Chương 3: Nét Vẽ Đầu Tiên

Buổi chiều dần buông, ánh hoàng hôn nhuộm cam góc sân trường nghệ thuật. Tiếng lá cây xào xạc lẫn trong âm vang xa dần của tiếng chuông tan học. Trên băng ghế đá, dưới khung cảnh nên thơ đó, một cô gái vẫn đang ngồi trước giá vẽ, còn người con trai bí ẩn thì yên lặng ngồi đối diện – bất động, như thể thời gian đã ngưng đọng lại giữa hai người.
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
//Nắm chặt cây bút chì, mắt chăm chú nhìn khuôn mặt anh Tuấn// Anh… đừng cử động nha.
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
//Ánh mắt nhẹ cười// Anh có động đậy gì đâu. Em nhìn như đang muốn xuyên thủng anh vậy đó.
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
//Hơi đỏ mặt, cúi đầu xuống vẽ// Tại… ánh mắt anh kỳ lắm…
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Vừa buồn… vừa như đang giấu điều gì đó.
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
//Chống tay lên cằm, nhìn cô// Chắc là em vẽ giỏi lắm ha?
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
//Thở nhẹ// Không đâu. Nhưng… em rất để tâm đến ánh mắt.
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Vì nó là nơi không giấu được cảm xúc thật.
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
//Ánh mắt trầm xuống một thoáng, rồi lảng đi// Vậy… em có thấy gì trong mắt anh?
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
"Đau thương… cô độc… và cả sự mệt mỏi."
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
"Anh cười nhưng mắt không hề cười…"
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
//Đáp nhẹ, không nhìn lên// Em thấy anh đã từng mất mát.
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
//Cười nhẹ, nhưng không nói gì. Một tia u tối thoáng qua trong ánh mắt.//
Thời gian trôi qua trong yên lặng. Từng nét chì nhẹ nhàng đi xuống, nét gương mặt anh dần hiện lên trên giấy. Gió thổi qua làm tóc Linh bay nhẹ, nhưng tay cô vẫn vững vàng. Cô như quên hết mọi thứ xung quanh, chỉ còn gương mặt anh là hiện hữu.
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
//Đột ngột cất giọng sau mấy phút im lặng// Em không thấy… anh rất lạ sao?
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
//Cười khẽ// Lạ thì sao chứ?
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Chẳng phải mỗi người đều là một bản vẽ chưa hoàn thành sao?
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
//Ánh mắt nhìn cô như bị thu hút// Em là người đầu tiên khiến anh muốn được nhìn kỹ lại mình.
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
//Đỏ mặt, quay đi// Anh nói gì kỳ vậy…
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
//Nghiêng đầu nhìn bản vẽ// Cho anh xem được không?
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
//Kéo bản vẽ lại, che đi// Chưa xong mà! Em còn phải chỉnh lại… chỗ mắt này…
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
//Giọng trầm nhẹ// Đừng chỉnh gì cả.
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nguyễn Anh Tuấn (na9)
Nếu em đang vẽ đúng con người thật của anh… thì hãy giữ nguyên.
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
"Tại sao… những lời anh nói lại khiến tim mình đập mạnh đến vậy."
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
"Mình biết mình không nên tò mò…"
Nguyễn Minh Linh (nu9)
Nguyễn Minh Linh (nu9)
"Nhưng lại không dừng lại được…"
Gió lại thổi mạnh một đợt, làm rơi vài chiếc lá vàng xuống lòng sân. Linh ngước nhìn bầu trời nhuốm đỏ, rồi liếc nhìn người con trai đối diện. Cô bỗng muốn… thời gian cứ dừng lại ở khoảnh khắc này mãi mãi.
________________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play