Tháng Năm Rực Rỡ Của Chúng Ta
Chap 1: An Hạ Viên – Cô học sinh mới
Ngày đầu tiên tại ngôi trường mới, An Hạ Viên cảm thấy trái tim mình đập mạnh, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô đứng trước cổng trường, tay cầm túi sách, mắt dõi về phía những tòa nhà cao lớn và những dãy hành lang rộng rãi. Mỗi bước đi, cô cảm thấy như mình đang đi vào một thế giới hoàn toàn mới, đầy thử thách nhưng cũng rất thú vị. Sau một năm học tại trường cũ, cô quyết định chuyển đến đây, nơi có chất lượng giáo dục tốt hơn và nhiều cơ hội hơn để phát triển bản thân. Tuy nhiên, điều đó cũng khiến cô không khỏi lo lắng.
Cô vốn là người hướng ngoại, dễ dàng kết bạn và yêu thích giao lưu. Vì vậy, dù có hơi lo lắng về môi trường mới, cô không hề sợ hãi. Hạ Viên tự tin đi qua cánh cổng trường, cảm nhận sự khác biệt rõ rệt giữa ngôi trường này và trường cũ của mình. Cảm giác ấy vừa mới mẻ vừa hào hứng. Cô tự nhủ mình sẽ hòa nhập nhanh chóng và tìm ra những cơ hội thú vị.
Đi qua những lớp học, những hành lang đông đúc, An Hạ Viên cảm thấy mình dường như lạc vào một thế giới mới. Cô nhìn thấy những học sinh trao đổi với nhau, những nhóm bạn tán gẫu rôm rả. Cô bước vào lớp học, và không khó để nhận ra mình là học sinh mới. Cả lớp đều hướng ánh mắt về phía cô. Có người mỉm cười, có người nhìn cô bằng ánh mắt tò mò. Cảm giác được chú ý đôi khi khiến cô hơi bối rối, nhưng cô nhanh chóng làm quen với không khí mới.
Tất cả đều im lặng khi cô bước vào. Cô nở nụ cười nhẹ nhàng rồi đi lên bục giảng.
An Hạ Viên
Chào các bạn, mình là An Hạ Viên, học sinh mới chuyển đến từ trường khác. Mình rất vui được học cùng các bạn. Hy vọng các bạn sẽ giúp đỡ mình
Cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin.
Một vài học sinh trong lớp nở nụ cười chào đón, nhưng cũng không ít ánh mắt dò xét. Hạ Viên có thể cảm nhận được sự tò mò trong không khí. Mỗi lần cô cất lời, mọi người lại hướng mắt về phía cô, như thể đang cố gắng tìm hiểu xem cô là người như thế nào.
Đôi mắt của cô lướt qua các bạn trong lớp. Đột nhiên, ánh nhìn của cô dừng lại ở một chàng trai ngồi ở góc lớp. Lâm Thừa Dương – hotboy của trường. Cô nghe nói anh là học sinh giỏi, lạnh lùng và rất ít khi tham gia vào các hoạt động nhóm. Nhưng điều đặc biệt là, anh luôn thu hút ánh nhìn của mọi người bằng vẻ ngoài hoàn hảo và sự tĩnh lặng đáng sợ.
Lâm Thừa Dương ngồi im lặng, ánh mắt sâu thẳm không hề liếc nhìn cô. Anh vẫn đang chú tâm vào cuốn sách trước mặt, nhưng Hạ Viên không thể không cảm thấy một điều gì đó lạ lùng. Mặc dù anh không nhìn cô, nhưng cô cảm nhận được sự hiện diện của anh, như thể không khí xung quanh anh cũng trở nên khác biệt.
Cô ngồi xuống bàn, bên cạnh một cô gái có mái tóc ngắn và nụ cười tươi rói. Cô gái nhìn cô rồi cười lớn:
Diệp Hạ
Chào cậu, mình là Diệp Hạ. Cậu mới chuyển đến đúng không?
An Hạ Viên
Chào cậu, mình là An Hạ Viên. Rất vui được gặp cậu //nở nụ cười thân thiện//
An Hạ Viên
Cậu học ở đây lâu chưa?
Diệp Hạ
Ừ, mình học ở đây từ đầu năm. Cậu là học sinh mới phải không? Mình rất vui khi có thêm một người bạn mới //vui vẻ, tự nhiên//
Cô bắt đầu trò chuyện, tạo không khí dễ chịu.
