Bách Hân Dư con gái độc nhất của Bách Dã, mẹ là Thọ Nương, người sau này có khả năng kế thừa sự nghiệp lớn lao của Bách Dã và tiếp nhận điều hành tập đoàn Bạch Nhật, gia thế không thua kém bất kỳ ai nhưng từ lúc 10 tuổi ba mẹ ly hôn, cô đã theo mẹ ra nước ngoài định cư.
Từ khi sinh ra mẹ là người cô tôn trọng và yêu quý hơn bất kỳ ai, Thọ Nương chọn ra đi để tìm đến nơi mà bản thân cảm thấy thanh thản sống hết quản đời còn lại, tuy tuổi còn nhỏ nhưng rất có hiểu chuyện, không để bà một mình cô quạnh, Bách Hân Dư đã quyết định theo Thọ Nương rời đi mặc cho Bách Dã đã nhiều lần mong muốn cô ở bên ông. Dĩ nhiên cơ nghiệp nhà họ Bách sau này sẽ do Bách Hân Dư tiếp quản.
Ba mẹ ly hôn, cuốc sống với bà tuy có chút chật vật nhưng cô rất vui, một cuộc sống bình dị của những người bình thường, vì theo mẹ từ nhỏ nên tính cách cùng cách cư xử cũng được rèn giũa qua năm tháng, một con người sống có nguyên tắc, phân biệt rõ đúng sai nặng nhẹ.
Vì không có ba nên Bách Hân Dư tự biến mình thành trụ cột gia đình, biết chút võ nghệ phòng thân còn có thể bảo vệ mẹ, một người có thể trạng yếu dễ mắc bệnh. Để kiếm sống Bách Hân Dư phải vừa học vừa làm, bỗng một ngày cô vô tình nhìn thấy một biển quảng cáo tống nghệ, ban đầu muốn thử sức nhưng bất ngờ lại đến với một đứa nhỏ chỉ mới 15 tuổi, cô được vào vòng còn được sắp xếp ở tuyến đầu, ngoài ra còn được nâng đỡ bởi trưởng bối có nhiều năm kinh nghiệm.
Thời gian ở nước ngoài trôi qua rất nhanh, đã giúp một đứa nhỏ trở nên mạnh mẽ, thực hiện nguyện vọng cũng như đam mê của mình, sau khi đạt được giải thưởng đầu tiên trong đời, danh tiếng của cô ngày càng được nhiều người biết đến, tiền kiếm được không ít.
Thế nhưng để đạt được như vậy tất cả đều do bản thân muốn cố gắng cho tương lai, không ngừng nổ lực cũng chỉ để chứng minh cho ông ấy, dù không có ông bên cạnh thì cô cùng với mẹ vẫn sẽ sống hạnh phúc.
Mỗi ngày cùng đồng nghiệp tập luyện, chạy đi chạy lại giữa trường và phòng tập, thỉnh thoảng lại tham gia một số chương trình tống nghệ, cứ như thế Bách Hân Dư tốt nghiệp đại học.
Năm cô 22 tuổi, mang theo dáng vẻ của một thần tượng nổi tiếng, cùng mẹ có một cuộc sống vô lo vô nghĩ, đầy bình yên và hạnh phúc cho đến một ngày, bất ngờ mẹ Bách vì bệnh nặng mà qua đời ngay trong khoảnh khắc cô nhận giải trao thưởng thần tượng có tác phẩm xuất sắc nhất năm.
Lúc Bách Hân Dư nhận được thông báo liền tức tốc chạy vào bệnh viện, khi vừa đến nơi mẹ Bách đã trút hơi thở cuối cùng trên chiếc giường lạnh lẽo, vốn dĩ trước đó vài tiếng Bách Hân Dư còn ngồi bên cạnh nắm lấy tay Thọ Nương, cô vui mừng kể cho bà nghe thành công lớn nhất của mình trong năm qua, mẹ còn sờ mặt cô khích lệ con gái rất giỏi.
Hiện thực quá đau đớn, Bách Hân Dư chỉ có mẹ là người thân duy nhật, hiện tại bà cũng bỏ cô đi. Bách Hân Dư từ đó triệt để thay đổi tính khí, liền trở nên lãnh đạm kiệm lời, trên gương mặt thanh tú không còn một chút biểu cảm nào, dáng vẻ thanh xuân tươi mới đã chấm dứt vào giây phút Thọ Nương không còn trên đời này nữa.
