lò sưởi đang cháy âm ỉ, tỏa ra hơi ấm dễ chịu. Kệ bếp nhỏ gọn, vài cuốn sách nằm lặng trên bàn trà, bên cạnh là ấm nước còn bốc khói. Dù ngoài kia là rừng âm u, nơi này lại mang cảm giác bình yên đến lạ.
NovelToon
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
cha mẹ ơi, đây có phải căn nhà giữa khu rừng âm u giá rét ngoài kia không ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đáng ngạc nhiên đấy Rhyder ơi !
Rhyder
Rhyder
sao lại thế ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ùi ui~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
3 từ thôi !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
sạch sẽ-gọn gàng-ấm cúng
Rhyder
Rhyder
ngại thế taa ! // gãi đầu cúi xuống //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ây không, Duy nói thật đấy Rhyder
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đây là lần đầu tiên thấy 1 người đàn ông
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
mà có thể giữ gìn xung quanh 1 cách đẹp như vậy ấy !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// giơ ngón like 👍🏻 // đỉnh đỉnh, đệ tử bái phục sư phụ đây !
Rhyder
Rhyder
đệ tử biết vậy là tốt !
Rhyder
Rhyder
muahahahaha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hahaha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
anh vui tính thật đấy !
Rhyder
Rhyder
đây, mời quý khách ngồi đây he
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
dạ ! em cảm ơn
Rhyder
Rhyder
anh muốn hỏi em 1 câu được chứ ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
cứ tự nhiên cứ tự nhiên !
Rhyder
Rhyder
ừm.. vậy thì câu nói vừa rồi, là sao…?
_____ ⚡______
quay trở lại lúc nãy
Rhyder
Rhyder
cậu nghĩ tớ đùa cậu hả ?
Rhyder
Rhyder
tớ thật sự muốn làm bạn với cậu mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// mắt sáng rỡ // nhảy lên vui mừng // oaa, có người chịu làm bạn với tớ này !!
_____⚡️_____
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rhyder
Rhyder
à ừm.. kh-không cần trả lời cũng được, anh không ép đâu ! // bối rối, xua tay vẫy vẫy 👋🏻👋🏻 //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
à không sao không sao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
chuyện đấy không tế nhị lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
em trả lời được !
Rhyder
Rhyder
vậy à…
Rhyder
Rhyder
thật sự là trả lời được ư…?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hồi nhỏ… em không được đi học như người ta. Có đi thì cũng chỉ được một chút cấp 1, cấp 2 rồi cấp 3, nhưng mà… toàn phải về sớm để làm việc nhà. Không có thời gian chơi với ai, bạn bè cũng chẳng ai muốn rủ. Mỗi lần chuông tan học vang lên, người ta í ới nhau ra sân chơi, còn em thì phải cắm đầu chạy về — nấu cơm, giặt đồ, chăn trâu… Rồi lớn lên, tưởng đâu mọi thứ sẽ khác, em đã hy vọng… hy vọng nhiều lắm. Nhưng đến giờ, ngay cả cánh cửa đại học cũng bị má ngăn lại. Má em nói: “Lo làm đi, học để làm gì?” Em đâu có chọn sinh ra như vậy. Nhưng hình như… dù em cố gắng bao nhiêu, cũng không ai chịu nhìn thấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nghẹn ngào // hức… x-xin lỗi… em không cố ý khóc đâu..
Rhyder
Rhyder
cứ khóc đi cho nhẹ lòng em à…
Rhyder
Rhyder
// ôm em vào lòng //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// cúi vào lòng anh mà khóc nấc //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
anh hức… anh là người tốt..hức…
Rhyder
Rhyder
được rồi được rồi // xoa đầu em // vuốt lưng em //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hức.. oa oa… anh làm em buồn hơn rồi đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
oa oa oa…
Rhyder
Rhyder
// vỗ về em trong vòng tay ấm áp //
Rhyder
Rhyder
ngoan nín đi, anh hứa sẽ làm bạn tốt với em đấy !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hức… thật ạ…? // ngước mặt lên //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// mắt long lanh // mếu máo //
Rhyder
Rhyder
không trêu em đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hức.. cảm ơn..
