(Ninh Dương Story) Đàn Anh Khóa Trên
chap 1
cậu hiện tại là một du học sinh bên Mỹ, cậu sang đây học từ năm 16 tuổi, cậu tự độc lập, tự bương trãi với cuộc sống từ rất sớm nên vì thế suy nghĩ của cậu đã lớn hơn rất nhiều so với độ tuổi của mình
Bùi Anh Ninh
//mở cửa// what's wrong (sao thế ạ)
quản lí kí túc xá: from now on my room will have more people (từ nay phòng của em sẽ có thêm người)
Bùi Anh Ninh
share a room with me (ở ghép hả chị)
Bùi Anh Ninh
//nhìn cậu// come in (vào đi)
quản lí: remember to get along (nhớ hòa thuận đấy nhé)
Bùi Anh Ninh
yes (vâng)//gật đầu//
quản lí kí túc rời đi, cậu bước vào trong liền nhìn thấy thêm 2 người nữa đang nằm ở nệm dưới bấm điện thoại, cậu hết cách liền chọn chỗ trên cao để nằm ngủ
Nguyễn Tùng Dương
//ném balo lên//
Bùi Anh Ninh
hi (xin chào)
Trần Anh Thiên
hi you (xin chào em)
Hoàng Thiên Minh
hello (xin chào)
Nguyễn Tùng Dương
no hello (không chào)//kéo vali vào trong góc//
cả ba đứng hình bởi câu nói của cậu, cậu mặc cho ba còn người đang ngơ ngác mà đến mở vali ra rồi lấy đồ đi tắm
Bùi Anh Ninh
hình như cậu ấy là người Việt
Trần Anh Thiên
tao cũng thấy vậy
Hoàng Thiên Minh
nhìn nét mặt là biết liền
cậu có thói quen vừa tắm vừa hát, cho nên trong lúc cậu tắm cậu liền cất giọng hát lên, vì do phòng tắm không cách âm nên cả ba anh đều đã nghe được hết, một giọng hát vừa ấm vừa ngọt khiến cả ba phải du dương theo
Nguyễn Tùng Dương
//bước ra với chiếc khăn trên đầu//
Nguyễn Tùng Dương
//nhìn anh//
Bùi Anh Ninh
cậu là người Việt à
Nguyễn Tùng Dương
làm sao à
Bùi Anh Ninh
chỉ là tôi thắc mắc nên hỏi thôi
Trần Anh Thiên
vậy là từ nay có người nói chuyện rồi//vui mừng//
Hoàng Thiên Minh
cậu có vẻ khó gần quá nhỉ
Nguyễn Tùng Dương
//nhướn mày// biết tôi đủ lâu đi rồi hẳn kết luận nhé
cả bốn người đang nói chuyện thì tiếng chuông điện thoại vang lên, cậu đi đến nệm lấy điện thoại rồi nghe máy
Nguyễn Tùng Dương
tao nghe đây
Nguyễn Tùng Dương
vừa tắm ra đây ạ
cách nói chuyện của cậu khác xa so với lúc, mô thức lần nữa cả ba lại ngơ ra vì chưa tin được chuyện gì đang xảy ra
Bùi Anh Ninh
*giọng sao giống Trang thế*
vì cuộc gọi là face time nên cả ba anh đều đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc phát ra từ đầu dây bên kia
Đào Trang
ở ghép cùng ai vậy
Đào Trang
ủa giọng quen vậy
Hoàng Thiên Minh
bọn anh này chứ ai
Đào Trang
//ngạc nhiên// omg bất ngờ nha mấy má
Nguyễn Tùng Dương
??//khó hiểu//
Đào Trang nhận ra được sự khó hiểu từ cậu, liền cất giọng giải thích
Đào Trang
mấy anh ấy là đàn anh học khóa trên và cũng là bạn của tao với cả Linh luôn ấy
Đào Trang
mày làm quen từ từ đi nha Dương
Nguyễn Tùng Dương
//gật gù// mà Linh đâu
Nguyễn Tùng Dương
ăn uống gì chưa
Bùi Anh Ninh
vậy đợi Linh tắm xong thì bọn mình đi ăn đi
Hoàng Thiên Minh
được không Trang
Đào Trang
vậy thôi tao tắt máy nhé
cậu cau mày khó chịu nhìn cả ba anh, cậu ghét nhất là việc đang nói mà bị chen vào mồm như thế
Nguyễn Tùng Dương
sau này tôi nói chuyện thì bọn anh đừng chen vào mồm tôi mà nói
Nguyễn Tùng Dương
mất lịch sự lắm ấy
Bùi Anh Ninh
//gãi đầu// hì, xin lỗi
Trần Anh Thiên
xin lỗi xin lỗi
Nguyễn Tùng Dương
//bước lên trên giường nằm//
tại quán ăn đối diện kí túc xá
Khánh Linh
khẩu vị hợp với mày không Dương
Nguyễn Tùng Dương
ăn cũng tạm ạ
Nguyễn Tùng Dương
nhưng không ngon bằng cơm nhà
Khánh Linh
//cười// vừa qua đã nhớ nhà rồi à
Trần Anh Thiên
cũng lâu rồi không gặp hai đứa nhỉ
Đào Trang
:) vừa gặp cách đây hai hôm mà lâu gì anh
Trần Anh Thiên
hai hôm là lâu rồi
Hoàng Thiên Minh
thì nó xa em hai hôm rồi nên nó thấy lâu đấy
Trần Anh Thiên
//đá chân Minh//
Hoàng Thiên Minh
//nhăn mặt// ui da
Hoàng Thiên Minh
nói không đúng hay gì
Bùi Anh Ninh
//đưa khăn giấy cho cậu// em ăn dính cả ra mồm rồi kìa
Bùi Anh Ninh
giáy này lau đi
Nguyễn Tùng Dương
ừm cảm ơn
Comments
𝕣𝕖𝕫🌷✨
chào bác ạa
2025-04-06
1
Dang An
:)))
2025-04-06
1