Dù vậy thì cũng không thể không thừa nhận Bách Hân Dư lớn lên có sức hút lạ thường. Bình sinh thân cao khí ngạo, sở hữu khuôn mặt giãn dị nhưng toát lên vẻ thanh cao, băng lãnh của sự trưởng thành. Không chỉ nam nhân mà cả nữ nhân cũng phải đỗ gục dưới nhan sắc của cô ấy.
Ngày lo hậu sự cho Thọ Nương là một ngày vô cùng đặc biệt, không khí lạnh lẽo, mây đen che lấp cả bầu trời, chỉ lại lại vài ánh sáng len lói qua tán cây, một bầy hồ điệp không biết từ đâu xuất hiện vây quanh lấy Bách Hân Dư, còn có một con đặc biệt lấp lánh đậu trên tay. Bách Hân Dư nặng nề thở ra, giơ tay cao lên không trung, ý tứ kêu nó hãy bay đi, ít nhất ở hiện tại chúng đang được tự do. Tuy nhiên trong giây phút ngắn ngủi...
" Rầm!!!"
Bách Hân Dư ngẩng cao đầu nhìn lên, một tia sét chói lóa xẹt qua như xé rách cả bầu trời, tầm mắt cô dừng lại ở cánh bướm vẫn còn đung đưa trong gió.
Đây là lần hiếm hoi Bách Hân Dư có thể thoải mái ngửa đầu lên trời, vì thể chất đặc biệt, bình thường mắt phải của cô không thể tiếp xúc trực diện ánh nắng mặt trời.
" Tách! Tách! Tách!...."
Hạt mưa rơi xuống trán Bách Hân Dư, cô trầm mặt cuối đầu nhìn bia mộ của Thọ Nương, sau lại ngửa đầu đón nhận cơn mưa lũ lượt trút xuống.
Sau đó phòng làm việc của Bách Hân Dư thông báo giải nghệ, kể từ đó không còn sự xuất hiện của thần tượng nổi tiếng quốc tế Bách Hân Dư nữa.
Vài tháng sau Bách Hân Dư gia nhập tập đoàn lớn kinh doanh về đá quý. Sau 3 năm làm việc tại trụ sở, Bách Hân Dư được thăng chức làm giám đốc điều hành của trụ sở chính.
Lại một năm trôi qua, Bách Hân Dư về nước, chuyển về điều hành chi nhánh ở Thượng Hải.
Tuy trở về nước nhưng cô vẫn không về gặp Bách Dã, sống đơn độc trong căn hộ biệt lập ở một tiểu khu, như vậy cho đến năm 27 tuổi.
Đầu năm 2024, trở về nhà sau khi kết thúc một ngày làm việc, đang ngồi trên ghế sofa thất thần thì bất ngờ điện thoại đang cầm trên tay reo lên, trên màn hình là dãy sô lạ, cô bắt máy trả lời, là Bách Dã, ông gọi điện muốn cô trở về:" Tiểu Bạch, con trở về đi! "
Bách Hân Dư trầm mặt một lúc, lạnh như băng trả lời:" Tại sao? Con rất bận"
Bách Dã:"Con không muốn biết sự thật giữa ta và mẹ con sao?..... Chỉ cần con trở về ta sẽ noi sự thật"
Cô im lặng hồi lâu sau đó chỉ một chữ vỏn vẹn được thốt lên:" Được "
Âm thanh vẫn lạnh lùng như cũ, sau khi nói xong cô lập tức dập máy, trực tiếp đứng dậy đi lên lầu.
Cuối dãy hành lãng là một khoảng không tâm tối, Bách Hân Dư đưa tay bật đèn lên, cánh cửa âm tường sau bức tranh từ từ lùi vào trong.
Đợi đến khi nó mở ra hoàn toàn, cô không nhanh không chậm bước vào.
Bên trong là một thế giới hoàn toàn khác biệt, cả căn phòng dùng một tông màu đen, ở giữa có một hồ nước nhỏ, bên trong còn có một cây cổ thụ rất đẹp, cành lá táng rộng, thế nhưng nó không phải màu xanh mà là màu tím, lá trên cây cùng một màu tím, bí ẩn và huyễn hoặc.
Xung quanh hồ bướm bay khắp nơi, khung cảnh trước mắt tuy nhìn rất thơ nhưng lại có chút đượm buồn, một lời khó diễn tả.