Rhyder
Rhyder
vì ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
vì đã đến…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đã đến cạnh em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đã đến giúp em nhẹ lòng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đã lắng nghe em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đã chịu làm bạn của em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đã vỗ về em lúc em buồn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
và rất nhiều nữa…
Rhyder
Rhyder
được rồi không khóc nữa nhé
Rhyder
Rhyder
bạn nhỏ ngoan nhá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
bạn nhỏ gì cơ chứuu !
Rhyder
Rhyder
// xoa đầu // không bạn nhỏ thì nhóc nhé ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy lớn rồi ! Duy biết tự làm việc nhà, Duy biết học bài mà !
Rhyder
Rhyder
hahaa, rồi rồi
Rhyder
Rhyder
Duy đây là giỏi nhất !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// vênh mặt tự mãn // thở phổng mũi // có thế chứ !!
Rhyder
Rhyder
nhưng Duy là…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
là ?
Rhyder
Rhyder
LÀ ĐỒ MÍT ƯỚT MÈ NHEO !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
aiss, Rhyder xấu tính ghê !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rhyder không ác thì còn ai ác nữa !
Rồi cứ thế, cứ thế trôi đi. Trong căn nhà gỗ nhỏ giữa khu rừng âm u, bầu không khí bỗng rộn ràng khác thường. Ánh sáng len qua tán cây, rọi những vệt nắng mảnh lên nền nhà bụi phủ. Gió thổi nhẹ, lay động cánh cửa khẽ kẽo kẹt. Mọi thứ như đang chuyển mình, thì thầm điều gì đó không nói thành lời.
Mọi thứ tưởng chừng yên ả thì một biến cố bất ngờ ập đến, cắt phăng màn kịch hạnh phúc.
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
DẬY MAU LÊN !!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// giật mình bật dậy // má..má c-con xin lỗi
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
mày biết giờ là mấy giờ không mà ngồi đấy xin lỗi !!
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
HẢ ?!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
mấy giờ ạ..? // giọng run run khẽ hỏi //
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
8:49 phút rồi !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ôi ôi, c-con xin lỗi má nhiều lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
xin má hãy tha lỗi cho con, đừng đánh con mà.. // chắp tay cầu xin //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
má thương tình con tha lỗi cho con đi má..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
con thề với má, với trời, với đất ! đây sẽ là lần đầu cũng như lần cuối dậy trễ má ơi…
bà “hừ” 1 tiếng lạnh lùng bỏ đi không nói câu nào, Đức Duy nhìn lặng lẽ, lòng tự trách bản thân đã dậy muộn hơn, đáng lẽ em phải dậy 3:30 như thường ngày
Duy biết điều gì sẽ chờ em phía sau…
em rón rén từng bước chân theo sau má của mình…
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
quỳ xuống giơ tay lên !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// quỳ xuống, giơ tay cao //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* cầu mong chỉ 20 roi thôi, vậy là ít rồi… *
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
nay tau phạt mi đánh 50 roi
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
cấm mi ăn trưa !
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
chừa thói quen thân lười biếng !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
50 roi á má.. má ơi má con xin má đấy !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
má tha con đi má..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
50 roi lại con nhịn trưa chắc con không trụ nổi nữa.. // ôm chân bà Minh Anh //
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
// hất văng //
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
CÂM MIỆNG NGAY !!
VÚT
VÚT
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
thằng lười biếng này !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ức..! a..!
VÚT
VÚT
VÚT
VÚT
VÚT
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nằm bẹp // a… đau quá..
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
lần này là nhắc nhở nhỏ nhẹ !
Vũ Minh Anh
Vũ Minh Anh
mà vẫn còn mặt dày để tau bắt là bỏ mẹ !
______________________________
__ tập 4 __

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play