Đột Nhiên Xuyên Thành Nữ Phụ Phản Diện?
Tháng 9 là tháng của những cơn mưa tầm tã, mặt đất luôn ẩm ướt và thoang thoảng đâu đó là mùi đất sau cơn mưa, một mùi hương khiến cho người ta bất giác cảm thấy dễ chịu.
Nhưng đối với Tử Dao mà nói hôm nay mới chính là ngày mà cô thoải mái nhất trong suốt 3 năm nay, một mùi đất nhẹ nhàng xen lẫn với mùi máu tươi sột thẳng vào mũi. Trước mặt của Tử Dao là xác của người đàn ông tầm hơn 40 tuổi và con dao đang ghim thẳng vào ngực trái ông ta, máu từ từ chảy ra từ vị trí trái tim thấm ướt của áo thun ba lỗ trắng.
Cảnh tượng kinh dị, căn nhà tối om với một xác chết đẫm máu, bầu trời đen kịt các đám mây đen, những giọt mưa nặng nề rơi xuống mái nhà tạo ra tiếng " rào ", " rào " càng khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Tử Dao đứng đó, thân thể gầy gò, miệng há to, ngực nhấp nhô lên xuống để lấy lại hơi thở của mình, trên khuôn mặt hơi đen sạm dính đầy vết máu, quần áo sộc sệch đến đáng thương. Mắt cô mở to nhìn gã đàn ông trước mắt, đôi tay run rẫy vì chính mình đã giết chết một mạng người.
Không ai có thể biết được cô gái chỉ mới hơn 17 tuổi này đã phải trải qua những gì trong suốt những năm qua, duy chỉ mình cô ấy biết mà thôi, chỉ có cô ấy mới được mình trải qua những ngày tháng chẳng khác gì địa ngục ở nơi này.
Tử Dao khụy xuống bên cạnh người đàn ông đó, bàn tay run rẫy giơ lên một lần nữa chạm vào con dao muốn rút ra nhưng bàn tay mỏi nhừ không còn tí sức lực nào. Cô cắn chặt môi, bàn tay trái đặt lên bàn tay phải, siết chặt, dùng hết sức rút con rao ra khỏi lòng ngực ông ta.
Một tiếng " xẹt " vang lên trong không gian im ắng, con dao được rút ra, máu bắn tung tóe lên khắp cơ thể của Tử Dao, vì quán tính mà cô ngã ra sau, hai tay chống lấy phía sau lưng để cơ thể không nằm xuống, miệng há thật to để thở. Hai mắt luôn luôn không rời người đàn ông này, chỉ sợ ông ta bất giác tỉnh dậy, chỉ sợ... ông ta vẫn chưa chết.
Khoảng gần 5 phút sau đảm bảo rằng gã ta không còn có thể mở mắt hít thở được nữa thì Tử Dao đứng dậy, quần áo cởi ra ngay tại chỗ, tùy tiện quăng lên mặt gã đàn ông đó. Cô lê thân thể trần truồng và mỏi nhừ của mình tới gần vòi nước rửa đi vết máu trên cơ thể của mình và rửa sạch con dao nhuốm đầy máu kia, nhìn màu máu đỏ hòa cùng với nước lã, loãng ra, chảy xuống lỗ cống trong lòng Tử Dao như trút được rất nhiều gánh nặng.
Rửa qua loa cho sạch máu trên cơ thể, Tử Dao cúi xuống gầm của chiếc giường đơn cũ kỉ lôi ra một túi đồ khá lớn. Mở cái túi, Tử Dao lấy ra một bộ quần áo mặc vào. Cô nhìn xung quanh căn phòng một lượt để đảm bảo mình không bỏ quên bất kì một thứ gì rồi mới mang cái túi ra để trước cửa.
Cô đi qua đi lại trong căn phòng, những đồ vật có thể bắt cháy đều quăng hết lên người của gã đàn ông đó không chút nghĩ ngợi. Chẳng mấy chốc trên cơ thể ông ta đều là quần áo và giấy tờ gì đó đến Tử Dao cũng không rõ. Nhìn đống đồ chất trên xác của gã đàn ông đã chết kia, cô mới hài lòng, lại đi tới giường lôi ra một can chứa xăng dầu.
Tử Dao dùng sức của mình nâng can chứa xăng đó lên cao rồi trút xuống, đổ hết từ đầu đến chân của gã đàn ông đó để cho tất cả đều thấm ướt.
Tất cả như đã được chuẩn bị từ trước. Đúng! Đã được Tử Dao tính toán hết toàn bộ!
