[Tiểu Sư Muội Rõ Ràng Rất Mạnh Nhưng Lại Quá Tấu Hề] Mặt Trời Nhỏ Đáng Thương.
chap 2
Dương Nguyệt Anh
Ah!- //nhói đau//
Kiều Phương
Ah! //vội buông ra// bà ta lại đánh cậu sao! //tức giận//
đây là Kiều Phương một trong những người bạn thân của tôi. Cô ấy rất tốt nhưng cả lớp lại anti vì cô ấy bị xamhaitinhduc.
Dương Nguyệt Anh
Không sao đâu nè, hôm nay mẹ tốt với mình lắm!
Kiều Phương
//cảm nhận có điều gì đó không lành// "bà ta mà lại tốt như vậy sao?"
Mạc Thiên
Yo, hai đứa bây đứng đây làm gì vậy? //cười cười, đi đến//
đằng sau Mặc Thiên là thêm vài người bạn thân của tôi, chúng tôi thường chơi theo nhóm rất ít đi một mình.
Mặc Thanh Viễn
đi học đi không tí nữa là trễ chetme cúng mày đó.
Bạch Viễn Cơ
//nắm đầu Thanh Viễn và Mạc Thiên đi trước// tao đi trước.
Mặc Thanh Viễn
ô moẹ mày thằng chó này.
Thanh Vân
//đi đến// đi, kệ mẹ mấy thằng lon đó đi.
Phương Thanh Nhã
//xoa đầu nàng// cái tính không bao giờ đổi được mà. //cười//
Lớp học đang yên ắng bỗng nhiên rộn ràng.
All
13: nè Nguyệt Anh tao nghe nói mày bị cha ruột xạhaitinhduc đúng không. //nhịn cười//
Tuy nhịn cười là thế nhưng khi cô bạn đó vừa nói ra thì cả lớp bổng nhiên cười to.
Tôi không khóc, không ngại ngùng tôi vẫn nở nụ cười đó trên môi rồi nói.
Dương Nguyệt Anh
đúng vậy.
Có lẽ nụ cười của tôi lại rất kinh tởm... Họ bắt đầu nói ra những lời thô tục với tôi.
All
2: bao nhiêu một đêm vậy Nguyệt Anh~
All
31: không đến lượt mày đâu, nếu có phải là tao đầu tiên!
Họ bắt đầu tranh cãi cho đến lúc vào tiết học tiếp theo.
Còn tôi thì vẫn ở đấy làm bài, trên mặt vẫn là nụ cười đó.
Cô bạn số 13 từ lúc tôi đáp lại cô ấy đã không nói gì mà quay lại chỗ ngồi.
Dương Nguyệt Anh
//Bỏ sách vở vào cặp//
Phương Thanh Nhã
Anh Anh, Xong chưa! //đứng ngoài cửa lớp//
Dương Nguyệt Anh
đợi mình chút nha. //cười//
Phương Thanh Nhã
Nhanh đó.
Comments