Bách Hân Dư đi đến gần hồ nước, một lát sau ở dưới hồ xuất hiện một con cá nhỏ, nhìn kỹ thì nó bị bạch tạng, không phân biệt được đây là cá gì nhưng nó rất đẹp, bốn vây rất dài, đuôi uống lượn mềm mại trong nước.
Nhìn chung kích thước của nó tuy nhỏ nhưng đã trưởng thành, gặp người không sợ, khi phát hiện là Bách Hân Dư nó còn chủ động bơi tới, có vẻ nó đã sống ở đây rất lâu.
Bách Hân Dư đứng sát hồ nước, cuối đầu nhìn nó, thuận tiện thả xuống vài mẫu thức ăn.
Mấy phút trôi qua, nó ăn xong lại bơi đi mất, dường như ở nơi này chỉ có mình nó cô độc.
Sau khi cho cá ăn xong, Bách Hân Dư thản nhiên bước thẳng xuống hồ, nước làm ướt tới đầu gối.
Hiện tại đứng dưới gốc cây, Bách Hân Dư giơ tay lên cao, tự nhiên một con bướm sẽ đậu trên ngón tay thon dài. Cô thẩn thờ nhìn nó một lúc, giờ phút này nội tâm Bách Hân Dư là một mớ hỗn độn vô hình, căn bản không có cách nào nhìn rõ tâm trạng đang như thế nào.
Chỉ là, bên dưới gốc cây Bách Hân Dư đang đứng, có rất nhiều cánh bướm.
*****
Vì sao Bách Hân Dư chấp nhận trở về sau gần ấy năm chạy ngược về xuôi đại giang nam bắc, thời gian làm việc ở trụ sở, Bách Hân Dư đã không ít lần gặp khó khăn tài chính, thế nhưng sau thời gian như địa ngục ấy, bản thân cô đã đạt được điều mình muốn, không chỉ vừa đi làm còn tự mình chia nhỏ cổ tức, dùng tiền mấy năm trước kiếm được mua một quặng nhỏ ở nước ngoài. Ngày ngày thuê người khai thác rồi cung cấp đá quý cho nhiều doanh nghiệp sản xuất trang sức, nói cách khác Bách Hân Dư không ngoài làm việc cho trụ sở, cô còn là một thương nhân.
Một mình sống ở đất khách, tự mình mua quặng kinh doanh, từ một quặng sinh ra nhiều quặng khác. Đến hiện tại không biết cô đã có những gì trong tay.
Chỉ là Bách Hân Dư muốn biết sự thật về mẹ, tại sao khi đó mẹ lại bỏ đi? từ khi cô cùng mẹ rời đi thì mọi chuyện đều hoàn toàn im lặng, mẹ không hề nhắc đến dù cô có cố hỏi đi chăng nữa, tại sao ba biết mẹ rời đi lại không đi tìm, tình yêu có thực sự tồn tại giữa hai người? hàng trăm câu hỏi được đặc ra trong đầu cô lúc bấy giờ.
Ngoài mặt Bách Hân Dư vô cùng lạnh nhạt với ba Bách nhưng chính mình không thể bỏ mặc công sức mà ông bà ngoại cực khổ gầy dựng nên tập đoàn Bạch Nhật, cơ nghiệp chục năm lại phải sụp đỗ như vậy.
Trên thực tế tập đoàn Bạch Nhật là sản nghiệp mà ông bà Thọ để lại cho Thọ Nương. Thế nhưng Thọ Nương sớm đã ly dị, biết rõ chính mình đoản mệnh không sống được lâu, cho nên tài sạn hầu như toàn bộ đều để lại cho ba Bách.
Bách Hân Dư thừa biết Bạch Nhật đang gặp khó khăn, giá cổ phiếu giảm nghiêm trọng. Tất cả những chuyện này đều có người giở trò dơ bẩn.
Trước đó vài hôm thì mẹ của Chu Di Hân là Tam Nương có tìm đến, nói có chuyện quan trọng. Cô biết Tam Nương là vợ của Chu Lương chủ tịch của công ty nhà họ Chu. Quan trọng hơn cô biết bà là bạn thân của mẹ mình, từ nhỏ khi được mẹ dẫn đi chơi đã gặp qua Tam Nương một vài lần tuy chỉ còn là một mảnh ký ức mỏng manh nhưng cô vẫn còn nhớ rõ gương mặt của bà.
