Chap 𝟒

Sánh hôm sau, điện đã được sửa. Nhưng cái ám muội hôm qua vẫn còn quanh quẩn trong đầu Trạch Vũ
Hắn nhìn Tuấn Hào đang ngồi ăn sáng như không có chuyện gì xảy ra, khóe môi bất giác mím chặt
Cứ nghĩ đến nụ hôn nhẹ trên xương quai xanh..mặt hắn lại đỏ như trái cà chua
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Trạch ca, ăn trứng không?
Tuấn Hào chìa ra một quả trứng gà luộc, ánh mắt ngập tràn mong chờ
Trương Trạch Vũ
Trương Trạch Vũ
....Không cần
Trạch Vũ khàn giọng từ chối
Nhưng khi Tuấn Hào xụ mặt, đôi mắt cụp xuống như cún nhỏ bị bỏ rơi, hắn lại giơ tay nhận lấy trong vô thức
__________________
Ăn xong, Tuấn Hào ngồi bên cạnh Trạch Vũ, vắt chân, chống cằm ngắm hắn không chớp mắt
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Trạch ca
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Anh ghét em thật à?
Trạch Vũ ngừng lại, lúng túng tránh ánh mắt quá mức nóng bỏng kia
Trương Trạch Vũ
Trương Trạch Vũ
Không..
Tuấn Hào lập tức rướn người, môi gần như dán sát tai hắn
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Không ghét. Vậy có thể yêu em được không?
Tim Trạch Vũ đập loạn lên
Trương Trạch Vũ
Trương Trạch Vũ
Tôi...tôi có việc bận
Hắn vội vàng đứng dậy, xách vội áo khoác rời đi
Tuấn Hào chống cằm, nhìn theo bóng lưng của Trạch Vũ mà cười đến lộ cả má lúm đồng tiền
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
*Không ghét thì chính là thích. Một bước gần hơn nữa nhé, Trạch ca*
__________________________
Mấy ngày sau đó, Trạch Vũ cố ý tránh mặt
Đi làm về liền chạy thẳng vào nhà, không dám nhìn sang phía đối diện
Thỉnh thoảng ra ngoài đổ rác cũng vội vàng như ăn trộm
Cứ như vậy vài hôm, Tuấn Hào cũng không xuất hiện
Hắn thở phào cho rằng cuối cùng cũng yên
Nhưng một buổi tối, khi hắn đang nấu ăn, chuông cửa vang lên
Mở cửa ra, trước mặt là Tuấn Hào, tay ôm hộp quà lớn
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Trạch ca, em tặng anh
Trạch Vũ cứng người
Trương Trạch Vũ
Trương Trạch Vũ
Tặng gì?
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Bánh em tự làm
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Em sợ anh ăn đồ ngoài không tốt cho sức khỏe
Nhận lấy hộp bánh, Trạch Vũ ngây người nhìn cậu
Tuấn Hào đứng thẳng lưng, nghiêm túc nói
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Anh yên tâm
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Em chỉ là một cậu nhóc hàng xóm tốt bụng thôi
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Không có ý gì đâu
Nói xong còn chớp mắt vô tội
Trạch Vũ siết chặt hộp bánh, khóe môi co giật
Trương Trạch Vũ
Trương Trạch Vũ
*Không có ý gì cái đầu cậu*
__________________
Đêm đó, Trạch Vũ ôm hộp bánh ngồi thừ ra. Bánh ngọt lịm như mật, giống hệt như ánh mắt Tuấn Hào mỗi lần nhìn hắn
Hắn tựa người ra sofa, chợt bật cười
Trương Trạch Vũ
Trương Trạch Vũ
Chỉ là hàng xóm thôi sao
Ở bên kia đường, Tuấn Hào ngồi trong bóng tối, tay chống cằm, ánh mắt nhìn đăm đăm về phía căn nhà sáng đèn đối diện
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
*Chờ em, Trạch ca*
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
*Em sẽ từ hàng xóm trở thành người yêu anh*

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play