Tử Dao - từ khi sinh ra đã bị ba mẹ bỏ rơi trước cổng cô nhi viện vào đêm khuya. Bọn họ không biết khi bọn họ vừa rời đi thì mưa rơi xuống, nếu không phải may mắn có người nghe thấy tiếng khóc la thê thảm của đứa trẻ mới được 12 tháng tuổi thì có lẽ cô đã chết ngay cái đêm đó.
Kể từ đó Tử Dao sống trong cô nhi viện, ăn cơm từ thiện, làm những công việc nhẹ nhàng phụ giúp các cô giáo trong cô nhi viện. Cuộc sống tưởng chừng trôi qua nhẹ nhàng như vậy nhưng vào năm Tử Dao 15 tuổi, cô nhi viện bốc cháy.
Không thể cứu vãn!
Tử Dao được một người đàn ông xa lạ nhận nuôi, chính là gã mà cô vừa tự tay giết chết. Ngỡ như ông ấy sẽ lại cho cô một gia đình mới nhưng không!
Ông ta chỉ là công nhân nghiện cờ bạc muốn có một cô vợ trẻ tuổi nhưng quá nghèo nên chỉ có thể mượn danh nghĩa nhận nuôi Tử Dao để thực hiện cái suy nghĩ đồi bại của mình.
Tử Dao - một cô bé chưa hiểu sự đời vào năm 16 tuổi đã bị lão ta hiếp dâm và đe dọa không được nói với nhau. Không chỉ như vậy ông ta còn ép buộc Tử Dao phải phục vụ ông ta như một nô lệ tình dục đúng nghĩa.
Tử Dao không thể chịu đựng nổi chuyện này, suy nghĩ giết chết gã đàn ông này đã có từ rất lâu... từ lần đầu tiên ông ta dùng bàn tay dơ bẩn của mình chạm vào cơ thể của cô.
Mỗi ngày, đợi khi lão ta ra ngoài làm việc Tử Dao đều cố gắng chạy trốn nhưng bất thành vì xung quanh đều là bạn bè của lão, mỗi lần như vậy lão ta đều hành hạ cô hơn những lần trước. Cho nên cô chỉ còn cách ở nhà chờ đợi cơ hội của mình, con dao gâm mỗi ngày đều được mài bén với lòng câm thù của mình. Can xăng dầu cũng là do cô mỗi đêm giấu đi một ít tiền của lão ta, giành dụm rồi mua.
Có ai biết được, một cô gái chỉ mới 17 tuổi mà đã phải trải qua những chuyện tồi tệ như vậy? Trong suốt hơn 2 năm chung sống, Tử Dao có đêm nào là ngủ yên? Cơ thể cô có bao giờ là được nghỉ ngơi?
Không bao giờ có chuyện đó!
Ngày hôm nay, chính là một ngày tốt. Trời mưa như trút nước không có một ai đi ra đường, gã đàn ông chết tiệt ấy lại muốn quan hệ với cô. Tử Dao nằm trên giường, hai mắt mở to còn gã ta thì nằm trên cơ thể cô, vùi mặt vào ngực của cô hít ngửi mùi hương cô gái trẻ.
Tử Dao đột nhiên phản kháng, dùng tất cả những sức lực của mình đẩy lão ta ngã xuống giường. Trông khi ông ta vẫn còn đang bất ngờ vì sợ phản kháng của cô thì Tử Dao đã rút con dao dưới gối ra đâm một nhát thẳng vào lồng ngực của hắn.
Lão ta trợn mắt bắt lấy cánh tay của cô, Tử Dao cắn chặt môi, hai tay giữ chắt con dao mà ấn xuống cho đến khi lão ta thật sự chết trước mặt cô thì thôi.
Tử Dao lấy một cái bật lửa, bật lên ném vào cái đống rách nát trước mặt. Ngọn lửa bốc lên, mặc kệ ông ta có bị thiêu rụi hay không, mặc kệ căn nhà này có cháy nát hay không, mặc kệ hết tất cả mọi thứ. Tử Dao cầm lấy hành lý của mình chạy vào trong màn mưa.
Những giọt mưa nặng hạt rơi xuống, không ai ở ngoài đường cũng không ai biết trong căn nhà ở góc kia đang từ từ bóc cháy.
Chạy ra khỏi căn nhà kinh tởm đó, chạy ra khỏi thị trấn đầy những tổn thương này. Tử Dao cứ chạy mà không cần biết mình chạy đến nơi nào, cô chạy cho đến khi trời ngừng mưa rồi thuê một căn phòng ở lại một đêm.
Đêm đó, lần đầu tiên mà cô ngủ ngon giấc sau hơn 2 năm sống trong địa ngục.
Hơn 4 giờ sáng, Tử Dao trả phòng, thuê một chiếc xe đến ga tàu để đi đến một nơi khác. Cô quyết định sống một cuộc đời mới trên mảnh đất mới.
Updated 23 Episodes
Comments