Khi gặp mặt, Tam Nương cảm thản một lúc lâu, kể về khoảng thời gian bà và Thọ Nương chị em tình thâm, nhắc đến chuyến dã ngoại lúc hai người còn nhỏ, khi Bách Hân Dư vô tình trượt chân rơi xuống nước, chính Tam Nương là người bất chấp tình mạng cứu cô, đúng lúc công ty Chu gia gặp khó khăn tài chính, để báo đáp ân tình Thọ Nương đã chủ động mời hai nhà liên hôn, thời điểm đó tập đoàn Bạch Nhật là đại doanh nghiệp, vì tình nghĩa sẵn sàng đưa tay giúp đỡ, bà vô cùng cảm kích. Vốn nghĩ chuyện năm xưa chỉ là tương trợ lẫn nhau, không liên quan đến chuyện tình cảm của hai đứa nhỏ, thế nhưng giờ phút này Bách gia đang gặp khó khăn, Tam Nương chính là không đành lòng, thuận tiện con gái lớn đến tuổi lập gia, lại chỉ mãi mê sự nghiệp khiến cho bà ngày ngày đau đầu nghĩ cách.
Vừa hay Bách Hân Dư tuổi trẻ ưu tú, làm cho bà đặc biệt hài lòng, liền thuận nước đẩy thuyền, một mũi tên trúng hai con nhạn.
Xét về tình, tuy rằng cả hai chưa có tình cảm với nhau nhưng lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy. Vế nghĩa, năm xưa Bách gia không màn lợi ích giúp đỡ Chu gia, hiện xui gia gặp nạn, nhà họ Chu càng không thể làm ngơ. Về lý thì đây được xem là liên hôn, đôi bên cùng có lợi.
Ban đầu Bách Hân Dư không dễ dàng chấp nhận vì còn nhiều nghi ngờ, không thể có người đem con gái bán đi một cách vô giá trị như vậy được. Nhưng suy cho cùng thì cô vẫn tin mẹ của mình, cũng không thể phủ nhận lòng tốt của Chu gia vì trước kia mẹ Bách khi còn điều hành tập đoàn cũng đã làm điều tương tự.
Tất cả những điều này Bách Hân Dư từng được mẹ Bách kể qua. Cũng nhờ đấy mà cô đã chấp nhận lời đề nghị của Tam Nương. Đồng ý kết hôn với Chu Di Hân và nhận lấy sự giúp đỡ của nhà họ Chu.
*Quay về với hiện tại*
Bách Hân Dư xoay người đóng nhẹ cửa lại tránh làm ồn con người đang ngồi trên ghế sofa tịnh tâm, nhưng vẫn không tránh khỏi sự chú ý của nàng, khi đóng xong cửa và quay đầu lại thì đập vào mắt cô là một nữ nhân, nữ nhân này hết sức là mê người rồi, không thể phủ nhận được sự xinh đẹp của nàng, cả hai đều thu hút lẫn nhau.
Sau một lúc đứng hình bốn mắt nhìn nhau không hồi kết thì không khí trở nên quỷ dị, Bách Hân Dư cuối chào nàng đánh bay đi không khí căng thẳng kia.
Chu Di Hân lập tức máy móc cuối chào đáp lễ, sau đó Bách Hân Dư lên tiếng bắt chuyện trước nhưng vẽ mặt vẫn như một, Chu Di Hân có bao nhiêu cao lãnh từ khi gia nhập giới giải trí thì cô, Bách Hân Dư còn tỏ ra hàn khí hơn gắp đôi.
Bách Hân Dư:" Chào em, tôi là Bách Hân Dư, lần đầu gặp "
Chu Di Hân:" Chào chị, Chu Di Hân, có lẽ chị đã biết rồi "
Hai người kết thúc chỉ với hai câu chào xã giao giữa người với người rồi lại tiếp tục trầm mặt. Năm phút sau, Bách Hân Dư đứng dậy đứng trước gương chỉnh trang lại lễ phục.
Chu Di Hân không khỏi tò mò quay sang nhìn cô, từ xa nàng híp mắt nhìn đến sau gáy Bách Hân Dư. Trên đó là hình xăm con bướm cánh tím thoắt ẩn thoát hiện.
Không lớn nhưng rất rõ ràng, Chu Di Hân nhìn Bách Hân Dư nhíu mày, thân ảnh tuy có chút đơn thuần nhưng hình xăm lại cực kỳ ma mị.
