Chơi Game Quá 180 Phút Một Ngày
Hôm nay là 17 tháng 8, sinh nhật của một người bạn cùng phòng nên mọi người đã kéo nhau đi ăn mừng, chỉ có Dunk không được khỏe nên một mình ở nhà, định sẽ nghỉ ngơi cho khỏe nhưng ngồi không thì thấy chán nên mở kênh livestream muốn chơi vài ván game.
“Woa trời sắp mưa rồi mọi người”
Kênh chat nghe tiếng sấm đì đùng từ phòng của Dunk cũng giật mình, hiện tại cậu còn đang chơi game kinh dị, thật sự không hổ danh là con hổ đầu đàn của đội Hổ Bạc. Thế nhưng mọi người thì sợ, chỉ sợ máy tính của cậu vô tình hút sóng thì xem như đi tong.
Kênh chat
: Chơi game cấu hình nhẹ thôi bé ơi
: Phải đó bé ơi cấu hình nhẹ thôi, game load nặng còn thêm giông bão này thì khó nói lắm.
: Bé Hổ ơi nhớ giữ gìn sức khỏe nha
…
Nhưng vì đang quá tập trung vào trò chơi nên không đọc được kênh chat, cách duy nhất để gây chú ý vào những lúc như thế này chỉ có thể là tiếng donate.
[Hổ Bạc Đầu đã donate 200$ với lời nhắn “Đừng chơi game quá 180 phút.”]
“Woa cảm ơn nhiều nhé, nhưng sao lại là Hổ Bạc Đầu vậy, mình còn trẻ mà….”
[Hổ Bạc Đầu đã donate 200$ với lời nhắn “Tắt máy đi ngủ đi”]
“Không biết là lo cho mình hay chê mình chơi dở nữa. Thật tình. Mình cảm ơn vì bạn Hổ Bạc Đầu đã donate nhé, nhưng mà mình vẫn chơi game tiếp.”
“Tại sao hả?”
“Tại vì mình là tuyển thủ chuyên nghiệp đó. Dân chuyên nghiệp có cách của dân chuyên nghiệp nha”
Vừa nói dứt tiếng liền bị con ma trong game hù một phát mất mạng, cậu sốc đến mức không hét nổi vì chỉ cần một bước nữa là phá đảo được game này. Sợ thì có, nhưng tiếc nuối nhiều hơn.
[Hổ Bạc Đầu đã donate 200$ với lời nhắn “Thua rồi thì đừng chơi nữa, không phải đang bệnh sao?”]
“À chuyện đó, mình uống thuốc nên đã thấy khỏe hơn rồi. Thì ra là lo cho mình sao vậy mà còn tưởng mình bị anti đập tiền vào mặt nữa chứ, hehehe, cảm ơn nhiều nhé Hổ Bạc Đ… À thôi, mình sẽ gọi là Hổ nha.”
[Hổ Bạc Đầu đã donate 200$ với lời nhắn “Tối nay là 15, sức khỏe yếu còn không kiêng kỵ, không sợ sao”]
“Sợ hả? Sợ cái gì mới được? Với lại hôm nay đã là 17 rồi mà. Cậu mới cần phải xem lịch đó nha”
[Hổ Bạc Đầu đã donate 200$ với lời nhắn “Đọc khung chat đi, khều donate mãi”]
Dunk vội vàng nhìn xuống kênh chat sắp nổ tung của mình, mọi người đang thảo luận về chuyện rằm tháng bảy, cậu mới giật mình xem lịch âm thì nhận ra Hổ Bạc Đầu vừa rồi không phải nói lịch dương, mà đang nói lịch âm. Hiện tại đã là 2 giờ sáng 15 tháng 7 âm lịch. Dự báo thời tiết vốn không có mưa, không có giông, càng không có bão. Nhưng bây giờ ngoài trời tối đen như mực, không phải kiểu trời đêm, mà nhìn từ khung cửa sổ trong phòng ngủ thì bên ngoài giống như một cái miệng há to không thấy đáy, đen ngòm và u ám.
“Mình không sợ ma nhưng mà cũng có kiêng kỵ đó, thôi bye bye mọi người nha, mình tắt stream đây dù gì cũng thua rồi. Hẹn mọi người 8 giờ tối mai nha~”
Kèm theo một cái nháy mắt là chuồn ngay. Dunk ngồi đọc lại cuộc thảo luận trong khung chat của mọi người, vô tình đọc được một người nọ nói ở kênh livestream của một người khác đang kể truyền thuyết đô thị về ma quỷ, vừa hợp không khí lại vừa đẹp trai. Cậu có phần tò mò nên cũng tìm xem. Một phần hiếu kỳ về truyền thuyết đô thị, một phần tò mò không biết người nọ đẹp trai đến mức nào mà fan của cậu lại nức nở khen như thế. Con hổ đầu đàn của đội Hổ Bạc nổi tiếng là bạch nguyệt quang của giới game thủ, ngoại trừ nốt chu sa, cậu không cam tâm chịu thua bất kỳ ai.
Trong livestream của người nọ không có tên cũng chẳng có hình, hoàn toàn trông giống một tài khoản ảo của AI, nếu không phải vì hình ảnh quá chân thật thì cậu đã tưởng đối phương là AI. Nhưng điểm đáng chú ý là livestream chỉ có một người ngồi đọc sách, thậm chí còn không quay thấy mặt, camera chỉ thu được hình ảnh từ cổ trở xuống, một sợi tóc cũng không để lộ ra ngoài.