An Hạ Viên
Cảm ơn cậu, mình cũng rất vui khi được làm quen với mọi người ở đây
Cô cảm nhận được sự thân thiện từ Diệp Hạ.
An Hạ Viên
Cậu có thể chỉ cho mình vài điều về trường này không? Mình hơi bỡ ngỡ với mọi thứ ở đây.
Diệp Hạ mỉm cười rồi bắt đầu giải thích:
Diệp Hạ
Trường này khá lớn, có nhiều câu lạc bộ thú vị đấy. Cậu chắc chắn sẽ thích. Mình thì tham gia câu lạc bộ khiêu vũ, còn câu lạc bộ văn học thì có một số người rất giỏi, nhất là Lâm Thừa Dương.
Hạ Viên hơi giật mình khi nghe đến cái tên đó.
An Hạ Viên
Lâm Thừa Dương à? Cậu ấy là ai thế?
Diệp Hạ
Ồ, cậu ấy là người đứng đầu câu lạc bộ văn học. Rất giỏi môn Văn đấy. Anh ấy không chỉ học giỏi mà còn rất đẹp trai nữa, nhưng… lạnh lùng lắm. Rất ít khi nói chuyện với ai ngoài nhóm bạn thân của anh ấy, Thiên Vũ //giải thích//
Hạ Viên cảm thấy thật thú vị. Một người như Lâm Thừa Dương không chỉ giỏi mà còn thu hút sự chú ý của nhiều người. Tuy nhiên, cô tự hỏi liệu có thể làm quen và hiểu thêm về anh không, khi mà anh lại có vẻ lạnh lùng và ít nói như vậy.
Diệp Hạ
Cậu biết không, Lâm Thừa Dương hay ngồi một mình, không tham gia vào các hoạt động nhóm như những người khác. Mọi người đều ngưỡng mộ anh ấy vì sự thông minh và vẻ ngoài hoàn hảo của anh ấy, nhưng không ai thực sự tiếp xúc với anh ấy nhiều đâu
Diệp Hạ nói thêm, nhìn về phía Lâm Thừa Dương đang ngồi.
An Hạ Viên
Vậy sao? //nhìn về phía anh//
Nhận ra ánh mắt của anh thoáng lướt qua cô, nhưng nhanh chóng quay lại nhìn vào cuốn sách trước mặt. Cô chỉ nhìn thấy một bóng dáng lạnh lùng, xa cách.
Ngay lúc đó, một chàng trai khác bước vào lớp học. Thiên Vũ – bạn thân của Lâm Thừa Dương. Anh là người hoàn toàn khác biệt với Lâm Thừa Dương. Thiên Vũ rất vui vẻ, dễ gần và luôn mang đến không khí thoải mái cho mọi người. Anh vẫy tay chào Diệp Hạ và Hạ Viên rồi bước lại gần.
Thiên Vũ
Chào các cô gái, hôm nay các bạn khỏe không? //mỉm cười, giọng vui tươi//
Diệp Hạ
Chào Thiên Vũ, cậu đến trễ đấy! //cười//
Thiên Vũ
Ờ, mình bị kẹt chút việc với thầy giáo. Nhưng mà, nhìn xem, đây là An Hạ Viên phải không? Cậu mới chuyển đến đây à?
Thiên Vũ nhìn Hạ Viên với ánh mắt tò mò.
An Hạ Viên
Đúng rồi, mình là An Hạ Viên. Rất vui được gặp cậu
Diệp Hạ
Cậu ấy là bạn thân của Lâm Thừa Dương đó. Hai người thân lắm
Thiên Vũ
Ừ, nhưng mình với Thừa Dương lại rất khác nhau. Mình vui vẻ, cởi mở, còn Thừa Dương thì… à, mọi người đã biết rồi
Câu chuyện giữa họ tiếp tục, và Hạ Viên cảm thấy bầu không khí ngày càng thoải mái hơn. Cô không thể không cảm thấy một sự kết nối nào đó với nhóm bạn này. Mặc dù Lâm Thừa Dương vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng Hạ Viên tự nhủ mình sẽ không bỏ cuộc. Cô muốn tìm hiểu thêm về anh, và biết đâu một ngày nào đó, cô có thể khám phá ra những góc khuất trong con người ấy
-------------------------------------------
Comments