#3 Khoảng cách không thể nào đo bằng mét

09:00 AM
Khu trung tâm thương mại DG đang thi công. Nắng sớm chói chang, khói bụi hòa vào tiếng máy khoan rền vang
Đức Duy đội mũ bảo hộ, tay cầm bảng vẽ, đang nói chuyện với bên kỹ thuật. Giọng cậu dứt khoát, không một chút do dự, ánh mắt tập trung hoàn toàn vào công việc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phân khu này, hướng ánh sáng như vậy ổn chưa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//khựng lại//
Nguyễn Quang Anh. Áo sơ mi trắng, vest xám tro, không thèm mang đồ bảo hộ, như thể chính cái công trình này phải né đường cho hắn đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//quay người lại khẽ nhướng mày//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tổng giám đốc đến kiểm tra hay đến gây áp lực cho tôi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi đến vì dự án //mắt vẫn không rời khỏi cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn việc gây áp lực… nếu em thấy, thì là cảm nhận riêng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhếch môi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh lúc nào cũng giỏi phủi sạch cảm xúc
Quang Anh thoáng chốc im lặng, rồi tiến thêm một bước. Cực gần
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì tôi từng để cảm xúc ảnh hưởng đến công việc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và cái kết là em rời đi, mang theo cả bản thiết kế chưa vẽ xong
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không ai ép anh chọn công việc thay vì tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ai nói tôi có quyền giữ một người… khi người đó đã muốn đi
Không khí giữa họ chùng xuống. Như thể chỉ cần một lời nữa, là cơn bão ba năm trước sẽ trút xuống lần nữa
Một lát sau – trong khu vực chính
Đức Duy đang kiểm tra tỉ lệ chi tiết trên bản vẽ, bất cẩn bước lùi và va nhẹ vào người phía sau
Cánh tay quen thuộc đưa ra đỡ lấy eo cậu, giữ lại. Khoảng cách gần đến mức… hơi thở lẫn vào nhau
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cẩn thận
Đức Duy thoáng khựng lại, trái tim như đập nhanh một nhịp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không cần anh nhắc //gạt tay anh ra//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng em vẫn để tôi đỡ //mắt không rời khỏi gò má đã hơi đỏ lên của cậu//
——————————
Kết thúc buổi khảo sát
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//định rời đi//
Bảo Khang [Trợ lí Quang Anh]
Bảo Khang [Trợ lí Quang Anh]
Khoan đã…! Tổng giám đốc Nguyễn nói cần thêm vài bản vẽ điều chỉnh, muốn trao đổi riêng
Cậu quay lại, bước vào phòng điều hành tạm, cửa đóng lại sau lưng
Quang Anh ngồi đó, ánh mắt không còn là Tổng giám đốc lạnh lùng nữa. Mà là…Nguyễn Quang Anh của những đêm thức trắng chờ Đức Duy về, của những sáng pha cà phê rồi quên bỏ đường, của một thời từng biết yêu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi hỏi thật //nhìn cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em có từng hối hận khi rời đi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn anh? Có từng hối hận khi để tôi bước ra khỏi nhà mình… không giữ lại?
Không ai nói gì. Chỉ có tiếng điều hòa thổi đều, và hai người đàn ông từng gọi nhau hai tiếng vợ chồng, giờ đứng trong cùng một phòng, nhưng như cách nhau cả quãng đời
——————————
END CHAP 3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play