Chương 2: Cả gan

Vài ngày sau…
Ánh sáng nhạt của ban sớm len qua kẽ lá, lọt qua cửa sổ nhỏ, hắt lên tấm chăn mỏng đắp trên một thân thể cao lớn nằm bất động.
Mùi thảo dược thoang thoảng trong không khí.
Ngoài kia, tiếng chim rừng đã bắt đầu hót vang như báo hiệu một ngày mới.
Hải Đăng khẽ mở mắt.
Mắt hắn nặng trĩu, cổ họng khô khốc, thân thể như bị đá đè nặng lên từng khớp xương.
Cơn đau từ vai trái truyền dọc xuống ngực khiến hắn suýt nghiến răng kêu lên thành tiếng.
Nhưng hắn không thể cử động nổi dù chỉ một ngón tay.
Hắn đưa mắt nhìn quanh một lượt.
Thứ đầu tiên lọt vào mắt hắn là trần nhà thấp, đơn sơ được làm bằng gỗ thô.
Bên góc phòng là một cái bàn gỗ với vài chiếc bát sứ đơn giản, một chồng sách cũ, và một nồi nước còn đang bốc hơi trên bếp đất.
Không phải hoàng cung.
Không phải chiến địa.
Cũng không phải phủ tướng.
Đây là đâu?
Hắn chưa kịp suy nghĩ thêm thì cánh cửa gỗ cót két mở ra.
Một dáng người thanh thoát bước vào.
Ánh sáng hắt sau lưng khiến thân hình cậu như mờ như ảo trong sương mai.
Người đó tay cầm một thúng củi nhỏ, áo vải xanh bạc màu, tóc buộc hờ sau gáy.
Khi quay lại, gương mặt cậu hiện rõ dưới ánh sáng dịu-lành tính, bình thản, nhưng mang chút bướng bỉnh.
Cậu đặt thúng củi xuống, đến gần giường, cúi nhìn người đang nằm đó.
Đôi mắt ấy không hề dè chừng, cũng chẳng sợ hãi.
Giọng nói nhẹ như gió sớm, không có chút gì là cung kính.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ngài tỉnh rồi à?
Hải Đăng hơi nheo mắt.
Một kẻ dám nhìn hắn như thế…
Thì chắc chắn không phải người trong triều.
Cũng không phải kẻ biết hắn là ai.
Cậu lấy tay thử nhiệt trán hắn, rồi mỉm cười một cách hài lòng.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Sốt đã lui rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Cũng may là tôi không bỏ mặc ngài ngoài rừng
Hải Đăng khẽ cử động môi, giọng khàn như đá mài:
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
…Ngươi là ai?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Lang y
Cậu đáp gọn, không đầu cũng chẳng đuôi.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tên tôi là Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Còn ngài, bị thương nặng vậy
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Rốt cuộc là bị ai truy sát?
Đôi mắt Hải Đăng tối lại.
Hắn không trả lời.
Không phải vì không muốn, mà vì không thể trả lời.
Không thể để kẻ khác biết thân phận thật của mình…
Kể cả là một lang y nhìn như vô hại.
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Không liên quan đến nhà ngươi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đừng có tọc mạch
Hoàng Hùng khẽ cau mày.
Cậu vốn dĩ là một người rất ôn hoà, rất thiện lành.
Nhưng không có nghĩa là quá dễ tính.
Thấy thái độ của hắn đối với người đã cứu mạng mình như vậy khiến cậu vô cùng khó chịu.
Cậu liếc hắn một cái rồi đi về phía bếp củi và tiếp tục nấu thuốc.
Miệng thì cứ huyên thuyên những lời như dạy đời hắn.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Học ăn học nói
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Không học cách biết ơn người đã cứu mạng mình à?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dù ngài có là ai
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Có là thứ gì đi nữa
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Thì cũng nên cảm ơn ân nhân của mình một cái chứ?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Nói chuyện như thế thì thà lúc đó tôi bỏ ngài lại giữa rừng cho thú dữ ăn thịt ngài luôn
Hắn từ trước đến nay chưa từng bị kẻ nào lên giọng răn dạy như thế.
Một kẻ cao cao tại thượng lại có tính khí máu lạnh như hắn không khỏi tức giận.
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Nhà ngươi-ức
Hắn vùng người muốn ngồi dậy thì cơn đau từ cả cơ thể như sắp vỡ vụn của hắn liền kìm hãm hắn lại.
Hoàng Hùng nghe hắn kêu lên cũng ngoái đầu lại nhìn một cái rồi lại tiếp tục nấu thuốc.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Cơ thể ngài bị thương tổn rất nặng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Hiện tại không nên cử động nhiều
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Phải nằm thêm vài ngày nữa vết thương bình phục
Hải Đăng im lặng.
Hắn lúc này thú thật thì rất muốn với tay lấy thanh kiếm của mình đang được đặt ở góc nhà để chém phăng đầu cậu đi vì dám vô lễ với hắn như vậy.
Nhưng cơ thể hắn thì lại không cho phép điều ấy.
Hải Đăng đành phải gác lại ý định đó của mình mà nằm yên trên giường.
Hắn cũng không để tâm đến cậu đang làm gì nữa.
Mà bắt đầu suy nghĩ về chuyện đêm qua.
Là kẻ nào cả gan dám làm phản lại một tên bạo quân khát máu như hắn.
Là kẻ phản đồ nào đã đứng sau âm mưu này.
___
Gái đẹp
Gái đẹp
Mô típ này khó viết nha bro
Gái đẹp
Gái đẹp
Khó thiệc nha bro
Hot

