Tháng Năm Rực Rỡ Của Chúng Ta
Chap 2: Lớp học mới, những mối quan hệ mới
Ngày thứ hai tại trường, An Hạ Viên không còn cảm thấy bỡ ngỡ như hôm qua. Tuy nhiên, tâm trạng cô vẫn khá căng thẳng khi bước vào lớp học, vì hôm nay cô phải đối mặt với những thử thách mới: làm quen với bạn bè trong lớp, và nhất là, tiếp cận với những người như Lâm Thừa Dương – chàng trai luôn gây sự chú ý mà cô không khỏi tò mò
Ngay khi cô bước vào lớp, ánh mắt của các bạn học sinh lại hướng về cô. Cảm giác bị theo dõi khiến cô hơi mất tự nhiên, nhưng cô nhanh chóng nở một nụ cười, tự nhủ bản thân rằng mình sẽ không để sự lo lắng chiếm ưu thế. Cô bước đến bàn của mình, ngồi xuống. Diệp Hạ, người bạn mới quen, đã ngồi đó và vẫy tay với cô
Diệp Hạ
Chào cậu! Hôm nay có vẻ cậu tự tin hơn rồi đấy!
Diệp Hạ cười tươi, ánh mắt lấp lánh, như một luồng sáng giữa không gian lớp học có phần tĩnh lặng
An Hạ Viên
Chào cậu, hôm qua mình cũng hơi lo, nhưng hôm nay cảm giác dễ chịu hơn nhiều
Hạ Viên cười đáp, cảm giác như mình đã bắt đầu hòa nhập được với môi trường mới này.
Ngay lúc đó, Thiên Vũ – cậu bạn vui vẻ, dễ gần từ hôm qua – đi vào lớp
Thiên Vũ
Chào các cô gái xinh đẹp! Hôm nay có gì đặc biệt không nào?
Thiên Vũ vừa bước vào, vừa nói, giọng anh đầy năng lượng, như thể anh là nguồn sống của lớp học này
Diệp Hạ
Mới sáng sớm mà cậu đã đầy năng lượng như vậy à? Cậu không sợ cạn kiệt à?
Diệp Hạ trêu chọc, khiến cả lớp bật cười. Câu nói của Diệp Hạ làm không khí trong lớp trở nên dễ chịu hơn nhiều
Thiên Vũ
Không sợ đâu! Mình có thể duy trì năng lượng này suốt cả ngày mà! Cậu nhìn xem, hôm nay trời đẹp quá, không khí tươi mới, làm sao không vui được!
Thiên Vũ nói, khuôn mặt anh sáng rỡ như mặt trời mùa hè
Lúc này, Lâm Thừa Dương bước vào lớp, anh không hề chú ý đến ánh mắt của mọi người xung quanh. Vẫn với phong thái lạnh lùng, Thừa Dương bước đi một cách điềm tĩnh, đôi mắt thờ ơ như chẳng để ý đến ai. Anh ngồi vào bàn của mình, mở sách ra và bắt đầu đọc. Mọi người trong lớp đều im lặng quan sát anh, rồi bắt đầu quay lại với công việc của mình
Thiên Vũ thở dài, nhìn về phía Lâm Thừa Dương, giọng nói có chút không hài lòng
Thiên Vũ
Không hiểu sao cậu ấy cứ tách biệt như vậy. Cậu ấy có thể hòa nhập dễ dàng hơn nếu cậu ấy muốn
Diệp Hạ
//gật đầu// Ừ, nhưng mình nghĩ cậu ấy thích như vậy. Lâm Thừa Dương là kiểu người sống trong thế giới riêng của mình. Mọi người đều ngưỡng mộ cậu ấy, nhưng cậu ấy lại không muốn giao du với ai
Hạ Viên nghe vậy, cảm thấy khá tò mò
An Hạ Viên
Vậy, cậu ấy có bao giờ tham gia vào các hoạt động của lớp không?
Diệp Hạ
//lắc đầu// Không bao giờ. Cậu ấy luôn giữ khoảng cách với mọi người. Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng cậu ấy rất giỏi. Cậu ấy đứng đầu câu lạc bộ văn học, luôn là người có điểm số cao nhất trong lớp.
An Hạ Viên
Câu lạc bộ văn học sao? //nhướng mày, ngạc nhiên//
An Hạ Viên
Mình nghe nói cậu ấy là người rất ít nói, lại có vẻ khó gần mà, sao lại là người đứng đầu câu lạc bộ văn học được?
