[ CAPRHY ] LƯỠI GƯƠM KHÔNG CẢM XÚC

[ CAPRHY ] LƯỠI GƯƠM KHÔNG CẢM XÚC

#1 • Chiến khu X - 0: Nơi quỷ cũng không dám gõ cửa

Cá 🐟
Cá 🐟
Hôm qua chap kia để nhá hàng trước thôi
Cá 🐟
Cá 🐟
hôm nay mới chính thức vào truyện, vì vậy mong mọi người đọc chap này nhé, nội dung sẽ khác 60% với chương hôm qua
Cá 🐟
Cá 🐟
việc Cá tạo ra fic này chỉ để phục vụ việc yêu thích hai anh. HOÀN TOÀN KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN BẤT KÌ YẾU TỐ NÀO CỦA QUÂN SỰ VIỆT NAM
Cá 🐟
Cá 🐟
Kiểu nó sẽ Âu Mỹ một chút. Cá mong mọi người hiểu ạ!
Đức Duy : Anh Quang Anh : Cậu
_____&_____
Hoàng Đức Duy_28t —Biệt danh : Cổ máy tử thần, kẻ không có linh hồn —Chức vụ : Đội trưởng Chiến khu X - 0, lực lượng đặc nhiệm tuyệt mật, chỉ xuất hiện khi tình hình vượt ngoài kiểm soát —Tính cách : Lạnh lùng tuyệt đối, dứt khoát, coi mạng người như cỏ rác, giết người không chớp mắt, ít nói, không bao giờ giải thích hành động của mình — Quá khứ đầy vết máu – từng tận mắt chứng kiến người thân bị giết vì chính phủ, từ đó trở thành kẻ sống để trả thù
Nguyễn Quang Anh_25t —Biệt danh : Thằng dân thường cứng đầu, miệng lưỡi rắn rết —Thân phận ban đầu : Người dân thường vô tình bị cuốn vào vòng xoáy chiến tranh – sau trở thành lính phục vụ riêng bất đắc dĩ trong Chiến khu X - 0 —Tính cách : Đanh đá, phản ứng nhanh, không ngại đấu khẩu – kể cả khi đối phương là đội trưởng, yếu đuối sợ chết nhưng khi cần vẫn có thể liều lĩnh đến cùng, nói nhiều, hay cà khịa nhưng trái tim dễ lung lay — Quá khứ ẩn chứa nhiều đau thương, đặc biệt là về người anh trai đã mất – là người từng có liên quan đến Chiến Khu X - 0
Điểm yếu duy nhất của anh cũng là người duy nhất khiến anh mất kiểm soát cảm xúc, lại là một kẻ yếu đuối, miệng không biết sợ là gì_Nguyễn Quang Anh Ban đầu ghét Đức Duy đến tận xương tủy, nhưng rồi lại là người duy nhất dám ở cạnh anh khi cả thế giới quay lưng
___&___
"Nơi này không có kẻ sống sót, Chỉ có tiếng súng nói chuyện với xác người. Ở đây không có anh hùng, Chỉ có những con quái vật biết dùng súng"
____________________
Gió thổi lạnh căm, cuốn theo mùi khét nồng của máu và thuốc súng. Cánh rừng nằm sâu trong vùng cấm địa phía tây, nơi mọi tín hiệu đều bị chặn, nơi không có đường lui, và quan trọng nhất – nơi không kẻ nào sống sót nếu bị bắt
Từ trên đỉnh sườn núi đổ xuống, máu nhuộm đỏ rêu đá. Những xác người nằm rải rác, không nguyên vẹn, không tên tuổi. Có thể là phản loạn. Cũng có thể là những kẻ đã từng tự gọi mình là lính
Một chiếc xe bọc thép lăn bánh qua bãi rác. Cửa mở. Một bóng người bước xuống
Ánh mắt đen láy lặng như tro tàn. Khuôn mặt không biểu cảm đến mức gần như...vô nhân tính. Quân phục đặc nhiệm đen ngòm, tay mang găng da, súng vắt sau vai, không phải để thủ mà là để kết thúc một sinh mạng xấu số
Hoàng Đức Duy — Đội trưởng Chiến khu X - 0
Một đội đặc biệt không thuộc bất kì biên chế quân đội chính thức nào. Nơi được đồn rằng cả chính phủ cũng không dám kiểm tra nội bộ, và bất kì ai bước vào đây đều phải từ bỏ lương tri nếu muốn sống sót
Quân lính
Quân lính
1: Báo cáo, mục tiêu phản loạn đã bị tiêu diệt toàn bộ // đứng nghiêm, giọng đều như máy //
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
cậu gọi đây là toàn bộ? ❄ // liếc nhìn xác người đàn ông treo ngược trên cây //
Quân lính
Quân lính
ý tôi là.. đội trưởng, không còn ai sống sót // ngập ngừng //
Duy nheo mắt, cúi xuống lật xác một gã bị bắn xuyên thái dương. Gương mặt hắn vẫn còn kinh hãi như chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Nhưng lệnh của tôi là bắt sống thủ lĩnh // giọng không cao nhưng từng chữ đều rít qua kẽ răng //
Quân lính
Quân lính
chúng tôi không thể..
Quân lính
Quân lính
hắn tự sát trước khj bị bắt
Anh không nói gì thêm. Đức Duy đưa tay ra, gọn gàng, dứt khoát. Một tiếng " *cạch..! " vang lên, khẩu súng lục đã được lên đạn. Người lính kia lập tức hoảng hồn
Quân lính
Quân lính
đội..đội trưởng?
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
cậu không tuân lệnh ❄// trầm giọng //
Quân lính
Quân lính
nhưng tôi... -
*ĐOÀNG!
người lính ấy đổ gục, hét lên trong đau đớn. Máu phun tung tóe. Mấy người lính khác đứng chết trân tại chỗ, không ai dám bước tới
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Ghi chú lại – lính số 012 tự ý thay đổi mệnh lệnh, bị loại khỏi tác chiến. Xử lý hậu cần // quay sang người kế bên //
Quân lính
Quân lính
2: Rõ! // khẽ nuốt nước bọt, tay run lẩy bẩy ghi chép lời anh nói //