Comments

ℙ𝕚𝕖 💦

ℙ𝕚𝕖 💦

Là cục cứt mũi^^ cứu còn hỏi hỏi

2025-06-06

1

MélGồu🐨🐰

MélGồu🐨🐰

Hú hú hay quá tr quá đấc Pew oiiii...em hoá thú luôn r đó💁🏻‍♀️hú hú

2025-04-21

0

Con cáo nghiện kpop

Con cáo nghiện kpop

trong đàn thú dữ đó cx có anh nữa đó Gấu

2025-07-02

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trăng bạc
2 Chương 2: Cả gan
3 Chương 3: Không phải phép
4 Chương 4: Khác người
5 Chương 5: Kiếm
6 Chương 6: Lang y
7 Chương 7: Đối lập
8 Chương 8: Rượu
9 Chương 9: Mờ ám
10 Chương 10: Xuống núi
11 Chương 11: Tên
12 Chương 12: Không rõ
13 Chương 13: Kì lạ
14 Chương 14: Quan tâm ta?
15 Chương 15: Rừng đêm
16 Chương 16: Hơi thở gần
17 Chương 17: Bạch liên hoa
18 Chương 18: Lộ?
19 Chương 19: Ngoài lạnh trong nóng
20 Chương 20: Không lời
21 Chương 21: Gần
22 Chương 22: Khoảng cách
23 Chương 23: Chờ đợi
24 Chương 24: Tin tức
25 Chương 25: Thoáng qua
26 Chương 26: Hai ta
27 Chương 27: Trân trọng
28 Chương 28: Hắc
29 Chương 29: Hắc
30 Chương 30: Hắc cộng
31 Chương 31: Vết sẹo
32 Chương 32: Thân thế
33 Chương 33: Thời gian
34 Chương 34: Dành cho em
35 Chương 35: Rời đi
36 Chương 36: Tâm mạch
37 Chương 37: Chim hoàng yến
38 Chương 38: Thái y viện
39 Chương 39: Chỉ mình em
40 Chương 40: Hậu cung
41 Chương 41: Kiếm chuyện
42 Chương 42: Đêm đẫm máu
43 Chương 43: Vì em
44 Chương 44: Dung phi
45 Chương 45: Lời hứa
46 Chương 46: Rời thành
47 Chương 47: Kết nghĩa
48 Chương 48: Xuân dược
49 Chương 49: Trực giác của kẻ yêu
50 Chương 50: Hắc bạch zô giường
51 Chương 51: Hắc bạch zô giường
52 Chương 52: Quốc công
53 Chương 53: Chàng
54 Chương 54: Được yêu
55 Chương 55: Đi săn
56 Chương 56: Chuốc
57 Chương 57: Huyết vũ dạ lâm
58 Chương 58: Vương vị
59 Chương 59: Gió ngược trên đường yêu
60 Chương 60: Từ biệt
61 Chương 61: Cánh rừng năm ấy người còn hay chăng?
62 Chương 62: Thích khách bên hồ
63 Chương 63: Nguyên nhân
64 Chương 64: Trăng vỡ mảnh
65 Chương 65: Nghi ngờ
66 Chương 66: Mật báo
67 Chương 67: Lặng trong máu
68 Chương 68: Sóng ngầm dưới hồ bạch liên
69 Chương 69: Luyện kiếm
70 Chương 70: Một trận kiếm
71 Chương 71: Những ly rượu đầy
72 Chương 72: Nỗi sợ
73 Chương 73: Mất
74 Chương 74: Huyết rơi nơi sườn đồi
75 Chương 75: Ngàn cân treo sợi tóc
76 Chương 76: Mộng
77 Chương 77: Thư máu
78 Chương 78: Ngầm
79 Chương 79: Kiếm báu và bạch liên
80 Chương 80: Mới mẻ
81 Chương 81: Hai chữ yên bình
82 Chương 82: Mật thư trong gió lửa
83 Chương 83: Dưới bóng hoa lửa
84 Chương 84: Thanh kiếm báu trước trận cuồng phong
85 Chương 85: Kẻ muốn quay về máu đỏ
86 Chương 86: Kiên định
87 Chương 87: Bạch liên trận
88 Chương 88: Đêm yên
