「Hào Vũ」Cậu Em Nhà Đối Diện

「Hào Vũ」Cậu Em Nhà Đối Diện

Chap 𝟏

Ngày hôm đó, cả khu phố giàu có xôn xao. Một chiếc xe thể thao đắt tiền dừng trước căn biệt thự đối diện nhà họ Trương.
Từ trong xe bước ra một thanh niên trẻ tuổi, áo sơ mi trắng đơn giản, mái tóc đen rũ xuống sống mũi cao, vẻ ngoài lạnh lùng kiêu ngạo
Trương Tuấn Hào dựa lan can tầng 2, ánh mắt lấp lánh
Ánh mắt đầu tiên chạm vào người đó, cậu đã biết: ᴍìɴʜ ᴍᴜốɴ ɴɢườɪ ɴàʏ!
Trương Cực
Trương Cực
Thuận ngốc, làm gì đấy?
Trương Cực đập nhẹ vào gáy em út, quát "yêu"
Tuấn Hào không thèm quay đầu lại, chỉ mỉm cười đầy ẩn ý
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Anh hai, hình như em biết yêu rồi
Trương Cực cười hừ một tiếng
Trương Cực
Trương Cực
Đối diện sao? Khó đấy
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Không sao
Tuấn Hào siết chặt tay thành nắm đấm
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
*Những thứ khó nắm bắt được em càng hứng thú*
_______________
Tối hôm đó, Trương Trạch Vũ dọn dẹp đồ đạc vào căn nhà mới
Ngoài cổng, một bóng người cao lớn bám cổng cười toe toét
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Chào anh hàng xóm mới~
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Em tên là Trương Tuấn Hào, anh có thể gọi em là A Thuận, nhà ở phía đối diện
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Anh có cần em giúp không?
Trạch Vũ liếc cậu một cái, ánh mắt thản nhiên, lạnh nhạt
Trương Trạch Vũ
Trương Trạch Vũ
Không cần. Cảm ơn
Cánh cổng sập mạnh lại
Tuấn Hào sờ mũi, không hề xấu hổ, cười tủm tỉm
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
*Anh không cần, nhưng em thì cần anh*
_________________________
Kể từ hôm đó, Trạch Vũ phát hiện mình gặp phải một thằng nhóc hàng xóm phiền phức
Bất kể sáng hay tối, chỉ cần hắn ra khỏi nhà, luôn có một ánh mắt sáng rực nhìn theo
Lúc thì cầm ly sinh tố, lúc thì dắt BoBo đi dạo thay Trương Cực, lúc thì giả vờ tập thể dục.....
Không có lúc nào là không cố tình tạo cơ hội để bắt chuyện
Một hôm, Trạch Vũ đang chăm chú dọn dẹp sân vườn, chợt có tiếng gọi
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Anh ơi, bắt bóng giúp em
Quả bóng lăn tới chân hắn
Ngẩng đầu lên, bắt gặp gương mặt cười tươi, lưng áo thấm đẫm mồ hôi, ánh mắt long lanh như cún nhỏ đang vẫy đuôi
Trạch Vũ chần chừ một hồi lâu, cuối cùng vẫn cúi người nhặt bóng, ném trả lại
Giây phút đó, khóe môi hắn khẽ động - một nụ cười nhẹ, thoáng qua như gió
Tuấn Hào suýt nữa chảy máu mũi tại chỗ
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
*Anh cười rồi! Là cười với mình đó!*
Cậu quay về nhà, vừa đi vừa nhảy nhót, bị Trương Chân Nguyên từ trong nhà bước ra bắt gặp
Anh cả nhíu mày hỏi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Lại chọc phá ai nữa đấy?
Tuấn Hào cười hì hì không giấu nổi niềm vui
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Anh à, em tìm được vợ rồi
Chân Nguyên lắc đầu cười, ánh mắt hiện lên sự cưng chiều
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Muốn yêu đương thì được, nhưng phải biết chịu trách nhiệm
Tuấn Hào nhanh nhẹn giơ tay thề
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Chịu trách nhiệm cả đời!
__________________
Trong khi đó, ở bên kia, Trạch Vũ ngồi trong phòng khách. Ánh mắt lơ đãng nhìn ra cửa sổ
Ánh đèn nhà đối diện lấp lóe, cái bóng lớn cứ nhảy nhót không ngừng
Không hiểu sao...tim hắn lại khẽ đập lệch một nhịp
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play