Quân lính
Quân lính
3: Đội trưởng.. cậu ấy chỉ muốn giữ an toàn cho toàn đội.. - // không kìm được mà lên tiếng //
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
An toàn? ❄ // ngắt lời, giọng lạnh băng //
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
cậu tưởng ở đây có ai được phép "an toàn" à?
Quân lính
Quân lính
... // im lặng //
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Chiến khu X - 0 không tuyển người. Chỉ giữ những kẻ biết làm nhiệm vụ // xoay lưng sải bước qua bãi rác //
_____&_____
Tối đó tại căn cứ Chiến khu X - 0, khu nhà gạch ngầm sâu trong rừng, biệt lập với thế giới bên ngoài
Một phòng họp nhỏ, ánh đèn mờ, tiếng mưa rơi lộp độp trên mái kim loại
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
đội trưởng // đứng nghiêm //
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
nói đi // liếc mắt //
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
cấp trên có vẻ không hài lòng với tần suất tiêu diệt tuyệt đối của đơn vị chúng ta
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Họ yêu cầu ít nhất vài tù binh để điều tra
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
cấp trên muốn hỏi cung cái xác chết nào trước? // nhếch môi đáp //
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
ý tôi là.. -
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
không ai trong phản loạn sống sót qua 3 phút thẩm vấn
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Bọn họ không giữ được bí mật, mà tôi thì không giữ được kiên nhẫn // gác chân, tay xoay bút sắc như dao nhỏ trên bàn //
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
cậu không thể cứ giết chết rồi hoàn thành nhiệm vụ được // thở dài //
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
chiến tranh không phải chỉ có máu
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
thế à? // đôi mắt sắc lạnh quét qua Dương //
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Tôi tưởng chiến tranh là nơi mà nếu anh ngừng bóp cò, kẻ khác sẽ bóp cò trước
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
... // im lặng một lúc //
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
người ta đồn rằng cậu là kẻ đã giết sạch đội ngũ huấn luyện cũ của mình // hạ giọng //
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
đồn thôi mà, tin làm gì // không phủ nhận mà châm điếu thuốc hút //
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
và cả tin đồn về việc.. cậu từng tự tay giết người yêu cũ chỉ vì bị cô ta phản bội
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
// hơi nheo mắt lại nhưng vẫn không có phản ứng //
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
cậu muốn nghe lời đồn hay muốn thấy kết cục của người lan truyền lời đồn? // hơi nghiêng đầu //
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
không... // tái mặt //
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
Trần Đăng Dương _Sĩ Quan_
tôi chỉ.. tôi không nói nữa
anh đứng dậy, khẽ lướt qua Đăng Dương, vỗ vai như một lời cảnh báo dịu dàng nhất... nhưng cũng đáng sợ nhất
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
nói thì phải biết ngậm miệng đúng lúc
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
ở đây ai cũng có thể bị thủ tiêu mà không cần lí do
_____
Đêm khuya. Căn phòng số 183 – nơi chỉ có Hoàng Đức Duy được phép ra vào
Anh ngồi một mình trong bóng tối, chiếc loa nhỏ cũ kỉ phát ra âm thanh rè rè. Một bài nhạc cũ từ thập niên nào đó, giọng nữ ca sĩ run run qua làn sóng yếu
bỗng dưng... đôi mắt đen kia khựng lại
trên màn hình máy tính, một tín hiệu báo động nhấp nháy, một điểm sáng chuyển động gần ranh giới phía đông
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
Hoàng Đức Duy _Đội Trưởng_
một kẻ sống sót? // đứng bật dậy lẩm bẩm //
Lệnh từ anh được truyền xuống trong vòng 30 giây. Một đội đặc nhiệm được phái ra. Không dám chậm trễ
và rồi... số phận của Nguyễn Quang Anh bắt đầu từ khoảnh khắc đó, khi cậu chạy trốn trong hoảng loạn khỏi một bãi rác, không ngờ rằng đã lọt vào mắt kẻ tàn bạo nhất khu rừng máu này
_____&_____
Chiến khu X - 0 không có chỗ cho cảm xúc. Nhưng liệu thứ " máy giết người " ấy có thật sự không còn trái tim? Hay chỉ là đang đợi ai đó đánh thức..?
Hot

Comments

©®×®©👑💙

©®×®©👑💙

lương tri là jz ạ

2025-04-17

1

⋅°₊‧🎧୨୧𝚋𝚗𝚑🖇️⊹♡

⋅°₊‧🎧୨୧𝚋𝚗𝚑🖇️⊹♡

Giống snh quang anh

2025-04-18

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play