4.Nếu Hôm Đó Anh Đợi Em 1p Nữa

Buổi quay kết thúc sớm. Quang Anh và Duy không về cùng ekip mà lặng lẽ rẽ sang một quán cà phê cũ ven trường học – nơi họ từng hẹn hò lần đầu.
Không gian vẫn vậy, chỉ khác là cả hai đã không còn là học sinh.
Duy chọn bàn trong góc, ánh đèn vàng hắt lên gương mặt gầy hơn ngày xưa. Quang Anh gọi hai ly bạc xỉu – vị cũ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ ngồi xuống, khẽ cười / Anh vẫn nhớ… em thích bạc xỉu nhiều sữa, ít đá.
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
/ cười nhẹ, mắt nhìn ly nước / Còn anh… hồi đó uống đắng như mặt vậy á.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ nghiêng đầu / Còn giờ?
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
/ nhẹ giọng / Giờ vẫn đắng. Nhưng không còn gắt.
Hai người im lặng vài giây. Duy nhìn ra cửa sổ, tiếng ve ngoài đường vọng về như gõ nhịp lên từng mảng ký ức.
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
/ khẽ hỏi / Anh… có từng trách em không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ ngập ngừng / Có. Nhưng không phải vì em bỏ đi. Mà vì em không nói gì hết.
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
/ mím môi, giọng run /Em sợ. Lúc đó em nghĩ… nếu nói ra, anh sẽ níu lại. Mà em không đủ can đảm để chọn anh thay vì tương lai.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ nghiêng người về phía em / Em nghĩ anh không đủ vững để đi cùng em sao?
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
/ rút tay khỏi bàn, nắm chặt / Không phải anh không vững… là em không tin mình đủ xứng đáng.
Câu nói như một nhát dao mềm rơi xuống. Quang Anh im lặng. Một lúc sau, anh mở điện thoại, tìm một đoạn ghi chú cũ rồi đẩy qua phía Duy.
> "Nếu em đợi thêm một phút nữa hôm đó, anh đã chạy theo em."
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
/ mắt dán vào dòng chữ, khẽ thì thầm / Anh viết từ khi nào?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ nhìn em, giọng trầm / Từ ngày em bước đi. Anh đến trễ một phút. Em không còn ở đó.
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
/ mắt đỏ hoe, giọng nhỏ như hơi thở / Em… tưởng mình đã quên rồi. Nhưng nãy… khi anh hỏi xin hôn, tim em đập như lần đầu biết thích ai.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ khẽ cười, ngón tay chạm nhẹ mu bàn tay Duy / Anh chưa từng ngừng thích em. Chỉ là mười năm rồi, anh tưởng mình học được cách giấu đi.
Gió lùa qua khe cửa. Ly bạc xỉu cạn dần. Không ai nói gì thêm. Chỉ có lòng người đang đầy hơn bao giờ hết.
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
/ bất ngờ lên tiếng/ Nếu giờ em muốn… thử lại từ đầu thì sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ mắt mở lớn một chút, rồi mỉm cười /Thử thì không. Vì anh chưa bao giờ ngừng ở vạch xuất phát
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
/ ngạc nhiên / Ý anh là…?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ nắm lấy tay em, lần này thật chắc / Anh vẫn ở đây. Vẫn là người của ngày đó, chỉ… già hơn tí thôi.
Cả hai bật cười. Nhẹ như gió, mà cũng cay cay nơi mắt.
___
Tối hôm đó, Đức Duy nằm trên giường trọ, tay vuốt điện thoại, mắt vẫn dán vào một tin nhắn chưa gửi.
hdd🐡-nqa🐟
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
> Nếu ngày mai anh rảnh, mình đi đâu đó. Không máy quay, không kịch bản. Chỉ có hai người thôi.
Em xoá rồi viết lại. Gửi đi.
Hai giây sau, Quang Anh trả lời:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
> Mai anh dắt em về thăm sân trường. Có chỗ anh chưa bao giờ cho ai biết, chỉ chờ dẫn em đến.
Hoàng Đức Duyy
Hoàng Đức Duyy
> Có gì ở đó?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
> Có một bức thư anh chôn dưới gốc phượng. Viết cho em. Nhưng em chưa từng nhận.
Duy khựng lại. Mười năm. Mà Quang Anh vẫn giữ.
____
🐡 hầm thịt cừu
🐡 hầm thịt cừu
🥰🥰
Hot

Comments

Sử Nguyệt Băng

Sử Nguyệt Băng

1 bông của tuii, nhớ ra chao đều nhóo

2025-04-20

1

𝐀'𝐧𝐡 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞𝐭ꪆৎ

𝐀'𝐧𝐡 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞𝐭ꪆৎ

tí thôi hả anh

2025-05-01

1

𝐀'𝐧𝐡 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞𝐭ꪆৎ

𝐀'𝐧𝐡 𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞𝐭ꪆৎ

xúc độnggg

2025-05-01

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play