Thật thú vị!
Sau đó, quay trở lại ghế, bên tay Bách Hân Dư rũ xuống một chuỗi phật châu, ngón tay cái không nhanh không chậm mà lần qua từng hạt từng hạt một, cả người giống như một nữ tử sớm đã thoát tục đắc đạo thành tiên, dung nhan tinh xảo cùng trang phục hoa lệ
Buổi lễ còn chưa bắt đầu, mọi người đã bất đầu nghị sự.
" Nghe nói tiểu thư nhà họ Bách rất đáng thương, mẹ qua đời chưa bao lâu, Bách tổng đã mang tiểu tam về làm chính thất, không chỉ vậy còn mang theo con trai riêng, chưa hết đâu, đứa con riêng ấy nghe nói còn lớn hơn cô ấy hai tuổi, rõ ràng sau khi Bách tổng kết hôn đã ra ngoài phong lưu rồi"
" Nghe nói Bách Hân Dư trước giờ vẫn luôn ở nước ngoài lập nghiệp, sau khi tốt nghiệp thì phu nhân mất, làm việc bên ngoài 4 năm mới nghe tin dữ này, sốc đến độ không chút biểu cảm, ngày đó Bách phu nhân ra đi, Bách Hân Dư trông coi trước linh đường ba ngày ba đêm, năm ngoái trở về còn phải vui vẻ hoan nghênh người anh trai mới"
" Con bé Hân Dư ấy, tôi còn chưa kịp bế lần nào, bây giờ..... Haizzz"
" Cho rằng con bé thật sự chịu nhận người mẹ và anh trai hờ à? Thật ra chỉ muốn cùng đứa con riêng tranh gia sản thôi, nghĩ con gái của lão cáo già họ Bách là cây đèn cạn dầu sao?"
Có người cười nhạt đung đưa ly rượu vang, nói:" Cứ chờ xem, Bách Tử không tầm thường đâu, một mình ở bên ngoài có thể sống tốt, bây giờ đã leo lên cành cây cao nhà họ Chu, nhà họ Bách e rằng sẽ sớm thay đổi thời thế thôi"
Ở trong phòng chờ hôn lễ.
Trong lúc đang tĩnh tâm, có người đẩy cửa bước vào thông báo đã đến giờ cử hành hôn lễ:" Tiểu Bách tổng, hôn lễ bắt đầu rồi"
Động tác của Bách Hân Dư lần hạt phật châu khựng lại, treo lên cổ tay, rồi lộ ra một nụ cười ngắn ngủi:" Đi thôi!"
Chuẩn bị bước vào lễ đường, người phục vụ đẩy cánh cửa ra thì trước mắt cả hai là một khung cảnh tráng lệ, lộng lẫy, dưới chân là thảm đỏ được trải đầy những cánh hoa hồng, xung quanh là tiếng vỗ tay vàng lên không ngừng, cả hai đều có chút hồi hợp, phải chăng đây là cảm giác của những cặp đôi yêu nhau rồi đi đên hôn nhân như phim truyền hình, xúc động đến rơi lệ. Mặc dù vậy, thì đó cũng chỉ là cảm xúc nhất thời và cả hai đều là những người giỏi kiếm chế, liền kiềm hãm đi cảm xúc nhất thời ấy.
Không khác gì với Chu Di Hân, hôm nay Bách Hân Dư cũng khoác lên người bộ váy cưới lộng lẫy sang trọng không kém cạnh nàng, đối với những khách mời ngày hôm nay chủ yếu đều là những người trong nội bộ. Cả hai, một người là thương nhân, đại diện một số thương thiệu trang sức nổi tiếng, một người là đỉnh lưu nhưng khi cử hành hôn lễ thì hoàn toàn bí mật, không có sự tham gia của cánh báo chí, truyền hình. Tránh để loan tin tức ra bên ngoài.
Hiện tại trước mắt họ là hai nữ nhân xinh đẹp đến thoát tục, vẽ đẹp khó có ai sánh bằng đang tay trong tay bước vào lễ đường dưới sự chúc phúc của gia đình hai bên và người thân...
Updated 28 Episodes
Comments
Đám ở giữa của BaiZhu
Cô gái này thật thú vị, em sẽ là của tôy
2025-07-10
1
Bim Bim
Sư cô họ Bách:)))
2025-05-22
1