Diệp Hạ
Chính xác. Cậu ấy không nói nhiều, nhưng viết rất hay. Đôi khi, những người ít nói lại là những người có khả năng bộc lộ cảm xúc qua văn chương mạnh mẽ nhất //giải thích//
Hạ Viên gật gù, tự nhủ rằng cô sẽ tìm hiểu về Lâm Thừa Dương nhiều hơn, dù anh có lạnh lùng đến đâu. Cô là người thích khám phá, và điều đó càng khiến cô cảm thấy hứng thú
Lúc này, cô cảm thấy một cái nhìn rất đặc biệt từ Lâm Thừa Dương. Anh đang nhìn cô một cách chăm chú, đôi mắt sắc bén ấy như xuyên thấu mọi thứ xung quanh
Hạ Viên không thể chắc chắn được anh đang nghĩ gì, nhưng ánh mắt đó khiến cô không khỏi cảm thấy một chút căng thẳng, pha lẫn tò mò
An Hạ Viên
Liệu cậu có nhận ra cô là người mới trong lớp không? Hay chỉ đơn giản là nhìn một cách thờ ơ? //nghĩ thầm//
Cô cố gắng không để tâm đến ánh mắt ấy, tiếp tục trò chuyện với Diệp Hạ và Thiên Vũ
Những câu chuyện về lớp học, hoạt động ngoại khóa, và những giai thoại vui vẻ trong trường khiến cô dần cảm thấy thoải mái hơn
Sau giờ học, khi tất cả mọi người chuẩn bị ra về
Diệp Hạ
Này Hạ Viên xuống căng tin không?
Thiên Vũ
Cậu thấy sao? Hôm nay lớp học có thú vị không?
Thiên Vũ hỏi, giọng nói vui vẻ
An Hạ Viên
Cũng khá ổn, nhưng mình cảm thấy không khí trong lớp hơi lạ. Mọi người nhìn mình như thể mình là người mới vậy //hơi bối rối//
Diệp Hạ
Đó là chuyện bình thường mà, cậu mới chuyển đến mà. Nhưng yên tâm, sau một thời gian, mọi người sẽ quen và cậu sẽ không còn cảm thấy như vậy nữa đâu
Khi đến căng tin, họ gặp một số bạn cùng lớp. Cả nhóm ngồi xuống một bàn lớn, trò chuyện vui vẻ. Lúc này, Lâm Thừa Dương cũng bước vào căng tin, ngồi ở góc xa, một mình. Anh không hề nhìn vào nhóm của Hạ Viên, nhưng Hạ Viên cảm thấy như mình có thể cảm nhận được sự tồn tại của anh. Mặc dù anh ngồi yên lặng, nhưng đôi mắt của anh vẫn như đang quan sát mọi thứ xung quanh
Thiên Vũ
Cậu ấy thật sự rất khó gần
Thiên Vũ nói, nhìn theo ánh mắt của Hạ Viên
An Hạ Viên
Ừ, nhưng mình nghĩ không phải cậu ấy không muốn kết bạn. Có thể là do tính cách của cậu ấy như vậy thôi
Hạ Viên nói, trong lòng vẫn không khỏi thắc mắc về Lâm Thừa Dương. Cô cảm nhận được rằng bên trong anh có một sự bí ẩn nào đó mà cô muốn khám phá
Diệp Hạ nhìn Lâm Thừa Dương rồi quay sang nói với Hạ Viên
Diệp Hạ
Chắc chắn cậu ấy sẽ không bao giờ gia nhập vào nhóm của mình đâu. Nhưng nếu cậu thật sự muốn làm quen, hãy thử tham gia câu lạc bộ văn học đi. Mình nghĩ đó là cách duy nhất để tiếp cận cậu ấy.
Hạ Viên gật đầu, lòng lại cảm thấy quyết tâm
An Hạ Viên
Mình sẽ thử. Dù sao thì, mình rất thích văn học mà. Nếu có cơ hội, mình sẽ tham gia câu lạc bộ.
Cô nhìn Lâm Thừa Dương thêm một lần nữa, rồi quay lại nhìn Thiên Vũ và Diệp Hạ. Cô biết, mình đã tìm thấy một thử thách thú vị trong những ngày học sắp tới
-------------------------------------------
Comments