CHƯƠNG 3: GẢ THAY

Chiều hôm ấy, Cố Ngạn Ân vừa về nhà đã thấy gia đình ba người bọn họ đầy đủ có mặt ở phòng khách. Không cần họ lên tiếng, cô đã biết là sẽ có chuyện không hay sẽ ập vào mình. Cố Khải Vương đập mạnh bàn nhìn lên cô.

-Cái nhà này không còn chút phép tắc nào sao? Muốn đi là đi, muốn về là về, không biết chào hỏi!

Cố Ngạn Ân không chút lay động, đứng đó trân trân nhìn xem bọn họ sẽ làm gì tiếp theo. Ái Vũ Vỹ vì sốt ruột cho con gái mà đưa tay lay nhẹ người lão Cố.

-Ông còn không mau nói cho nó biết.

-Cố Ngạn Ân, tao muốn mày kết hôn với thiếu gia nhà Lâm!

Ánh mắt Cố Ngạn Ân khẽ nhíu lại nghi ngờ. Gia tộc nhà họ Lâm lớn như vậy, họ không gả Cố Tâm Ý đi mà lại gả cô đi là có ý gì?

-Tại sao? Chẳng phải đã nói Cố Tâm Ý gả đi sao?

-Tại sao ư? Haha… haha…

Cố Khải Vương đứng dậy tiến về phía cô, lão ta đưa tay lên vỗ vỗ vai cô vài cái.

-Mày nghĩ phúc phần nào mà mày có thể gả vào nhà họ Lâm? Chẳng qua tên thiếu gia nhà họ Lâm đó là một lão già bụng phệ, Cố Tâm Ý em mày không thích nên nhường lại cho mày.

-Các người…

-Làm sao? Con gái ngoan à, qua đó nhớ chiều chuộng lão già đó rồi mang tiền tài, vật chất về đây báo hiếu ba mẹ.

Nghe hai chữ ba mẹ từ miệng Cố Khải Vương khiến Ngạn Ân muốn nôn mửa. Cô ai oán nhìn bọn họ, những người mà cô gọi là ba là mẹ.

-Tại sao? Tôi cũng là con của các người mà? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?

-Vì mày là đồ xui xẻo, còn em mày là thần hộ mệnh của cái nhà này. Mày một góc cũng không so được với nó!

Cố Ngạn Ân siết chặt hai bàn tay lại, cô đứng đó nhìn bọn họ giễu cợt cô. Trước đến nay đều như vậy, chỉ có bà nội là yêu thương cô. Nhiều lúc cô tự hỏi rằng, bọn họ có thật sự là ba mẹ ruột của cô không? Tại sao cái gì tốt đẹp thì đều là của Cố Tâm Ý, còn cô lại phải gánh vác những điều tồi tệ nhất.

-Được, tôi đồng ý gả vào nhà họ Lâm!

-Như vậy thì tốt.

Cố Ngạn Ân quay người bước lên lầu, cô nhún nhịn đủ rồi, cô không muốn ở đây thêm một giây một phút nào nữa. Gả vào nhà họ Lâm cũng tốt, ít nhất cô không phải nhìn mặt bọn họ mỗi ngày.

Ái Vũ Vỹ và Cố Tâm Ý vui mừng đến phát khóc khi đẩy được tên chồng vừa già vừa xấu cho Cố Ngạn Ân. Kéo Cố Khải Vương ngồi xuống sofa, bà Cố khẽ nhíu mày.

-Mẹ cũng đã mất rồi, sao ông không nói luôn cho nó biết rằng nó không phải là con ruột của chúng ta?

-Bà ngốc nó vừa vừa thôi! Nếu như nó biết chúng ta không phải ba mẹ nó thì bà nghĩ nó có mang tiền nhà họ Lâm về cho chúng ta hay không? Hơn nữa, bao năm qua chúng ta gây ra bao nhiêu chuyện cho nó, để nó biết được thì một cắc nó cũng không rỉ ra cho mình.

-Haha vẫn là ông sáng suốt!

