[ Nữ Công Nam Thụ ] Tuyển Tập Truyện Ngắn

[ Nữ Công Nam Thụ ] Tuyển Tập Truyện Ngắn

em gái x anh trai ( 1 )

đặc tính: em gái x anh trai, incert, h, huấn văn
.
Khả gia - một trong những gia tộc có quyền thế bậc nhất trong nước, bản thân gia tộc đã có đóng góp nhiều đời cho nền kinh tế đất nước, góp phần không nhỏ cho sự gia tăng GDP.
năm đấy, Khả gia hạ sinh một cậu trai, mái tóc đỏ rực, thắp lên hi vọng cho gia tộc về một thế hệ tiềm năng.
nhưng ngược lại với sự kì vọng của các thành viên, hắn ta nhanh chóng thể hiện sự lười nhác cùng ham mê chơi bời của bản thân, không màng học tập.
điều này trực tiếp khiến gia chủ hiện tại tức giận, đuổi hắn ra khỏi gia tộc, cắt đứt liên lạc để mặc hắn tự sinh tự diệt.
ánh chiều tà phả nhẹ lên mái tóc đỏ của cậu trai, khiến nó chợt rực màu, miệng cậu ta hẵng còn đang ngậm cây kẹo mút, ung dung ngả người về sau nhưng lập tức đã có một cơ thể đỡ lấy
hắn ta vẫn còn mặc trên người bộ đồng phục học sinh, hai bên đầu gối rách ra để lộ làn da trắng ngần, cơ thể ám sự tàn tạ, song vẫn không che được khí chất của hắn.
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ phù /
hương khói toả ra như có như không mang theo tâm trạng của chủ nhân nó tan ra, Khả Lạc Hiên gác chân lên đối diện, người kia bò xuống mặc cho hắn tuỳ ý để
phía dưới Lạc Hiên, một người khác hai tay run run chống xuống đất, khuôn mặt bị đánh đến sưng húp
bất chợt, Khả Lạc Hiên đảo mắt nhìn lên một người đang tiến dần đến chính mình
chân mày nhíu xuống
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
thiếu gia, gia chủ có lệnh, triệu người về
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ hạ thuốc xuống / không phải lão già đó đang bệnh à, đem tôi về, muốn gì chứ?
chợt, rơi xuống vài giọt nước nhỏ
tí tách
rồi dần nặng hạt hơn
người đó mở ô ra, bước tới che lấy cơ thể Khả Lạc Hiên, mặc cho bản thân nó bị mưa làm cho ướt đẫm
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
có một số chuyện xảy ra khi người rời đi, trước hết, mời người lên xe
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ im lặng nhìn nó, đứng lên /
Khả Lạc Hiên thả thuốc xuống, điếu thuốc gặp mưa lập tức tắt trọn
hắn ta bước đến gần đối phương, giật lấy chiếc ô
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ dùng ô che cho cả hai người / cảm giác thật xa cách, Bân à
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
/ lặng người, rồi theo thế bước đến gần xe / là cậu bỏ tôi trước..
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
/ mở cửa / lên xe đi
Khả Lạc Hiên im lặng bước lên xe, chiếc xe đen đóng lại, rồi dần lăn bánh rời khỏi ngõ nhỏ
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
có thể nói rồi chứ?
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
/ nhìn phía trước / vâng
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
như người biết đấy, lão gia đang bệnh rất nặng, cần một người lên tiếp quản
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ ngả người / vậy sao? đã quyết định được chưa, là dì cả à? hay chú ba?
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
đều không phải
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
người lên là Khả Quyên
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
Khả Quyên? cái con bé ở chi nhánh, cái nhà quái gở đó?
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
lão ta nghĩ gì vậy, con nhỏ đó thậm chí còn nhỏ tuổi hơn tôi
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
lão gia chết rồi
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
mới sáng nay
Khả Lạc Hiên ngẩn người
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
nói đuổi là đuổi, nói chết là chết
mặc dù Khả Lạc Hiên rất hận lão ta, nhưng hắn ta vẫn cực kì lo ngại, vì vốn dĩ lão ta là một người rất xảo trá, việc đưa vị trí lớn như thế cho một cô bé chắc chắn còn uẩn khúc khác
nó sẽ trở thành quân cờ cho bọn người lớn điều khiển ư?
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
người đã từng gặp qua nàng ta chưa?
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ tự nhiên lắc đầu / chưa từng
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
nàng ta, à gia chủ hiện tại...
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
ngài ấy tính tình có chút... khó nói...
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
chốc nữa, Khả thiếu gia tốt nhất là tránh xa ngài ấy ra một chút
