Xuyên Không Quay Về Trả Thù Tra Nam
Tại Từ Phủ
"Cha nương"
Mẹ ta nên tiếng " Có gì mà con chạy hớt Hải vậy"
" Cha tại sao người lại không đồng ý với mối hôn sự của con và Từ Dạ caca vậy"
" Con đó. Theo cha thấy hắn có yêu thương gì con đâu. Hắn chỉ nhắm vào tiền tài và quyền lực của Từ Gia chúng ta thôi"
" Cha không hiểu huynh ấy. Huynh ấy từng thề là chỉ yêu thương một mình con dù cho qua bao năm tháng cũng sẽ không thay đổi. Cha đồng ý tác thành cho chúng con đi mà"
" Ý ta đã quyết tả sẽ không đồng ý mối hôn sự của con và hắn"
Ta nói to " Nếu cha không đồng ý mối hôn sự này thì con sẽ tuyệt thực chết cho cha coi " Từ lão gia tức giận quay lưng bỏ đi
" Cha.... cha"
" Lão gia tiểu thư 3 ngày nay không ra khỏi cửa nửa bước cơm canh mang đến tiểu thư cũng không động đũa lấy một lần" Không còn cách nà Từ lão gia đến truớc cửa phòng con gái mình.
" Mộng Khiết có phải con muốn tả tức chết con mới hài lòng phải không. Bao nhiêu nam tử Hán tốt trên đời con không chọn mà cứ nhất thết phải chọn tên đó vậy. Con từ nhỏ đã được chúng ta yêu thương nâng niu ta sao có thể để con gả qua đó chịu khổ được. Ta thấy hắn là một con người đầy mưu mô và xảo quyệt gian trá ắt hẳn không phải là một người có thể để ta yên tâm giao phần đời còn lại của con cho nó được. Sao con không chịu hiểu cho tấm lòng của những người làm cha làm mẹ như chúng ta chứ "
" Con hiểu cha mẹ cũng chỉ vì tốt cho con nên mới làm như vậy Nhưng con tin huynh ấy đối xử tốt với con là vì yêu con chứ không phải là vì tài sản và quyền lực của Từ gia. Con chỉ muốn được gả cho người mà mình thạt sự yêu thôi mà. Cha không thể nào đồng ý với con được sao. Coi như con cầu xin cha có được không xin cha chấp ngận mối hôn sự này"
"Được rồi có gì thì mở cửa ra rồi nói"
" Người đồng ý với con rồi không"
" Con xem ta cũng chỉ có mỗi đứa con gái là con thôi ta đâu lỡ để con phải buồn"
" Con biết người yêu thương con nhất mà"
Một tháng sau là ngày thành thân của ta với Cố Từ Dạ. Ta vui vẻ mà chuẩn bị cho ngày trọng đại này bhưbg không biết rằng trước đó hắn đã chuẩn bị lên kế hoạch diệt môn Từ gia ta. Hắn ngụy tạo bằng chứng vu khống cho cha ta tội mưu đồ phản quốc bán nước. Nhưng ta vẫn không hay biết gì cả đến lúc ta biết thì đã quá muộn rồi.
Tại phòng tân hôn
" Phu quân chàng về rồi. Cô ta là ai sao chàng lại để cô ấy vào phòng tân hôn của chúng ta vậy"
" Từ Mộng Khiết ta không muốn giả vờ với ngươi nữa. Người ta muốn lấy là Doanh Doanh chứ không phải ngươi. Nhưng vì chút tình nghĩa ta sẽ nạp ngươi làm thiếp"
" Làm thiếp... chàng nói gì vậy. Chàng nói xem đường đường ta là đại tiểu thư của Tướng phủ cha ta là Trấn Bắc Đại Tướng Quân caca ta là Thừa Tướng đương chiều mà phải hạ thấp mình làm thiếp sao"
" À quên chưa nói với ngươi cả nhà 3 người các ngươi à không phải là 182 mạng người trên dưới Từ gia đều đã chết rồi giờ ngươi chỉ là con gái của một tội thần ta nạp ngươi làm thiếp là ngươi đã trèo cao rồi ở đấy mà mơ mộng đến vị trí chính thê"
" Ngươi nói gì cơ. Cha ta không thể nào là tội thần bán nước được. Chắc có kẻ đã vu oan giá họa cho cha ta"
" Vậy ngươi nghĩ là ai. Ngươi thông minh như vậy ắt hẳn là đã nghĩ ra rồi phải không "
" Ngươi đúng là đồ khốn mà, để ngươi có thể xứng với ta cha ta đã hết sức nâng đỡ ngươi trên triều vậy mà giờ đây ngươi lại quay ngược lại cắn ông ấy một phát. Đáng lẽ ta ngay từ đầu nên nghe lời không lấy ngươi mới phải "
" Lúc đầu ta tiếp cận ngươi cũng chỉ vì tiền tài và quyền lực mà cha ngươi có thôi. Giờ ta đã có những thứ đó từ cha ngươi rồi thì một quân cờ như ngươi đã hết giá trị lợi dụng đối với ta rồi nếu như không muốn bị ta vứt bỏ thì hãy ngoan ngoãn cúi đầu làm thiết thất của ta, ngoan ngoãn hầu hạ biết đâu chừng ta thấy với ta sẽ nói chỗ ta vứt xác cha mẹ cùng với caca ngươi ở đâu"
Ta vừa khóc vừa chửi hắn " Ngươi đúng là tên cầm thú, đê tiên, hèn hạ nhất mà tả từng gặp. Tả Từ Mộng Khiết dù có phải ở đầu đuờng xó chợ hay thậm chí trở thành ăn mày thì cũng nhất quyết không chịu làm thiếp thất của Cô Từ Dạ ngươi"
Nói xong ta ngay lập tức rút cây Trâm trên đầu định chạy lại đâm hắn nhưng vẫn chậm một bước. Trâm của ta chỉ cách ngực hắn một chút thôi là đâm được rồi nhưng ngực ta đã bị hắn cầm kiếm xiên vào. Hắn kéo ta lên trên tường thành.
" Vốn dĩ ta định giữ lại cho ngươi một mạng nhưng ngươi không biết quý trọng vậy thì ta chỉ đành tiễn ngươi về với cha mẹ của ngươi thôi "
Vừa nói hắn vừa đẩy ta xuống trong lúc ta rơi xuống thì ta đã thấy kẻ thù không đội trời chung của ta Thẩm Từ đang chạy đến gần ta nhưng tốc độ rơi của ta nhanh hơn tốc độ chạy của hắn truớc khi hắn kịp chạy đến chỗ ta thì ta đã rơi xuống máu chảy không ngừng. Trong lúc mơ màng ta nghe thấy hắn nói
" Mộng Khiết xin lỗi ta đã đến muộn nếu mà ta đến sớm hơn có lẽ nàng không chết. Để ta đưa nàng về nhà"
Trước lúc chết có thể thấy hắn vì ta mà khóc thì ta chết cũng không hối tiếc nhưng chỉ tiếc là người chân trọng quan tâm ta thì ta lại thờ ơ còn kẻ lợi dụng ta thì ta lại chân trọng hắn. Nếu có kiếp sau nhất định ta sẽ không bỏ lỡ hắn nữa và nhất định để trả thù tên tra nam đánh chết đó.
Comments