AI MỚI LÀ NGƯỜI ĐƯỢC CHỌN

Tô Hạ Như chống tay lên trán, mắt dán vào cuốn bài tập nhưng đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Bên trái, Giang Dật Thần đang cười tủm tỉm, thỉnh thoảng lại liếc sang cô. Bên phải, Trương Hạo Nhiên im lặng nhưng ánh mắt rõ ràng không bỏ sót bất cứ cử động nào của hai người
Tống Dật Thần
Tống Dật Thần
câu này hồi trước cậu toàn nhờ mình giảng mà, còn nhớ không?
Tô Hạ Như
Tô Hạ Như
à… chắc lâu quá nên quên rồi //ngập ngừng//
Trương Hạo Nhiên
Trương Hạo Nhiên
khhông cần nhớ. Cứ làm thử đi //bình thản//
Tô Hạ Như có cảm giác hai người này đang nói chuyện với nhau thông qua cô thì đúng hơn.
Cô cúi xuống, viết được hai dòng thì Giang Dật Thần nghiêng người lại gần, giọng điệu nhẹ nhàng như ngày bé
Tống Dật Thần
Tống Dật Thần
chỗ này cậu quên cộng thêm hằng số kìa. Để mình chỉ cho
nói rồi cậu ta với tay lấy bút
Nhưng trước khi Giang Dật Thần kịp chạm vào cuốn vở, một bàn tay khác đã đặt lên mép trang giấy.
Trương Hạo Nhiên
Trương Hạo Nhiên
cậu ấy tự làm được //giọng không cảm xúc//
Không gian im bặt trong vài giây.
Lục Khả Vi len lén liếc nhìn Lâm Kỳ Hạo, cả hai đều không hẹn mà cùng nhướng mày
Lục Khả Vi
Lục Khả Vi
cậu có thấy không khí này có hơi sai sai không //hạ giọng//
Lâm Kỳ Hạo
Lâm Kỳ Hạo
sai gì nữa, nhìn là biết rồi //khoanh tay//
nói xong cậu ta cầm ly trà sữa nhấp một ngụm
Lâm Kỳ Hạo
Lâm Kỳ Hạo
chắc sắp có người không kiềm chế nổi nữa kìa
Tô Hạ Như cảm thấy mình như một quả bóng bị đẩy qua đẩy lại giữa hai người. Cô chỉ muốn học nhóm bình yên, nhưng rõ ràng là không thể.
Cô nhìn Trương Hạo Nhiên, rồi lại nhìn Giang Dật Thần. Một người thì thản nhiên nhưng lạnh lùng, một người thì thoải mái nhưng lại có chút cố chấp. Hai kiểu quan tâm khác nhau, nhưng đều khiến cô bối rối.
Tống Dật Thần
Tống Dật Thần
sao nào? Chỉ là giúp nhau làm bài thôi mà, có gì nghiêm trọng đâu? //tựa lưng vào ghế, cười nhẹ//
Trương Hạo Nhiên
Trương Hạo Nhiên
không có gì. Cậu muốn giúp thì cứ giúp //điềm tĩnh//
Nhưng tay cậu vẫn đặt trên mép quyển vở, không có dấu hiệu dịch ra.
Tô Hạ Như thở dài, quyết định cắt ngang bầu không khí kỳ quặc này.
Tô Hạ Như
Tô Hạ Như
thôi được rồi, để mình tự làm
Cô gõ nhẹ bút xuống bàn, nhìn cả hai
Tô Hạ Như
Tô Hạ Như
mình không cần ai kèm cả, cảm ơn nhé
Trương Hạo Nhiên rút tay lại trước, không nói gì, chỉ lật trang sách của mình. Giang Dật Thần nhún vai, nhưng vẫn nở nụ cười quen thuộc.
Lục Khả Vi
Lục Khả Vi
Hạo nhiên mà chủ động lùi trước luôn á??
Lâm Kỳ Hạo
Lâm Kỳ Hạo
lùi nhưng chưa chắc là thua //cười khẽ//
Buổi học kết thúc, nhưng dư âm của nó vẫn lảng vảng trong đầu Tô Hạ Như. Cô bước chậm lại trên con đường quen thuộc, cảm giác như có gì đó cứ vướng mắc trong lòng.
Lục Khả Vi đi bên cạnh, không nói gì một lúc lâu. Rồi bất Chợt cô ấy thở dài.
Lục Khả Vi
Lục Khả Vi
cậu không thấy hai người đó có gì là lạ à?
Tô Hạ Như
Tô Hạ Như
lạ gì? cậu lại nghĩ quá rồi đó
Lục Khả Vi
Lục Khả Vi
cậu giả vờ ngốc hay thật sự không biết vậy? Một người thì lúc nào cũng âm thầm giúp đỡ cậu, một người thì lúc nào cũng làm ra vẻ thoải mái nhưng lại chẳng giấu được sự để tâm //nhìn sang Hạ Như, giọng chắc chắn//
Lục Khả Vi
Lục Khả Vi
cậu biết họ không chỉ xem cậu là bạn đúng không?
Tô Hạ Như khựng lại một chút. Cô cắn môi, không trả lời ngay. Cô đã từng nghĩ về điều đó. Nhưng...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play