Chương 3: Bạo dạn hơn (2).

Khi đã có đủ thông tin về Hoàng, Trân bắt đầu tiếp cận cậu ta. Vừa nãy Hoàng đi xuống sân bóng rổ rồi, giờ nó sẽ mua chai nước sau đó xuống theo. Nó sẽ đưa nước khi Hoàng giải lao, và Hoàng sẽ có thiện cảm với nó, hihi, nó nghĩ thế.

Ngoài sân bóng rổ, một đống người chen chúc nhau để xem trận giao hữu giữa 12A1 và 12A2. Đây là hai lớp rất thích cạnh tranh với nhau về mọi mặt nhưng theo hướng thẳng thắng chứ không phải dùng mưu hèn kế bẩn để chơi nhau.

Mà hai lớp có điểm chung là nhiều trai xinh gái đẹp nên rất thu hút các lớp khác. Bên lớp đối thủ 12A2 có một thằng tên Trương Chí Danh cũng nổi tiếng hút gái, cao ráo đẹp trai lại là thành viên của đội bóng rổ trường nên độ hot là khỏi bàn. Mà thằng đấy lại không ưa gì Hoàng, vậy nên tần suất thấy họ va nhau trên sân thì nhiều vô kể.

Thằng Danh có tính kiêu ngạo, ỷ mình là thành viên ưu tú của đội bóng rổ nên rất hay tỏ vẻ thượng đẳng. Tiếc là năm lớp 11, Danh đụng độ lớp của nó gặp Hoàng lần đầu, bị dẫn trước 40 điểm và thua sấp mặt. Từ đó là cứ thấy bọn nó chí choé nhau.

Hôm nay lại được chứng kiến màn thi đấu gay cấn thế này thì Trân phải tranh thủ xem chứ. Vì nó từng đọc một bài viết nói rằng con trai đẹp nhất là khi chơi thể thao và làm việc. Lúc đấy có tin đâu mà giờ quan kĩ thì đúng là hút hồn thật.

Tiếng cỗ vũ cứ vang lên liên hồi, mặc dù Trân cũng cao tới 1m6 nhưng phải nhón chân lên thì mới thấy được. Sau 20 phút, trận đấu cũng kết thúc với sĩ số 69 - 72 nghiên về đội của Hoàng. Thế là thằng Danh phải ngậm đắng nuốt cay với con số suýt soát vài điểm.

Danh tuy cay Hoàng vì mãi không thắng được nhưng rất nghiêm túc trên sân đấu, không có một hành động chơi xấu nào giữa hai lớp cả, và Danh buông lời thách thức trong tâm thế quá khích:

"Được đấy Hoàng, tao tập bóng rổ nhiều thế mà vẫn thua thằng chơi được dăm ba bữa như mày. Mà lần này cách có 3 điểm thôi, lần sau tao không chắc mày sẽ thắng đấu haha!".

Mọi người nghe lời thách thức cũng thấy rùng mình với khí thế mang tính đe doạ thế này, mà vừa mong chờ câu đáp trả của Hoàng.

Hoàng nghe vậy rồi tặc lưỡi, hờ hững đáp: "Tiến bộ đấy, nhưng lần sau cũng sẽ như vậy thôi, thắng thằng Di đi rồi hãy nói với tao".

Di nghĩ: "Mình thì liên quan quái gì tới hai đứa này!?".

Ngoài sân, biết bao đứa con gái đang chờ thằng Hoàng lấy nước của mình, còn Trân thì tuột ở đằng sau, với tay thế nào cũng không chen vô được, nó đành hậm hực uống hết chai nước trong một hơi.

Hoàng đi qua đám đông mà chả động vào nước của ai, cứ hiên ngang rồi liếc Trân một cái khi thấy mặt nó trong khi nó chưa làm gì. Nghĩ nhiều lúc sao mình thích thằng này được hay vậy?

Thế là Trân lủi thủi về lớp. Vừa vào là đụng mặt Vũ Di. Thằng Di thấy nó là chào một tiếng.

"Hi!".

"Chào Di nhé!" Trân đáp lại.

Là bạn thân của Hoàng, nhưng Di lại trái ngược với Hoàng rất nhiều. Nếu gặp Hoàng mà chủ động chào thì cùng lắm Hoàng nó chào lại rồi thôi (Dù Hoàng rất giỏi giao tiếp nhưng là đối với thầy cô và những người bạn bè thân thiết thôi). Còn Di thì khác hẳn, tính hòa đồng đã dẫn đến một "Di" rất được yêu mến. Di thân thiện với tất cả mọi người kể cả những người lạ. Mỗi lần nói chuyện là cậu ta cứ đứa cái nụ cười tỏa nắng làm lu mờ người xung quanh. Thế là mấy đứa con gái chết mê chết mệt nó.

Nghĩ kĩ thì Di với Trân cũng có vài phần hợp nhau, như kiểu nói chuyện luyên thuyên không ngừng và có nhiều trò đùa trong câu chuyện nên rất thu vị. Và điểm giống thứ hai là đều có người khắc chế được cái mỏ tụi nó.

Chẳng hạn như Hoàng thì khắc chế cứng Trân. Còn Di thì bị khắc chế bởi Tú - bạn thân của Trân.

Cụ thể là năm 11, trong một lần Di kể chuyện về con mèo nhà mình biết múa ballet làm cho bọn con gái cười muốn nội thương. Thì riêng Tú là chả thèm để ý đến cái chuyện xàm xí thế này. Di cảm nhận mình bị xem thường, tiến tới chỗ Tú đối chất:

"Thủ khoa, thấy chuyện tao kể nhạt lắm hả?"