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ lại châm một điếu thuốc / vậy à
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
con nhóc đó bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
thưa, 17 tuổi ạ
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
phù, trẻ thật
qua làn khói đặc nặng mùi, Khả Lạc Hiên nhìn về phía đối phương, mái tóc đen che đi một phần khuôn mặt, ánh mắt lãnh đạm
hắn chợt nói
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
Bân, tôi muốn biết, cậu hiện tại đang ở đâu
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
tôi luôn theo người
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
cậu biết rõ tôi không nói về điều đó
Hạo Thanh Bân ánh mắt hơi sững lại, rồi tái đi, như nhớ về thứ gì đó khiến nó hoảng sợ
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
nếu có thể, tôi muốn cậu bảo vệ Khả Quyên
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
dù sao tôi cũng sẽ rời khỏi gia tộc
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
bảo vệ gia chủ sao... khụ...
với việc để một bé gái lên nắm quyền điều hành gia tộc, gia tộc của hắn chắc hẳn sẽ cho sự chia rẽ bên trong, vì vậy hắn thật sự muốn bảo hộ nàng ta một chút, tránh việc nàng bị sử dụng như một con rối phục vụ cho lũ bọn họ
chỉ là, lòng Lạc Hiên vẫn luôn có khúc mắc. gia đình nàng ta trước nay không tham gia quyền thế tranh giành, chỉ tập trung kinh doanh, gần như tách hẳn với Khả gia
vì điều gì đột nhiên lại...
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
có vẻ người đang hiểu nhầm mất rồi, tôi sẽ giải thích sau
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
/ bước xuống xe, mở cửa / thiếu gia, đã tới nơi, mời người xuống
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ bước xuống xe, ung dung đút túi /
toà nhà rộng lớn toạ lạc ngoài rìa thành phố với cấu trúc xa hoa, hai bức tượng mạ vàng trước cổng ánh lên sự giàu có của chủ nhân nó
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
" đúng là lão ta, lúc nào cũng muốn phô trương "
các đường nét vẫn như thế, nhưng dường như lần này trở về lại mang một màu sắc đặc biệt khác
một cảm giác u tối đến lạnh lẽo, một khí thế áp lực toả ra, điều mà trước kia Khả Lạc Hiên chưa từng cảm nhận được khi đến nơi đây
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
" ảo giác rồi, chắc do lâu không nhìn lại "
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ vô thức nuốt một ngụm khí lạnh /
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
thiếu gia, để tôi dẫn người đi, đã sắp đến giờ họp rồi
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ quay lại / phải rồi, cậu bảo gia chủ triệu tôi tới, ý cậu là...
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
là lão gia chủ trước khi buông xuôi, viết xuống, nói người phải trở về
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
... lão ta? đấy là lời cuối cùng sao?
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
vâng
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ bật cười / ha, tôi lại có phúc khí lớn đến vậy
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ bước đi / được rồi, sảnh chính phải không, tôi tự đến, đừng đi theo tôi
Hạo Thanh Bân
Hạo Thanh Bân
/ cúi xuống / vâng, thiếu gia
...
Khả Lạc Hiên thực sự hối hận, sau chừng đấy thời gian, hắn ta chỉ còn mơ hồ về lối đi trong toà nhà
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
/ nhìn sang khu vườn bên ngoài, thở dài / "đành vậy, ít ra bên ngoài có thể gặp ai đó, còn hơn lang thang trong mấy lối nhỏ này"
dứt khoát, hắn ta mở ra cánh cửa sổ, ánh sáng vàng thả nhẹ vào, dịu dàng điểm trên khuôn mặt hắn
nhưng Khả Lạc Hiên chẳng buồn quan tâm đến cảnh đẹp, hắn dùng một chân bước lên bệ cửa sổ
nhưng tầm mắt còn chưa hạ xuống, những vết bụi lâu ngày trực tiếp khiến hắn mất đà, cơ thể ngã về phía trước
ánh mắt hắn ta ánh lên sợ hoảng sợ, bên tay cố vươn lấy bám víu nhưng đã chậm một bước, cả cơ thể vô lực rơi xuống đất
Khả Lạc Hiên
Khả Lạc Hiên
" ức, tầng hai mà thôi, cùng lắm là gãy xương, không sao... "
hắn ta cố gắng trấn an bản thân, chỉ là nỗi đau không đến như hắn nghĩ, cơ thể hắn bất chợt rơi vào một vòng tay lạnh lẽo
như tìm thấy ánh sáng, trước khi kịp nhìn rõ mặt đối phương, hắn đã vươn tay ôm lấy cổ người ấy, rồi nhắm nghiền mắt lại.
Hot

Comments

Ayamaki Sara

Ayamaki Sara

hẳn là ko sao :)

2025-04-22

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play