Woori rón rén xuống nhà, định tự tay làm chút đồ ăn sáng. Nhưng chưa kịp chạm vào nguyên liệu, một người hầu lớn tuổi đã lên tiếng
Người hầu 3
Phu nhân không cần làm mấy thứ đó đâu, để người khác làm là được
Oh Woo Ri
Em chỉ là muốn làm chút gì đó thôi (cười gượng)
Người hầu 1
Làm gì có cô dâu nào vừa cưới đã bị bỏ mặc thế này. Nhìn mà tội (đảo mắt)
Người hầu 2
Cũng đúng, nghe nói là ép cưới. Có khác gì người ngoài đâu
Oh Woo Ri
Các chị đừng nói như vậy được không? (cúi đầu+siết chặt tay)
Người hầu 1
Ôi, xin lỗi phu nhân (giọng mỉa mai)
Người hầu 1
Bọn này chỉ là..-đang quan tâm thôi mà
Tiếng cười khúc khích vang lên sau lưng khi Woori lặng lẽ rời khỏi bếp, đôi mắt hoe đỏ.
Buổi trưa
Oh Woo Ri
Mấy người muốn em lau hết chỗ này sao?
Woori nhìn sàn nhà rộng cả trăm mét vuông, tay cầm cây lau run nhẹ.
Người hầu 1
Mấy người? (cười nhạt)
Người hầu 1
Cách xưng hô như vậy mà cũng đòi làm phu nhân nhà họ Kang?
Người hầu 2
Lau đi. Xong rồi còn phải giặt đồ, rửa bếp. À, nhớ đừng để lại vết nước, sàn này mắc tiền lắm đấy.
Woori siết cây lau trong tay, gật đầu lặng lẽ. Không ai đứng về phía nàng. Cô dâu – vợ hợp pháp của Hyewon – nhưng bị đối xử chẳng khác gì osin.
Nàng cúi đầu, lau từng ô gạch lạnh buốt dưới tay, trong khi bọn họ ngồi trên sofa, cười nói rôm rả, ăn hoa quả, xem phim.
Người hầu 1
Ê, còn chỗ kia chưa sạch (đạp đổ thùng nước)
Người hầu 2
Cô vụng về thật đấy. Thứ như cô mà lọt được vào nhà họ Kang, thật là nực cười
Người hầu 2
(hất cốc nước lạnh vào nàng)
Cả người nàng run lên vì lạnh và đau, nhưng vẫn cố nhặt lại đồ, tiếp tục lau. Không ai quan tâm nàng đau thế nào. Không ai thấy nước mắt nàng rơi xuống nền nhà.
Comments
Huyền Nguyễn
Ê đại ca móc của tụi tao đó 🖕
2025-05-11
1