[RhyCap] Nếu Mình Quay Về Năm 90 Thì Sao Anh Nhỉ?
Chap 1: Năm 90
Quang Anh là một sinh viên năm cuối ngành Thiết kế đồ họa, mê nhạc Trịnh và hay mơ mộng những điều xưa cũ.
Đức Duy- người yêu của Quang Anh
Đức Duy – người yêu của Quang Anh – là lập trình viên công nghệ, thực tế nhưng lại rất ấm áp. Họ yêu nhau được ba năm, quen nhau từ thời đại học, cùng đi qua nhiều mùa đông Hà Nội.
Nguyễn Quang Anh
Haiz căn gác mái này cũng quá bụi bặm rồi đii
Hoàng Đức Duy
Ơ kìa, mới dọn xíu mà đã nản rồi sao?
Hoàng Đức Duy
Xem em tìm được cái gì này
Nguyễn Quang Anh
Úi, radio à?
Nguyễn Quang Anh
Cục cứt của anh giỏi quáa
Hoàng Đức Duy
Cục gì cơ? //nét mặt "hiền từ"//
Nguyễn Quang Anh
Cục cưng á! //ngó nghiêng cái radio//
Nguyễn Quang Anh
Xoay nút thử đii
Hoàng Đức Duy
Em đoán nó không hoạt động đâuu
Nguyễn Quang Anh
Thử mới biết chớ. //xoay//
Chớp. Một tia sáng loé lên trước mắt hai người
Lạ thay? Họ đang trong căn gác mái cũ kĩ nhưng khi mở mắt, đã đứng trước một con phố với xe đạp, cửa hàng băng đĩa
Nguyễn Quang Anh
Duy? Em đâu rồi
Nguyễn Quang Anh
Theo anh vẫn hay mơ hình như đây là Hà Nội
Nguyễn Quang Anh
Là năm 1990
Nguyễn Quang Anh
//Hỏn lọn//
Hoàng Đức Duy
//Móc túi quần, túi áo xem còn đồng tiền tệ nào không?//
Nguyễn Quang Anh
//Móc l, ủa lộn móc ví//
Không còn đồng tiền nào cả
Hoàng Đức Duy
Hức-huhuhuhu
Nguyễn Quang Anh
H-hahahahhahaha
Nguyễn Quang Anh
Ủa chết cha
Nguyễn Quang Anh
Huhuhuhuhuhh
Tác giả đẹp gái nhất Hà Nội
Đi tìm việc đi má
Tác giả đẹp gái nhất Hà Nội
Khóc cái lon
Nguyễn Quang Anh
Bây giờ anh vô tiệm sách
Nguyễn Quang Anh
Bé vô quán cafe xin việc nha
Nguyễn Quang Anh
Cuối ngày đòi người ta lương xong mình gặp nhau ở đây nha bé
Nguyễn Quang Anh
Thưa ông, con dáng người cao ráo nhanh nhẹn mong ông nhận làm người phụ việc
Nguyễn Quang Anh
Mỗi ngày tính lương cho con
Nguyễn Quang Anh
Con không đòi hỏi gì cao siêu
Nguyễn Quang Anh
Ông cho lương là được
NPC
//ho// được rồi, thân già này một mình cũng không xuể
NPC
Nhận cậu cũng là lẽ thường tình
NPC
Không cần quá khách sáo
NPC
Ông trả cho cậu 8.000-12.000 đồng một ngày
Hoàng Đức Duy
Dạ, cháu đến xin việc
Chủ quán cafe
Xời, cháu tìm đúng quán rồi đấy
Chủ quán cafe
Quán cô đang thiếu người
Chủ quán cafe
Cháu muốn trả lương theo tháng hay ngày?
Hoàng Đức Duy
//nhớ lại lời Quang Anh// Theo ngày ạ!
Chủ quán cafe
Được rồi, 10.000-15.000 một ngày nhé
Chủ quán cafe
Đi theo chị kia sẽ hướng dẫn công việc cho cháu
Nguyễn Quang Anh
Phù! Tưởng quán nhàn, ai dè mệt quá chừng
Npc
Cậu cho tôi quyển truyện
Nguyễn Quang Anh
Truyện gì á anh?
Nguyễn Quang Anh
Vâng, đợi em tí
Nguyễn Quang Anh
//Đi lục sách// đây rồi
Nguyễn Quang Anh
Của anh hết 1.600 ạ
Npc
//đưa tiền// Hẹn gặp lại
Nguyễn Quang Anh
Xin kính chào quý khách
Hoàng Đức Duy
Xin kính chào quý khách
Hoàng Đức Duy
Chị muốn dùng gì ạ?