89 Chương 89: Gió thổi
90 Chương 90: Kiếm giao
91 Chương 91: Một đoá bạch liên
92 Chương 92: Hồi kết
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Trăng bạc
2
Chương 2: Cả gan
3
Chương 3: Không phải phép
4
Chương 4: Khác người
5
Chương 5: Kiếm
6
Chương 6: Lang y
7
Chương 7: Đối lập
8
Chương 8: Rượu
9
Chương 9: Mờ ám
10
Chương 10: Xuống núi
11
Chương 11: Tên
12
Chương 12: Không rõ
13
Chương 13: Kì lạ
14
Chương 14: Quan tâm ta?
15
Chương 15: Rừng đêm
16
Chương 16: Hơi thở gần
17
Chương 17: Bạch liên hoa
18
Chương 18: Lộ?
19
Chương 19: Ngoài lạnh trong nóng
20
Chương 20: Không lời
21
Chương 21: Gần
22
Chương 22: Khoảng cách
23
Chương 23: Chờ đợi
24
Chương 24: Tin tức
25
Chương 25: Thoáng qua
26
Chương 26: Hai ta
27
Chương 27: Trân trọng
28
Chương 28: Hắc
29
Chương 29: Hắc
30
Chương 30: Hắc cộng
31
Chương 31: Vết sẹo
32
Chương 32: Thân thế
33
Chương 33: Thời gian
34
Chương 34: Dành cho em
35
Chương 35: Rời đi
36
Chương 36: Tâm mạch
37
Chương 37: Chim hoàng yến
38
Chương 38: Thái y viện
39
Chương 39: Chỉ mình em
40
Chương 40: Hậu cung
41
Chương 41: Kiếm chuyện
42
Chương 42: Đêm đẫm máu
43
Chương 43: Vì em
44
Chương 44: Dung phi
45
Chương 45: Lời hứa
46
Chương 46: Rời thành
47
Chương 47: Kết nghĩa
48
Chương 48: Xuân dược
49
Chương 49: Trực giác của kẻ yêu
50
Chương 50: Hắc bạch zô giường
51
Chương 51: Hắc bạch zô giường
52
Chương 52: Quốc công
53
Chương 53: Chàng
54
Chương 54: Được yêu
55
Chương 55: Đi săn
56
Chương 56: Chuốc
57
Chương 57: Huyết vũ dạ lâm
58
Chương 58: Vương vị
59
Chương 59: Gió ngược trên đường yêu
60
Chương 60: Từ biệt
61
Chương 61: Cánh rừng năm ấy người còn hay chăng?
62
Chương 62: Thích khách bên hồ
63
Chương 63: Nguyên nhân
64
Chương 64: Trăng vỡ mảnh
65
Chương 65: Nghi ngờ
66
Chương 66: Mật báo
67
Chương 67: Lặng trong máu
68
Chương 68: Sóng ngầm dưới hồ bạch liên
69
Chương 69: Luyện kiếm
70
Chương 70: Một trận kiếm
71
Chương 71: Những ly rượu đầy
72
Chương 72: Nỗi sợ
73
Chương 73: Mất
74
Chương 74: Huyết rơi nơi sườn đồi
75
Chương 75: Ngàn cân treo sợi tóc
76
Chương 76: Mộng
77
Chương 77: Thư máu
78
Chương 78: Ngầm
79
Chương 79: Kiếm báu và bạch liên
80
Chương 80: Mới mẻ
81
Chương 81: Hai chữ yên bình
82
Chương 82: Mật thư trong gió lửa
83
Chương 83: Dưới bóng hoa lửa
84
Chương 84: Thanh kiếm báu trước trận cuồng phong
85
Chương 85: Kẻ muốn quay về máu đỏ
86
Chương 86: Kiên định
87
Chương 87: Bạch liên trận
88
Chương 88: Đêm yên
89
Chương 89: Gió thổi
90
Chương 90: Kiếm giao
91
Chương 91: Một đoá bạch liên
92
Chương 92: Hồi kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play