Ước.

Tiêu Chiến nhìn vào lịch để bàn, quay qua quay lại tới giáng sinh mất tiêu rồi, đúng là thời gian chẳng đợi ai.
Vương Nhất Bác may là làm ca sáng, nên buổi tối có lẽ sẽ ở nhà đón giáng sinh cùng cậu.
Không biết đi làm về lại lôi đâu ra được cái cây nhỏ trong giống cây thông giáng sinh, thế là hai người lấy hết kẹo ngọt trong nhà ra trang trí với nhau.
Lần này hai người không chỉ đón giáng sinh một mình, mà còn có cả sự góp mặt của Phồn Lâm.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Cậu phải gắn nó lên cao một chút chứ.
Phồn Lâm
Phồn Lâm
Thế này hả?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Ừm, để tôi gắn ngôi sao vào.
Không biết là bằng một cách nào đó, mấy viên kẹo ngọt đủ màu sắc lại dính được vào trong cái cây, cả thanh kẹo hình ngôi sao cũng nằm chễm chệ ở trên đỉnh cây.
Phồn Lâm lôi ra từ trong túi một đống dây rối tung rối mù, bảo là cây thông giáng sinh phải có đèn mới chuẩn bài.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Phồn Lâm.
Phồn Lâm
Phồn Lâm
Dạ?
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Không ở nhà ăn giáng sinh với bà hả?
Phồn Lâm
Phồn Lâm
Bà em bận ăn giáng sinh với dì em rồi, để em đi đâu cũng được, nên mới phải sang đây ăn giáng sinh ké nè!
Tiêu Chiến vừa gỡ đống giây đó ra vừa nhìn Phồn Lâm, lén cười.
Phồn Lâm lúc nào cũng vô tư vô lo như vậy hết.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Đây, gỡ xong rồi đó.
Phồn Lâm
Phồn Lâm
Cảm ơn chị dâu.
Phồn Lâm cầm lấy sợi dây, quấn quanh cái cây nhỏ mấy vòng từ trên xuống dưới, cuối cùng là chừa lại một đoạn dây nhỏ để cắm điện.
Vương Nhất Bác bưng cái cây đến gần ổ điện, rút dây sạc điện thoại của bản thân ra, cắm dây đèn vào.
Đèn chớp nháy vài lần, rồi sáng lên.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Woa…
Thấy cây thông nhỏ trước mắt sáng rực, Tiêu Chiến không khỏi phấn khích mà bật cười, quay mặt sang nhìn Vương Nhất Bác.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Đẹp quá anh.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Ừm, đẹp lắm.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Lần đầu tiên em có một cây thông của riêng mình đó.
Vương Nhất Bác ngồi xuống cạnh Tiêu Chiến, ôm cậu vào lòng, hôn vào má cậu một cái thật mạnh.
Cậu ấy thích cảm giác ấm áp như thế này lắm.
Những năm trước, năm nào cũng đón giáng sinh cùng ba, không năm nào có một giáng sinh trọn vẹn, vui vẻ.
Năm nay đón giáng sinh cùng với Tiêu Chiến và Phồn Lâm, thực lòng Vương Nhất Bác cảm thấy rất hạnh phúc.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Năm nay anh không có quà cho em, em có buồn không?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Em không cần quà, em có Nhất Bác ở cạnh là đủ rồi.
Vương Nhất Bác cong mắt cười, cậu ấy dịu dàng xoa đầu Tiêu Chiến, cả thế giới như thu gọn chỉ bằng một người.
Được nhìn thấy Tiêu Chiến mỗi ngày, được ở bên Tiêu Chiến thật lâu, đó đã là món quà vô giá mà ông trời ban tặng cho Vương Nhất Bác rồi.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Em đi nấu ăn, anh ngồi đây chơi với Phồn Lâm đi.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Để nó tự chơi, anh phụ em.
Tiêu Chiến đứng nấu ăn cùng Vương Nhất Bác ở gian bếp nhỏ, để Phồn Lâm nằm sõng soài ra sàn tự chơi điện thoại một mình.
Nghe tiếng gõ cửa liên tục không ngừng, Tiêu Chiến liền đẩy Vương Nhất Bác ra mở cửa.
Khi cánh cửa trước mắt mở ra, cũng là lúc tiếng gõ cửa dừng lại.
Tống Kế Dương đứng trước mặt Vương Nhất Bác, chớp mắt 2 cái khi thấy chủ nhà cứ đứng đực ra đó nhìn khách.
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Không mời vào à?
Tiêu Chiến nghe được tiếng người quen thuộc, trên tay là chiếc muôi cũng chạy ra ngoài cửa để xem.
Vừa chạm mặt Tống Kế Dương, cậu đã liền vui vẻ mà ôm chầm lấy bạn mình.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tống Kế Dương tôi nhớ cậu lắm!!!