Npc
Cho chị ly Xá xị con cọp
Hoàng Đức Duy
"Ủa có hả ta" Dạ vâng
Phổ cập kiến thức: Nước ngọt quốc dân trước khi có Coca
Hoàng Đức Duy
Của anh hết 1.800 đồng ạ
Sau 4 tiếng làm việc mệt mỏi
Đức Duy và Quang Anh của chúng ta đã có những đồng lương ít ỏi
Nguyễn Quang Anh
Con cảm ơn ông //nhận tiền//
Hoàng Đức Duy
Con cảm ơn cô
Lòng mong ngóng nửa kia sẽ khen mình
Hoàng Đức Duy
Anh được nhiêu
Nguyễn Quang Anh
Anh được tận 12.000
Nguyễn Quang Anh
Em được nhiu
Hoàng Đức Duy
Em được 14.000 đóo
Nguyễn Quang Anh
Tốt lắm //xoa đầu//
Nguyễn Quang Anh
Mình đi tìm trọ nhé?
Chiều muộn. Mặt trời quét qua những mái ngói cũ một lớp vàng ấm như ai đổ mật. Trong túi Quang Anh là mấy tờ tiền đầu tiên từ tiệm sách – mực vẫn còn dính đầu ngón tay. Còn Duy, tay áo còn mùi cà phê sữa đá, cười toe toét với tờ tiền nhàu mà chị chủ quán dúi cho, bảo “Làm được đấy nhóc, mai đến sớm hơn chút.”
Hai đứa đi bộ dọc theo phố Phùng Khắc Khoan – nơi mùi hoa sữa lẫn trong tiếng xe đạp lạch cạch và tiếng loa phường đang đọc bản tin chiều.
Hoàng Đức Duy
Đủ tiền thuê trọ chưa anh?
Hoàng Đức Duy
//cười cười//
Quang Anh đếm tiền kiếm được
Nguyễn Quang Anh
Anh có 12.000, em có 14.000
Nguyễn Quang Anh
Chắc đủ á
Hoàng Đức Duy
Anh Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Cho thuê trọ kìa
Nhận trọ-70.000/ tháng. Phòng gác xép, yên tĩnh, WC chung
Duy gõ cửa ba tiếng. Bên trong vọng ra tiếng dép kéo lê rồi cánh cửa mở hé. Một bà cụ tóc bạc búi gọn sau gáy, giọng khàn nhưng ấm:
Npc
Có phòng gác xép nhỏ đó? Hai đứa ở được không?
Nguyễn Quang Anh
Dạ được ạ
Nguyễn Quang Anh
Cháu làm ngay bên tiệm sách kia, tên Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn đây là người yêu cháu- Duy, làm ở quán cafe bên kia đường
Npc
Được rồi, hai đứa vào đi
Npc
//chỉ tay vào cầu thang hẹp dẫn lên căn gác nhỏ Trần thấp, có cái chiếu cũ, màn treo, một cửa sổ bé xíu nhìn ra giàn hoa giấy rủ ngoài ngõ. Mùi nắng cũ và mùi gỗ mục trộn lẫn, nghe như mùi thời gian.//
Npc
Không sang, nhưng có nơi ngủ, không lo mưa dột. Nước giếng dưới sân. Đèn dầu, tụi bay tự lo
Hai đứa nhìn nhau gật đầu
Duy đặt gọn tiền lên bàn gỗ. Quang Anh thở phào, mở ba lô rút ra hai quyển sách nhỏ, đặt ngay ngắn trên ô cửa sổ vừa đủ ánh hoàng hôn hắt vào.
Lần đầu tiên kể từ lúc lạc về đây, họ có một mái nhà – dù là gác xép cũ kỹ giữa lòng thành phố không có Wi-Fi.
Tác giả đẹp gái nhất Hà Nội
Truyện ổn không mấy friend
Comments
Hima-N (Dazai!!!)
Ổn nha, văn phong của bà ổn khá nhiều so với các truyện khác, bối cảnh cũng khá ok (+1 like cho tác vì có tìm hiểu), có điều mình góp ý cốt truyện tiến triển hơi nhanh, các chỗ chuyển giao có thể miêu tả cho mượt ạ
2025-05-26
1
Cap:Aa~..Qu-Quang~..Anh..dừng~
Tớ là yuri đăng truyện magatoon đây
2025-05-04
1
Mai Thanh
Hi nhooo,t thấy clip pà PR tên tik nì
2025-05-04
1