Chap 2

Chap 2: Căn phòng vang lên tiếng nhạc đầu tiên
——————————
Ngày thứ hai của lớp học hè bắt đầu với nắng sớm rơi lấp lánh trên những phiến gạch đỏ lốm đốm bụi thời gian.
Tôi đến sớm hơn mọi hôm, có lẽ là do đêm qua khó ngủ.
Đầu óc tôi vẫn quay cuồng với những suy nghĩ lạ lẫm về người con trai có nụ cười dịu dàng kia.
Mọi thứ xảy ra hôm qua khiến tôi thấy hơi lạ, nhưng không đến mức khó chịu.
Chỉ là… chưa quen.
Tôi là Vương Nhất Bác.
Người mới.
Ít nói.
Có phần lạnh lùng, như nhiều người vẫn nhận xét.
Không phải vì tôi cố ý giữ khoảng cách, chỉ là tôi không giỏi bắt đầu cuộc trò chuyện.
Âm nhạc là cách duy nhất tôi cảm thấy bản thân mình không phải gồng lên để phù hợp với bất kỳ ai.
Thế nên, sáng nay, tôi đến phòng nhạc khi nó còn trống, với hy vọng sẽ có một khoảng không gian yên tĩnh cho riêng mình.
Phòng nhạc nằm ở cuối hành lang tầng ba.
Cánh cửa gỗ cũ kêu lên một tiếng “cót két” nhỏ khi tôi đẩy vào.
Ánh sáng dịu dàng rọi qua ô cửa kính lớn, làm bụi lơ lửng trong không khí như những hạt mưa lặng lẽ chưa kịp rơi.
Chiếc đàn piano đặt ở giữa phòng vẫn còn mới, phím trắng đen xếp đều như chờ một đôi tay đến đánh thức.
Tôi tiến lại gần, kéo ghế ngồi xuống.
Không ai dạy tôi chơi piano, nhưng tôi học từ những video cũ, từ những đêm mất ngủ bên tai nghe và bàn phím giả lập.
Đặt tay lên phím đàn, tôi nhắm mắt, để mặc cảm xúc dẫn lối.
Âm thanh đầu tiên vang lên – một nốt đơn nhẹ nhàng, rồi chậm rãi nối tiếp thành giai điệu mộc mạc nhưng trọn vẹn.
Không biết từ khi nào, tiếng bước chân nhẹ vang lên phía sau tôi.
Tôi ngừng tay, hơi quay đầu lại.
Là Tiêu Chiến.
Cậu ấy tựa vai vào cánh cửa, ánh mắt dịu dàng như hôm qua, nhưng lần này lại mang theo chút ngạc nhiên.
Tiêu Chiến | 肖战
Tiêu Chiến | 肖战
Cậu chơi đàn à?
Cậu hỏi, giọng nhỏ thôi nhưng không giấu được sự thích thú.
Tôi im lặng một chút, rồi khẽ gật đầu.
Tiêu Chiến bước vào, ngồi xuống chiếc ghế đối diện tôi.
Cậu ấy không nói gì thêm, chỉ nhìn tôi chăm chú như thể đang lắng nghe một bản nhạc vẫn chưa kết thúc.
Tiêu Chiến | 肖战
Tiêu Chiến | 肖战
Tớ nghĩ cậu nên thử hát nữa.
Cậu ấy nói sau vài phút yên lặng.
Tiêu Chiến | 肖战
Tiêu Chiến | 肖战
Cậu có chất giọng rất trầm, nếu hát, chắc sẽ khiến người nghe nhớ mãi.
Tôi nhìn xuống phím đàn, không nói gì.
Không phải vì tôi không muốn hát, mà vì... tôi chưa từng nghĩ có ai muốn nghe tôi hát cả.
Trong mắt người khác, tôi thường là kiểu người không cảm xúc.
Nhưng trong lòng tôi, từng giai điệu vang lên đều là lời chưa nói thành tiếng.
Tiêu Chiến | 肖战
Tiêu Chiến | 肖战
Vậy… cậu có muốn thử không?
Tiêu Chiến khẽ hỏi, rồi ngẩng đầu, nhìn tôi.
Tôi nhìn vào mắt cậu ấy, ánh mắt không phán xét, không tò mò.
Chỉ đơn thuần là ánh nhìn của một người yêu âm nhạc, đang thật lòng muốn nghe một người khác cất tiếng..
Tôi gật đầu.
Ngón tay lại lướt lên phím đàn, lần này là giai điệu tôi vẫn hay chơi một mình trong những đêm muộn – bản nhạc không lời do chính tôi sáng tác.
Và rồi tôi cất tiếng hát – nhỏ thôi, như tiếng gió lướt qua bờ vai.
Tiêu Chiến không nói gì, chỉ ngồi đó, lắng nghe bằng tất cả sự chân thành.
Khi tôi dừng lại, căn phòng im lặng vài giây.
Rồi Tiêu Chiến mỉm cười – nụ cười dịu dàng ấy, nhưng lần này... mang thêm chút gì đó ấm hơn.
Tiêu Chiến | 肖战
Tiêu Chiến | 肖战
Chào mừng cậu đến với mùa hè của tụi mình.
Tiêu Chiến | 肖战
Tiêu Chiến | 肖战
Tôi nghĩ mùa hè này sẽ rất đặc biệt.
Tôi không nói gì, chỉ quay lại nhìn phím đàn.
Nhưng trong lòng, lần đầu tiên, tôi thấy nhẹ hơn một chút.
Như thể... tôi không còn cô độc trong âm nhạc của chính mình nữa.
——————————
_End chap 2_
25/4/2025
Hot

Comments

Kaiser Michael [role]

Kaiser Michael [role]

Soft quá;-;

2025-04-26

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play