[Liên Hoa Lâu] Thương Thì Nói ( Cp: Phi X Hoa X Phương)
Chương 1 Khởi đầu..
Kể từ ngày Lý Liên Hoa biến mất đã là 3 tháng
3 tháng này Địch Phi Thanh và Phương Đa Bệnh không ngừng tìm kiếm hắn
1 Thành phố phồn hoa nọ..
Lý Liên Hoa vừa cầm cây kẹo hồ lô vừa cáu quát một thiếu niên
Lý Liên Hoa
Tên khốn dai như đỉa này, ngươi không có nhà à?
Mãn Bách Tuân
Lý ca à sau huynh lại nói vậy chứ, làm người ta đau lòng quá đi..
[ ê bây ơi, tình hình là t kh có ảnh cho mấy vai phụ á nên t lên pin kiếm mấy cái tranh như này nè. Nhưng mà t sợ lấy trúng fan art của nv nào đó ấy. Nên t mà có lấy trúng mấy bức fan art thì bây nói t t đổi hình khác nhe]
Lý Liên Hoa
Bớt nói mấy lời kinh tởm đó đi..
Lý Liên Hoa đi nhanh chóng bước đi, muốn cắt đi cái đuôi này nhưng bất thành
Mãn Bách Tuân
Lý Liên Hoa, huynh chờ ta nữa
Lý Liên Hoa chợt khựng lại, 2 bóng người quen thuộc đi cùng nhau. Mắt láo liên như đang tìm ai đó
Thì ra là Địch Phi Thanh và Phương Tiểu Bảo đã đến tận đây để tìm hắn
Lý Liên Hoa xoay người, muốn chạy đi nhưng hành động này đã được Địch Phi Thanh đưa vào tầm mắt
Không để Lý Liên Hoa chạy thoát, Địch Phi Thanh bay vụt tới trước mặt y. Phương Tiểu Bảo bất lực chạy theo sau
Lý Liên Hoa
Vị công tử này không biết tìm ta có việc gì?
Địch Phi Thanh
Ngươi còn định diễn đến bao giờ?
Địch phi thanh vung tay xé toạc đi lớp dịch dung, nhưng khuôn mặt lộ ra không phải là Lý Liên Hoa mà là một lớp dịch dung khác hoàn mỹ hơn
Lý Liên Hoa
Vị công tử này đang làm gì?
Địch Phi Thanh không hề nhận ra lớp dịch dung này mà đứng ngây ra
Phương Đa Bệnh cũng bất ngờ, trước giờ mắt nhìn người của Địch Phi Thanh không hề nhầm lẫn. Nhưng lần này..
Phương Đa Bệnh
Mau đi thôi, ngươi làm ta mất mặt quá
Địch Phi Thanh bị Phương Đa Bệnh kéo đi, nhưng vẫn nhìn Lý Liên Hoa với một ánh mắt tiếc nuối
Chờ 2 người kia đi mất, Lý Liên Hoa mới thở phào nhẹ nhõm
Lý Liên Hoa
Sợ chết ta rồi, không ngờ đã tìm tới tận đây
Mãn Bách Tuân
Lý huynh, huynh định đi đâu nữa à
Lý Liên Hoa
4 bể là nhà, không có chỗ cho ngươi đâu
Mãn Bách Tuân
Sao lại nói vậy, huynh đi đâu thì ta đi đó. Huynh ở một mình không buồn sao, ta sẽ đồng hành cùng huynh
Lý Liên Hoa vẻ mặt chán ghét quay đi, Mãn Bách Tuân lẽo đẻo theo sau
Có điều tối nay không biết ngủ ở đâu
Mãn Bách Tuân
Lý huynh, tối nay chúng ta ngủ ở đâu bây giờ?
Lý Liên Hoa
Ngươi thì tìm một bãi rác nào đó rồi nằm đi, ta đi tìm nhà trọ
Lý Liên Hoa cau mày, chỉ một hành động nhỏ đã khiến Mãn Mãn dịu giọng
Mãn Bách Tuân
Lý ca ca, ta tin huynh sẽ không bao giờ làm vậy
Lý Liên Hoa
Cho ngươi vay tiền của ta, ngày mai phải trả
Mãn Bách Tuân reo lên vui vẻ
Mãn Bách Tuân
Ta biết huynh sẽ không làm như vậy mà!
Lý Liên Hoa
Ngươi mau dậy trả nợ cho ta đi!