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Cậu phải cảm ơn tôi đi, cậu không biết để được đến đây đón giáng sinh với cậu tôi đã phải đánh đổi những gì đâu.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Được rồi được rồi, yêu Tống Kế Dương nhất!
Tiêu Chiến kéo Tống Kế Dương vào bên trong, trực tiếp không để Vương Hạo Hiên vào mắt.
Vương Nhất Bác khó hiểu nhìn bạn mình, Vương Hạo Hiên cũng chỉ nhún vai một cái rồi đi vào trong.
Đánh đổi hả?
Vương Nhất Bác chắc có lẽ cũng đoán được Vương Hạo Hiên đòi gì rồi.
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Chào Phồn Lâm.
Phồn Lâm
Phồn Lâm
Chào anh!
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Đến đón giáng sinh với Tiêu Chiến hả?
Phồn Lâm
Phồn Lâm
Vâng!
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Vợ chồng son nhiều lúc hơi thân mật, em ráng chịu đi nha.
Phồn Lâm
Phồn Lâm
Em không sao hết, hai người họ vui là được!
Rồi họ mở tiệc để đón giáng sinh cùng nhau, Vương Hạo Hiên hào phóng mua đồ nhậu và bia về để cùng uống.
Phồn Lâm lần đầu được thử bia, uống được mấy miếng chê lên chê xuống, uống thêm rồi thì chỉ đòi uống nữa.
Tiêu Chiến không được uống bia nên chỉ ngoan ngoãn ngồi xem mọi uống, lâu lâu cười hùa theo cuộc trò chuyện.
Vương Nhất Bác và Vương Hạo Hiên cứ như hai người bạn già, uống với nhau nhiều đêm không xuể.
Còn Tống Kế Dương hả? Sợ say quá nên chẳng dám đụng đến giọt nào.
Cậu ấy ngồi cạnh Tiêu Chiến, liên tục trò chuyện với đứa nhỏ ở trong bụng, sớm biết là con trai nên toàn hỏi sau này muốn cưới vợ như thế nào.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Cậu cứ hỏi vậy nó sợ không dám ra đấy.
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Đàn ông nam nhi là phải mạnh mẽ lên, biết chưa?
Biết tin ở trước nhà trưởng thôn có cây thông giáng sinh rất lớn, Tiêu Chiến lại đòi Vương Nhất Bác dẫn đi ra ngoài chơi.
Kéo theo cả Tống Kế Dương và Vương Hạo Hiên đi, Phồn Lâm ban nãy uống say quá nên đã gục từ lúc nào.
Bốn người họ đi bộ trên tuyết, ngoài trời rất lạnh, ai nấy đều áo khoác dày cộm.
Vừa đi vừa trò chuyện, nói rất nhiều về hồi còn học cấp 3, từ chuyện Vương Nhất Bác theo đuổi Tiêu Chiến cho đến chuyện Vương Hạo Hiên theo đuổi Tống Kế Dương.
Đi một lúc cũng tới được nhà trưởng thôn, quả thật là cây thông rất lớn, sáng cả một vùng.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Vương Nhất Bác, anh có thấy đẹp không?
Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến, nhìn người trước mắt mỉm cười, lại thấy có thứ đẹp hơn cả cây thông.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Ừm, đẹp lắm.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Ban nãy chị hàng xóm còn nói với em, nếu ước dưới cây thông nhà trưởng thôn, thì điều ước sẽ thành sự thật đó.
Vương Nhất Bác bật cười.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Em tin hả?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tin chứ, nghe cũng có vẻ linh nghiệm đấy.
Tiêu Chiến im lặng nhìn Vương Nhất Bác, đối phương cũng chẳng nói gì nhìn cậu.
Nghĩ một hồi, Tiêu Chiến mỉm cười lên tiếng.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Em ước cho mình mãi ở cạnh nhau, kiếp sau cũng sẽ gặp lại nhau.
Vương Nhất Bác thở ra một hơi, khói trắng trước mắt, cậu ấy mỉm cười.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Anh ước cho điều ước của em sẽ là sự thật.
Ngày hôm ấy, anh hôn em dưới cây thông giáng sinh nhà trưởng thôn.
Anh ước cho điều ước của em là sự thật.
Em ước cho chúng ta mãi mãi ở cạnh nhau.
Chapter
1 Tuyết rơi.
2 Ước.
3 Giao thừa.
4 Tối hôm ấy.
5 Lo sợ.
6 Vương Nhật Vĩ.
7 Phồn Dự.
8 Mua nhiều quà quá.
9 Không thể quên.
10 Anh không hối hận.
11 Em bị đuổi rồi.
12 Khổ quá.
13 Sao vậy?
14 Mình lớn rồi đó anh.
15 Sao người ta ác thế?
16 Âm thầm.