Trên phòng, Cố Ngạn Ân sau khi tắm rửa liền đứng trước cửa sổ ngắm nhìn đường phố. Ánh mắt cô cụp xuống, mọi sự mạnh mẽ đều biến mất, giờ đây chỉ còn là một cô gái yếu đuối, chất chứa nhiều mệt mỏi và tâm sự.

“Gả vào nhà họ Lâm cũng tốt, không sao cả… nhưng…”

Cố Ngạn Ân tìm đến tủ đầu giường, lấy ra một nửa mảnh ngọc bội. Cô đưa lên trước tầm mắt ngắm nhìn nó.

-Anh Ngôn… em thất hứa với anh, xin lỗi…

Đi đến mức đường này cũng là do bọn họ ép cô vào chân tường, tiến không được, lùi cũng không được, cô thật sự hết cách rồi.

Sáng hôm sau, nhà họ Lâm thật sự đã mang rất nhiều sính lễ tới để rước dâu. Nhìn đống vàng bạc trên bàn, Cố Vương Khải và Ái Vũ Vỹ như muốn hoa mắt.

-Sính lễ… ôi, thật nhiều sính lễ…

Thư ký Vương cúi người đưa tay về phía những sính vật trên bàn.

-Chào ông bà Cố, tôi là thư ký Vương, là người thân cận với Lâm tổng. Hôm nay, tôi tới để đưa sính lễ nhà họ Lâm chuẩn bị để có thể hỏi cưới tiểu thư Cố. Xin thất lễ vì lão phu nhân và Lâm tổng không thể tới.

Cố Khải Vương như bị vàng bạc xui khiến, lão vội xua tay rồi quay qua nhìn Cố Tâm Ý ra hiệu.

-Cố Tâm Ý, con mau lên lầu gọi chị hai xuống.

-Dạ ba.

Cô Tâm Ý chạy nhanh lên lầu tìm Cố Ngạn Ân. Vừa đi ả vừa lầm bầm và khẳng định chắc nịch.

-Còn nói lão phu nhân và Lâm tổng không thể tới? Chẳng phải vì lão Lâm tổng đó vừa già vừa xấu, sợ tới đây thì không ai thèm theo lão về nhà làm vợ sao? Ha, dù sao thì cũng là Cố Ngạn Ân cưới lão, cho chết chị ta!

Còn chưa kịp gõ cửa, Cố Ngạn Ân đã bước ra cùng với vali trên tay. Nhìn dáng vẻ của cô, Cố Tâm Ý vui vẻ giễu cợt.

-Thật tội nghiệp, chị xinh đẹp như vậy lại phải gả cho một lão già… Có trách là trách chị xui haha…

Nghe những lời bẩn tai này làm cho Cố Ngạn Ân ngán ngẩm. Cô nhíu nhẹ mày, môi cũng nhếch nhẹ, trực nhìn thẳng vào Cố Tâm Ý.

-Cẩn thận mồm miệng, tôi sẽ không khách khí mà tát cô một cái trước khi về nhà chồng đâu!

-Chị dám?

-Tại sao không?

-Chị là cái thá gì chứ?

-Thiếu phu nhân nhà họ Lâm!

Nói rồi cô bỏ đi khiến Cố Tâm Ý tức đến độ mặt đỏ bừng bừng. Ả ta cay cú nghiến chặt răng rủa thầm.

-Cũng chỉ là cưới một lão già, chị hống hách gì chứ?

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Quyết định gả thay là một sự lựa chọn sáng suốt của chị. Về nhà ck rồi chị sẽ được ythg cưng chiều hơn trứng mỏng. Bọn nhà kia rất nhanh thôi sẽ hối hận vì quyết định ngày hôm nay. Nghĩ vẻ mặt của hai mẹ con quạ đen khi biết sự thật mà vuiii😆😆😆😆😆

2025-04-16

13

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Vui mừng quá sớm rồi đấy bé ạ, bé sẽ là người tức vì chết khi phát hiện ra lão ck già bụng phệ ấy lại là một chàng trai anh tuấn

2025-04-16

13

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Cứ vui đi bé, sau này bé lại ở phía sau mà ghen tị cả đời với chị không thôi/Proud//Proud/

2025-04-16

13

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play