Từ lúc nào, Lý Liên Hoa hắn đã ngồi trên đầu giường của Mãn Bách Tuân
Hắn vừa mơ màng say ngủ thì đã bị Lý Liên Hoa cho ăn vài cái tát
Mãn Bách Tuân ôm mặt nũng nịu
Mãn Bách Tuân
Lý huynh à, mới sáng sớm sao huynh lại làm như vậy chứ?
Lý Liên Hoa
Dậy thôi, ta không có thời gian vậy đâu
Lý Liên Hoa đứng dậy bước ra khỏi phòng, Mãn Bách Tuân cũng chỉnh trang y phục mà chạy theo
Mãn Bách Tuân
Chờ ta với,!
Lý Liên Hoa
" không biết 2 tên kia đã rời đi chưa, nhưng trước hết cứ cảnh giác"
Phương Đa Bệnh
Hôm qua ngươi điên à?
Địch Phi Thanh
Gì chứ, nhóc con như ngươi thì biết cái gì
Phương Đa Bệnh
Rõ ràng người ta có phải là huynh ấy đâu mà ngươi cứ khăng khăng vậy
Phương Đa Bệnh
Thật là mất mặt ta chết đi được
Vẻ mặt Địch Phi Thanh trầm ngâm, nếu hắn đã đoán chắc chắn là không sai
Phương Đa Bệnh
Nói với ngươi cũng vô dụng
Phương Đa Bệnh
đã tìm suốt 4 ngày liên tiếp ở nơi này rồi, chúng ta nên đến nơi tiếp theo thôi
Địch Phi Thanh
Biết rồi biết rồi.
Phương đa bệnh tiện thể ngồi lên hàng ghế của một quán rượu mà nói
Phương Đa Bệnh
Địa điểm tiếp theo chắc là tới Phạn thành rồi nhỉ?
Địch Phi Thanh cũng ngồi đối diện Phương Đa Bệnh mà trò chuyện
Mãn Bách Tuân
Lý ca, địa điểm tiếp theo là ở đâu vậy ?
Mãn Bách Tuân cùng Lý Liên Hoa sải bước đi trên một cánh rừng nhỏ
Lý Liên Hoa
Nói với ngươi làm gì?
Mãn Bách Tuân đối với sự lạnh lùng của Lý Liên Hoa rất ôn nhu mà không hề có một chút tức giận hay cảm xúc tiêu cực nào khác
Đang đi thì Lý Liên Hoa bỗng khựng lại, tay chống lên thân cây gần đó mà ôm ngực
Hắn cau mày đau đớn, nhưng tuyệt nhiên không hề phát ra một tiếng rên đau đớn nào
Mãn Bách Tuân nhìn thấy biểu hiện kì lạ của Lý Liên Hoa như vậy, hắn chạy lại chỗ y mà quan tâm hỏi han
Lý Liên Hoa vung tay hất mạnh khiến Mãn Bách Tuân ngã lăng lóc
Mãn Bách Tuân
Huynh.. Sao vậy?
Lý Liên Hoa vừa dặn dò Mãn Bách Tuân xong, hắn liền loạng choạng chạy nhanh về đâu đó
Hắn tìm một hang động gần đó mà trốn vào
Cổ họng y cảm giác có chút khó chịu, phút chốc hắn phun ra một ngụm huyết đặc.
Lý Liên Hoa
Hình như là đến hơi sớm..
Từ xa đi tới, Mãn Bách Tuân chạy đến bên y
Mãn Bách Tuân
Lý Liên Hoa, huynh sao vậy?
Hắn chạy lại chỗ y đang chống tay dưới đất, gương mặt hắn hiện rõ vẻ sợ hãi
Lý Liên Hoa
Đã bảo là ngươi ở yên đó đi mà..
Mãn Bách Tuân
Lý huynh, huynh đừng trách ta..
Mãn Bách Tuân giọng run run như sắp khóc, như đang cầu xin y
Lý Liên Hoa đang đau đớn bị chọc cười cho hai tay run rẩy
Lý Liên Hoa vừa thốt ra câu đó, y lại ho sặc sụa. Nền đất đầy huyết đặc
ngực hắn đau đớn nóng ran
Mãn Bách Tuân
Huynh nói rõ đi, sao vậy?
Lý Liên Hoa thở gấp, đầu hắn mơ màng đau nhức. Bỗng trước mắt hắn tối xầm, cũng không nhìn rõ người bên cạnh hắn nữa
Tay chân không con sức lực, y mất trọng lực ngã vào người Mãn Bách Tuân
Chờ một hồi lâu không thấy Ly Liên Hoa hồi đáp, hắn nhất bổng y lên mà đi thật nhanh
Hắn muốn tìm một ngôi làng nào đó gần nhất ở đây để ổn định tình trạng của y
Comments