Đúng lúc đó – tiếng cửa mở mạnh phía sau. Cô quay lại. Vũ Khải bước vào, áo khoác còn vương mưa, ánh mắt không giấu nổi cơn giận kìm nén.
Trình Vũ Khải
Em vẫn nhớ đường về.
Kỳ Lam - Kyra
Tại sao anh theo dõi tôi?(lùi lại, cảnh giác)
Trình Vũ Khải
Vì em luôn trốn chạy.( lạnh lùng)
Cô im lặng. Anh tiến lại gần.
Trình Vũ Khải
Em đến đây vì bắt đầu nhớ?
Kỳ Lam - Kyra
Tôi muốn biết... vì sao tôi lại quên...(giọng nghèn nghẹn)
Anh không nói. Lặng nhìn cô. Môi mím chặt.
Cô rút ra từ túi áo mảnh giấy – lời nhắn "Hãy để em quên anh."
Kỳ Lam - Kyra
Đây là nét chữ của tôi. Nhưng tôi không nhớ mình từng viết nó. Tại sao?
Anh quay mặt đi, như không muốn để cô thấy nét đau đớn trong mắt.
Trình Vũ Khải
Em từng yêu tôi đến mức sẵn sàng chết vì tôi. Nhưng... có một đêm – chúng ta gặp tai nạn. Em sống sót. Nhưng trí nhớ bị ảnh hưởng. Bác sĩ đưa ra hai lựa chọn:
Trình Vũ Khải
1. Phục hồi – nhưng đối diện với toàn bộ tổn thương quá khứ.
Trình Vũ Khải
2. Niêm phong ký ức – sống như chưa từng yêu.
Anh nhìn thẳng vào cô.
Trình Vũ Khải
Em chọn cách thứ hai. Tự tay ký giấy. Xóa sạch tôi.
Kỳ Lam lặng người. Mặt trắng bệch. Tai ù đi. Anh bước tới gần, ánh mắt đau đáu.
Trình Vũ Khải
Tôi giữ em lại, làm trợ lý, giữ em trong tầm mắt – là để đợi một ngày... em nhớ ra.
Kỳ Lam - Kyra
Tại sao anh không nói ngay từ đầu?
Trình Vũ Khải
Vì nếu em vẫn chọn quên, thì dù tôi có nói bao nhiêu... em cũng không tin.
Phòng ngủ tầng hai – biệt thự.
Kỳ Lam mở tủ – trong đó là váy cưới trắng được cất kỹ, bên cạnh là một chiếc hộp nhung. Cô mở ra – chiếc nhẫn cưới, bên trong khắc:
V.K – K.L | Chỉ cần em quay về.”
Bên dưới hộp – là bản sao giấy cam kết trị liệu, mục "ký tên": Kỳ Lam.
Bên góc giấy – có nét bút nguệch ngoạc sau cùng:
“Nếu một ngày em quay lại căn nhà này – tức là em vẫn yêu anh.”
Gương mặt Kỳ Lam ướt đẫm. Trái tim cô đập dữ dội. Mọi thứ đang dần trở lại...
Comments