Dáng ngồi thanh lịch, thẳng lưng và không vắt chéo chân, trên người diện kiểu trang phục của quý tộc hoàng gia Anh vào những năm của thế kỷ 17. Thứ khiến Dunk chú ý là chiếc corset bó chặt vòng eo của người kia, ngực nở, eo thon, nhìn vào bắp đùi có thể phỏng đoán vòng ba cũng đẩy đà. Nếu gương mặt người kia tuấn tú, Dunk thật sự đấu không lại.
Câu chuyện mà người kia đang kể là chuyện của chung cư Bách Vạn Niên vào năm 1991. Chung cư nằm trong một khu sầm uất ở Hồng Kông, nguyên nhân bỏ hoang vì đã xảy ra một loạt án mạng kỳ quái, bắt đầu là căn hộ số 4 ở tầng 13 phát hiện gia đình ba người chỉ sau một đêm đã trở thành 3 cái xác khô như thể đã chết từ rất lâu. Hai màu sắc đối ngược trong bối cảnh câu chuyện khiến phần âm u của tòa chung cư ma quái như được tô đậm thêm.
Bỗng kể đến đoạn cao trào, người kia dừng lại, cằm hơi nâng lên như thể ngẩng đầu nhìn về phía màn hình livestream, Dunk lại có cảm giác như đối phương đang nhìn mình dù không nhìn thấy mặt.
“Tôi nói này, không phải tôi bảo cậu đi ngủ rồi sao? Cậu không sợ hay là cố tình không nghe lời?”
Cậu giật mình úp mặt điện thoại xuống giường, nhưng chợt nhận ra người kia có thể không phải nói cậu nên lại cầm lên xem. Không ngờ trong kênh chat như đang nổ tung vì màn hình live của người kia đã tắt, để lại kênh chat bơ vơ một mình.
“Sao tự dưng lại out mất rồi? Còn đoạn sau đâu?”
Lật đật tìm câu chuyện người kia kể nhưng tìm không ra, nhớ đến bìa quyển sách của người kia để tìm cũng không có kết quả tìm kiếm nào. Sau một hồi tìm kiếm thì mất kiên nhẫn, lại tiếp tục chơi game. Bên ngoài sấm chớp đì đùng càng lúc càng lớn nhưng Dunk vẫn không quan tâm, lao đầu vào chuyện leo rank. Hiện tại game thủ có rất nhiều người ở hạng cao thủ, nếu không thể lên thách đấu thì cậu cũng muốn trở thành đại cao thủ giống thần tượng trong lòng mình.
Vào lúc đánh giữa trận leo từ cao thủ lên đại cao thủ thì bầu trời lóe sáng một cái chói mắt, sấm rền vang và sét đánh thẳng xuống mặt đất như thể có ai đó trên trời đang trút giận xuống nơi đây.
Dunk giật mình nhắm chặt mắt, co cả hai chân lên mà cuộn người thành một cục bông không có sức kháng cự, đến khi tiếng sấm qua đi thì mới dám mở mắt nhìn quanh. Nhưng không ngờ phòng ký túc xá đã trở thành một căn hộ chung cư, hơn nữa còn đang là ban ngày. Dunk nhanh chóng nhìn ra cửa sổ, khuôn viên đông đúc người, những gia đình có con nhỏ đang ngồi cùng nhau, để mấy đứa nhóc lon ton chạy đùa cùng nhau.
“Mình…xuyên không?????”
Bèn đi ra ngoài gặp vài người để hỏi han, định gõ cửa hàng xóm, tay đã giơ lên nhưng khựng lại. Cậu quay đầu nhìn về cánh cửa mình vừa bước ra, trên cửa ghi 1304.
“Mẹ kiếp..!!!”
Gấp rút gõ cửa căn hộ ở đối diện như thể sẽ tông sập cửa nhà của người ta, cuối cùng cũng có người mở cửa. Một người đàn ông tuấn tú đến mức sắp tỏa hào quang, mặt mũi giống idol Kpop, nhưng quần áo trên người thì lại….không có (!)
“Sao anh không mặc quần áo!!!”
“Tôi đang tắm thì cậu gọi mà. Chẳng phải đã quấn khăn rồi sao. Cho cậu nhìn là may rồi, che mắt gì mà che.”
“Tôi không có nhu cầu nhìn đàn ông cởi trần nhé!”
“Rồi đánh sập cửa nhà người ta chỉ để nói nhảm hay gì?”
“Chung cư này tên là gì vậy?”
“Chung cư Bách Vạn Niên.”
“Bây giờ đang là năm mấy….”
“1991.”
—-Không phải xuyên không, mà là xuyên vào bộ truyện kinh dị rồi……Là phúc không phải họa, là họa…họa vô ăn chuối 😭
Comments
Khayan đang ôn thi
2 bíc khum mai e đi thì mà h đang đọc truyện của 2 nè ☺️💔
2025-04-17
0
pm_nah.jd
Sa ơi sa em chờ chuyện của Sa mòn tới nỗi ngày nào cũng cày lại chuyện cũ lun đó Saaaaa 🥹🫶🏻
2025-04-18
1
Mỹ Ân
câu này kinh dị ghê luôn á
2025-04-17
1