17 Phòng trà.
18 Bước đường cùng.
19 Lừa dối?
20 Anh xin lỗi em.
21 Khởi nghiệp.
22 Khải Minh.
23 Quên mất.
24 Ghen tuông.
25 Em thích anh ta rồi à?
26 Tệ lắm.
27 Sao anh có thể?
28 Mỗi người một cuộc đời.
29 Em vẫn luôn ở đây với anh.
30 Mãi mãi và mãi mãi.
31 Rất vui.
32 Con lớn rồi.
33 Anh đừng bỏ em.
34 Cầu bình an.
35 Nhớ.
36 Tháng 8 năm 2028.
37 Bài học nhớ đời.
38 Ông bà ngoại.
39 Ghét?
40 Mách lẻo.
41 Không có vợ.
42 Em thích bất ngờ.
43 Một ngày.
44 Bức ảnh gia đình.
45 Ván cờ này.
46 Nhà mới.
47 Buổi tối ở nhà mới.
48 Hai ba con ngủ nướng.
49 Bữa tân gia.
50 Đồ háo sắc.
51 Khó nói.
52 Hai đứa nó quen nhau như vậy đấy.
53 Ba mẹ nó.
54 Cháu rất muốn gặp ông bà nội.
55 Nổi nóng.
56 Phiền.
57 Đến lúc phải rời đi.
58 Anh chưa từng quên.
59 Người yêu của Vương Tổng.
60 Mua sắm.
61 Tâm sự.
62 Như lần đầu tiên.
63 Hồi xuân.
64 Ông bà nội.
65 Đua xe.
66 Trung tâm thương mại.
67 Một lời thật lòng.
68 Chuyện gia đình.
69 Kế hoạch.
70 Chú của Vương Nhất Bác.
71 Biết sai rồi.
72 Ngượng ngùng.
73 Môn đăng hộ đối.
74 Quá nhiều rồi.
75 Cảm ơn.
76 Nhịp sống thường ngày.
77 Bức tranh.
78 Trước ngày trọng đại.
79 Rước dâu.
80 Vợ chồng.
81 Đêm tân hôn.
82 Tại sao?
83 Thất vọng.
84 Không ổn rồi.
85 Muốn được tha thứ.
86 Anh sai rồi.
87 Việc nhà.
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Tuyết rơi.
2
Ước.
3
Giao thừa.
4
Tối hôm ấy.
5
Lo sợ.
6
Vương Nhật Vĩ.
7
Phồn Dự.
8
Mua nhiều quà quá.
9
Không thể quên.
10
Anh không hối hận.
11
Em bị đuổi rồi.
12
Khổ quá.
13
Sao vậy?
14
Mình lớn rồi đó anh.
15
Sao người ta ác thế?
16
Âm thầm.
17
Phòng trà.
18
Bước đường cùng.
19
Lừa dối?
20
Anh xin lỗi em.
21
Khởi nghiệp.
22
Khải Minh.
23
Quên mất.
24
Ghen tuông.
25
Em thích anh ta rồi à?
26
Tệ lắm.
27
Sao anh có thể?
28
Mỗi người một cuộc đời.
29
Em vẫn luôn ở đây với anh.
30
Mãi mãi và mãi mãi.
31
Rất vui.
32
Con lớn rồi.
33
Anh đừng bỏ em.
34
Cầu bình an.
35
Nhớ.
36
Tháng 8 năm 2028.
37
Bài học nhớ đời.
38
Ông bà ngoại.
39
Ghét?
40
Mách lẻo.
41
Không có vợ.
42
Em thích bất ngờ.
43
Một ngày.
44
Bức ảnh gia đình.
45
Ván cờ này.
46
Nhà mới.
47
Buổi tối ở nhà mới.
48
Hai ba con ngủ nướng.
49
Bữa tân gia.
50
Đồ háo sắc.
51
Khó nói.
52
Hai đứa nó quen nhau như vậy đấy.
53
Ba mẹ nó.
54
Cháu rất muốn gặp ông bà nội.
55
Nổi nóng.
56
Phiền.
57
Đến lúc phải rời đi.
58
Anh chưa từng quên.
59
Người yêu của Vương Tổng.
60
Mua sắm.
61
Tâm sự.
62
Như lần đầu tiên.
63
Hồi xuân.
64
Ông bà nội.
65
Đua xe.
66
Trung tâm thương mại.
67
Một lời thật lòng.
68
Chuyện gia đình.
69
Kế hoạch.
70
Chú của Vương Nhất Bác.
71
Biết sai rồi.
72
Ngượng ngùng.
73
Môn đăng hộ đối.
74
Quá nhiều rồi.
75
Cảm ơn.
76
Nhịp sống thường ngày.
77
Bức tranh.
78
Trước ngày trọng đại.
79
Rước dâu.
80
Vợ chồng.
81
Đêm tân hôn.
82
Tại sao?
83
Thất vọng.
84
Không ổn rồi.
85
Muốn được tha thứ.
86
Anh sai rồi.
87
Việc nhà.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play