Chap 3

——————————
Hôm đó trời mưa nhẹ. Những giọt nước rơi lách tách trên mái nhà như đang thì thầm gọi em ra chơi cùng. Em ngồi nơi góc phòng, mắt dõi theo cánh cửa kính mờ sương. Mưa mỏng như tơ, không lạnh lắm… chỉ hơi ẩm ướt. Nhưng nhìn nó, tim em bỗng thấy nhẹ đi chút xíu.
Từng giọt mưa như thì thầm: “Ra đây với mình… chỉ một chút thôi…”
Không biết nghĩ gì, em lén đứng dậy. Dép không mang, chỉ đi chân trần thật khẽ, em vòng ra cửa sau – cái cửa mà mọi khi họ chẳng để ý tới. Cứ nghĩ rằng chỉ cần lén ra vài phút, hứng một chút mưa lên mặt, là đủ. Không ai biết đâu.
Em mỉm cười nhè nhẹ. Tay vừa chạm vào tay nắm cửa thì...
Định đi đâu đấy?
Một giọng trầm lạnh vang lên phía sau làm cả người em khựng lại.
Chưa kịp quay đầu, cổ áo em đã bị kéo mạnh về sau.
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Á–!
Em ngã nhào xuống sàn, hoảng loạn ngước nhìn – là Is. Mắt hắn tối sầm lại, tay vẫn nắm cổ áo em như thể đang lôi một tên tội phạm.
Chưa dừng ở đó, từ hành lang, Tus bước ra, đứng khoanh tay nhìn em từ trên cao.
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Được tha rồi mà còn muốn đi đâu? Mày giỡn mặt tụi tao hả?
Tus nói, giọng không lớn, nhưng lạnh lẽo đến rợn người.
Em lắp bắp, tay chân run rẩy
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Em chỉ… chỉ muốn ra ngoài hít thở chút thôi, chỉ một chút thôi mà…
Is nhíu mày, mặt chẳng biểu cảm gì nhưng tay lại siết chặt cổ áo hơn.
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Ra ngoài? Trong khi đang bệnh?
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
//nghiêng đầu, mắt liếc ra ngoài mưa//
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Mày biết mưa lạnh chứ? Hay muốn tự ốm để đổ lỗi tụi tao?
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Không… em không…
Em lùi lại, mông chạm sàn, tay ôm lấy ngực – nơi tim đang đập loạn cả lên.
Tus bước tới, ngồi xổm xuống đối diện.
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Mày nghĩ mày giỏi lắm hả, Luân? Được tha là muốn đi đâu thì đi? Muốn làm gì thì làm?
Rồi hắn cúi xuống sát tai em, nói khẽ nhưng đủ để máu em đông lại
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Mày còn chạy, tao xích chân mày lại đó.
Em bật khóc, run rẩy như chiếc lá giữa cơn gió mạnh.
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Em… em không dám nữa… em không đi nữa… em xin lỗi… em xin lỗi mà…
Tus đứng dậy, thở dài, quay lưng bỏ đi. Is buông cổ áo em ra, nhưng không nói gì. Chỉ nhìn em chằm chằm, cái nhìn ấy khiến em cảm giác mình bé lại, nhỏ xíu và vô dụng.
Từ đó, em không dám đến gần cửa sau nữa. Dù chỉ là mưa rơi, dù chỉ là một bước chân… cũng không dám.
__________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play