Tú muốn phớt lờ Di nhưng nghĩ kĩ thì phép lịch sự không cho cô làm như vậy, cụt hũng đáp lại:

"Đúng rồi, nhạt bỏ mịa ra".

Bậc thầy khẩu ngữ như Di mà bị bảo là kể chuyện nhạt thì đúng là không chấp nhận được mà:

"Vậy chuyện con chó biết cầm súng thì thế nào?"

"Vẫn nhạt"

Di bực tức: "Vậy chuyện con chuột vấp vỏ chuối thì sao?"

Tú vẻ mặt nghi hoặc, cọc cằn trả lời: "Mày có vấn đề về phát ngôn à, đi kể chuyện mấy cái chuyện vô tri này thì hay ho gì. Mày đang cản trở tao tiếp thu kiến thức đấy!".

Di cứng họng...

Người khác không bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của Di thì cũng thích cái nói chuyện hài hước, đằng này Tú chả quan tâm gì, nó chỉ tập trung cho Tri thức, tri thức, và tri thức... thôi.

Chapter
1 Chương 1: Sau hai năm vẫn không thay đổi.
2 Chương 2: Bạo dạn hơn (1).
3 Chương 3: Bạo dạn hơn (2).
4 Chương 4: Bạo dạn hơn (3).
5 Chương 5: Không từ bỏ.
6 Chương 6: Không uổng công.
7 Chương 7: Thầm lặng.
8 Chương 8: Phiền phức chết mất.
9 Chương 9: Bắt gặp.
10 Chương 10: Dần từ bỏ.
11 Chương 11: Chút tận hưởng (Di - Tú).
12 Chương 12: Ôn bài.
13 Chương 13: Sao không ưa mà cứ hay gặp vậy?
14 Chương 14: Chuyện bệnh viện.
15 Chương 15: Chuyện đám cưới (1).
16 Chương 16: Chuyện đám cưới (2).
17 Chương 17: Tiệc ngủ.
18 Chương 18: Song phương tám chuyện (1).
19 Chương 19: Song phương tám chuyện (2).
20 Chương 20: Vặt vãnh.
21 Chương 21: Cuộc hẹn.
22 Chương 22: Sao trời và sao biển.
23 Chương 23: Quân sư hạng S.
24 Chương 24: Vừa nhắc chó là gặp.
25 Chương 25: Người ta ngoại khóa, còn nó ngoại giao (1).
26 Chương 26: Người ta ngoại khóa, còn nó ngoại giao (2).
27 Chương 27: Càng tiếp cận, càng nguy hiểm.
28 Chương 28: Nhận làm thêm và sự quan tâm thầm lặng.
29 Chương 29: Hèn gì.
30 Chương 30: Bia đỡ đạn bất đắc dĩ.
31 Chương 31: Động chạm.
32 Chương 32: Chăm sóc tỉ mỉ.
33 Chương 33: Ê ê! Thân thiết quá nha!
34 Chương 34: Đụng mặt.
35 Chương 35: Ai bảo thủ khoa là không biết combat?
36 Chương 36: Giáng sinh (1).
37 Chương 37: Giáng sinh (2).
38 Chương 38: Giáng sinh (3).
Chapter

Updated 38 Episodes

1
Chương 1: Sau hai năm vẫn không thay đổi.
2
Chương 2: Bạo dạn hơn (1).
3
Chương 3: Bạo dạn hơn (2).
4
Chương 4: Bạo dạn hơn (3).
5
Chương 5: Không từ bỏ.
6
Chương 6: Không uổng công.
7
Chương 7: Thầm lặng.
8
Chương 8: Phiền phức chết mất.
9
Chương 9: Bắt gặp.
10
Chương 10: Dần từ bỏ.
11
Chương 11: Chút tận hưởng (Di - Tú).
12
Chương 12: Ôn bài.
13
Chương 13: Sao không ưa mà cứ hay gặp vậy?
14
Chương 14: Chuyện bệnh viện.
15
Chương 15: Chuyện đám cưới (1).
16
Chương 16: Chuyện đám cưới (2).
17
Chương 17: Tiệc ngủ.
18
Chương 18: Song phương tám chuyện (1).
19
Chương 19: Song phương tám chuyện (2).
20
Chương 20: Vặt vãnh.
21
Chương 21: Cuộc hẹn.
22
Chương 22: Sao trời và sao biển.
23
Chương 23: Quân sư hạng S.
24
Chương 24: Vừa nhắc chó là gặp.
25
Chương 25: Người ta ngoại khóa, còn nó ngoại giao (1).
26
Chương 26: Người ta ngoại khóa, còn nó ngoại giao (2).
27
Chương 27: Càng tiếp cận, càng nguy hiểm.
28
Chương 28: Nhận làm thêm và sự quan tâm thầm lặng.
29
Chương 29: Hèn gì.
30
Chương 30: Bia đỡ đạn bất đắc dĩ.
31
Chương 31: Động chạm.
32
Chương 32: Chăm sóc tỉ mỉ.
33
Chương 33: Ê ê! Thân thiết quá nha!
34
Chương 34: Đụng mặt.
35
Chương 35: Ai bảo thủ khoa là không biết combat?
36
Chương 36: Giáng sinh (1).
37
Chương 37: Giáng sinh (2).
38
Chương 38: Giáng sinh (3).

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play