Chap 1: Monologue

20:00
Trụ sở cảnh sát Tokyo lại lần nữa không thể tìm thấy bất cứ manh mối nào về hung thủ đã ra tay.
Nhân vật phụ/bí ẩn
Nhân vật phụ/bí ẩn
Cảnh sát 1: Đã hơn 3 tuần nay rồi…
Nhân vật phụ/bí ẩn
Nhân vật phụ/bí ẩn
Cảnh sát 2: Ruma, thật sự không có tiến triển gì sao?
Ruma
Ruma
//Lắc đầu ngao ngán// Tôi lôi cả lòng mề nạn nhân ra hết mà chẳng khám nghiệm được gì, như thể kẻ này đoán trước được cả tương lai ấy!
Nhân vật phụ/bí ẩn
Nhân vật phụ/bí ẩn
Cảnh sát 1: Chậc…Thôi cô về đi, tụi tôi ở đây trực nốt.
Ruma gật đầu rồi đi ra ngoài, không quên rít điếu thuốc đang dở trên tay.
Chợt, bóng hình quen thuộc xuất hiện ngay sau lưng cô, dùng cánh tay gầy gò mà quàng lên đôi vai kiên định.
Hanma Shuiji
Hanma Shuiji
Pháp y làm việc cũng mệt đó nhỉ?
Ruma
Ruma
Cảnh sát trưởng?
Hanma Shuiji
Hanma Shuiji
//Cười đùa, vỗ vai cô// Đã bảo cứ gọi là Hanma rồi mà, người mới thì phải học hỏi chút chứ!
Ruma
Ruma
À…Vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ rút kinh nghiệm. //Gật đầu, đi lấy xe//
Cô chào Hanma rồi chạy xe về căn cứ của Phạm Thiên
Trên đường đi
Ruma
Ruma
Ruma
Ruma
Mùi vị có vẻ ngon, mình khá muốn thử…
Tuy đó mới chỉ là lần gặp thứ hai của cô và gã, nhưng có vẻ như ham muốn ăn thịt lại bắt đầu nổi lên rồi.
***
20:30
Căn cứ Phạm Thiên
Ruma
Ruma
//Mở cửa bước vào với bộ đồ nghề trên tay// Phù, tối nay làm gì được nhỉ…
Tất nhiên, khẩu vị của cô khác với tất cả những kẻ còn lại trong Phạm Thiên, nên việc tự nấu ăn cho cô sẽ khác với việc làm đầu bếp cho bọn họ.
Từ phía sau phòng khách, Manjirou và Sanzu bước ra, sau lưng 2 người là một cái xác loang lở máu.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Hay, về vừa đúng lúc!
Sano Manjirou
Sano Manjirou
//Chỉ tay vào cái xác// Ruma, xử lý được không?
Ruma
Ruma
//Ngó qua// Đừng có nói là hai người đấm kẻ này tới chết đấy nhé, thịt đắng chết mất…!
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
//Khó hiểu// Thịt người mà cũng cần phải phụ thuộc vào cách lấy nữa hả?
Ruma gật đầu rồi nhận lấy cái xác từ tay Sanzu, lôi hắn vào phòng mình.
Cô xem xét kỹ cái xác trước mặt mình trên bàn mổ, mổ xẻ một cách từ từ rồi lấy ra những phần thịt tươi ngon nhất. Vì rất có khả năng hắn bị đánh đập dã man nên thịt có thể bị chát quá, nên cô quyết định sẽ dùng thêm rượu để giải quyết.
Về phần thịt còn lại…
Ruma
Ruma
//Ngẫm nghĩ// …
Ruma
Ruma
//Thở dài// Hôm nay mình không có hứng, vứt cho đám lợn vậy…
Phạm Thiên có một trang trại nhỏ, chỉ toàn là lợn. Đám lợn béo bổ ăn được bất cứ thứ gì chúng được cho.
Ruma
Ruma
//Duỗi tay// Đi nấu thôi!
Cô bước ra ngoài rồi tiến vào nhà bếp, mở radio lên để nghe một chút nhạc jazz buổi tối rồi bắt tay vào nấu ăn.
Mùi thơm của thịt cùng với mùi rượu vang thơm nức khiến cơn đói của cô cồn cào thêm nữa.
Ruma
Ruma
Có nên cho thêm chút hành vào không nhỉ…
Cô quyết định rắc chút hành tây vào chảo nấu, đợi một chút nữa rồi trang trí lại món ăn cho bản thân.
Sau khi tất cả đã xong, cô đặt đĩa ăn lên bàn rồi ngồi ăn tối một mình trong tiếng radio nhẹ nhàng
Ruma
Ruma
Ngọt…
Ruma
Ruma
Chưa đủ mặn, thôi không sao, vẫn tạm được.
Miếng thịt dai và đầy đặn, nhưng hơi nhạt. Có lẽ kẻ xấu số kia đã ngất đi trước khi kịp cảm thấy sợ hãi.
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
//Đi vào bếp// Ruma-
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
Trông ngon thế?
Ruma
Ruma
Ăn không, tôi chia cho!
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
//Xua tay// Thôi thôi, xin khiếu. À mà, cô thấy có cái máy tính nào ở đây không?
Ruma
Ruma
Máy tính? //Nhìn qua mặt bàn và ngăn bàn// Không thấy gì cả, anh bị mất à?
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
//Thở dài, đỡ chán// Bọn Haitani mượn xong vứt đâu rồi, mệt chết đây…
Kokonoi buông nốt lời chửi với hai anh em nhà kia rồi ra khỏi căn bếp, Ruma lại lần nữa làm bạn với buổi tối yên ắng…
***
Trời mùa đông chỉ toàn tuyết trắng trên những ngõ lớn nhỏ của Tokyo.
Tay cảnh sát trưởng phóng xe tới một vách núi sát biển, trên tay là điếu xì gà vẫn còn hút dở.
Hanma Shuiji
Hanma Shuiji
Phù…
Hanma Shuiji
Hanma Shuiji
Giờ thì sao đây, pháp y cũng toàn là người giỏi nhỉ…
Hanma Shuiji
Hanma Shuiji
//Tự cười với chính mình// Đem phải quỷ dữ về mất rồi, mình dốt thật.
Gã cười không ngớt, tự đấm vào lồng ngực vì những tiên đoán của bản thân, nhưng cũng vì vậy mà cảm thấy đau đầu.
Hanma Shuiji
Hanma Shuiji
Điên khiếp…
Gã đứng ở đấy một chút rồi chạy xe về.
Cả một ngày làm việc, kết thúc bằng cái hoài nghi.
***
.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play