Ahh..Đừng,tôi không muốn..

Con tác giả
Con tác giả
Dô truyện^^
Phone cố vùng vẫy trong vô vọng. Cơ thể anh bị khóa chặt dưới thân thể lớn mạnh mẽ của bé cáo — từng cơ bắp rắn chắc đè xuống, từng chiếc đuôi mềm mượt như roi da xiết quanh, khiến anh không nhúc nhích nổi dù chỉ một chút. Bé cáo cúi thấp xuống, hơi thở gấp gáp nóng bỏng phả thẳng vào mặt Phone. Ánh mắt xám bạc không còn vẻ dịu dàng ban đầu mà bây giờ chỉ còn lại sự cháy bỏng, một bản năng chiếm đoạt trần trụi và dữ dội. "Kháng cự vô ích thôi..." Giọng bé cáo khàn khàn, rền vang như tiếng gầm gừ của dã thú. Chưa kịp để Phone phản ứng, bé cáo đã dùng răng cắn mạnh vào vai anh, lưu lại một dấu răng sâu và đỏ rực. Phone giật mình, toàn thân run lên dưới cơn đau tê dại, gương mặt đỏ bừng pha lẫn hoảng loạn. Bé cáo không dừng lại. Cậu ghì chặt cổ tay Phone lên cao hơn, bàn tay còn lại lướt thô bạo dọc theo thân thể anh, bóp mạnh vào eo, rồi siết lấy hông, cố định Phone trong tư thế hoàn toàn bị động. Phone giãy giụa kịch liệt, đôi mắt ươn ướt giận dữ trừng lên: "Buông...!" Nhưng tiếng kháng nghị chỉ đổi lấy một nụ hôn mạnh mẽ bịt kín môi anh. Bé cáo nghiền môi Phone bằng tất cả sức mạnh bản năng đang sôi trào. Nụ hôn ấy như muốn cướp đoạt hơi thở, cướp đoạt cả ý chí, chà đạp hết thảy sự phản kháng. Lưỡi cậu thô bạo tách mở hàm răng của Phone, tiến vào sâu trong khoang miệng, càn quét từng ngóc ngách, chiếm lấy từng mảnh nhỏ nhất. Bị ép buộc như vậy, Phone gần như nghẹt thở, nước mắt lấp lánh nơi khóe mắt vì thiếu dưỡng khí, thân thể cứng đờ rồi dần mềm nhũn ra. Bé cáo rời môi Phone chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi để anh lấy hơi, rồi lập tức cúi xuống, há miệng cắn dọc theo cổ anh, thô bạo mà đòi hỏi. Những dấu răng đỏ thẫm liên tiếp xuất hiện trên làn da mỏng manh của Phone như những vết ấn định quyền sở hữu. Không cho Phone bất kỳ cơ hội nào để phản kháng, bé cáo cầm lấy hai cổ tay anh chỉ bằng một tay, ghì mạnh lên đỉnh đầu. Chín chiếc đuôi trắng mượt quấn quanh chân Phone, dang ra, khóa cứng, khiến anh hoàn toàn mở ra trước cơ thể nóng rực của bé cáo. "Anh là của em... của một mình em thôi," Bé cáo thì thầm, giọng trầm đục đầy dục vọng. Phone thở dốc kịch liệt, mặt đỏ ửng tới tận mang tai, cơ thể run lên vì xấu hổ lẫn kích thích. Mắt Phone nhòe đi, từng đợt hơi thở ngắt quãng, những tiếng rên rỉ rời rạc bật ra từ cổ họng anh dù cố kìm nén. Bé cáo nhìn thấy tất cả phản ứng ấy, ánh mắt tối sầm lại, càng thêm điên cuồng. Không một chút do dự, cậu cúi xuống lần nữa, cắn lấy cổ Phone thật sâu, để lại một dấu vết rõ ràng nhất — như một minh chứng rằng Phone giờ đây không thể trốn đi đâu được nữa. Dưới ánh trăng lạnh, giữa đêm khuya tĩnh mịch, chỉ còn lại hai bóng người quấn chặt vào nhau — một kẻ thở dốc, rên rỉ yếu ớt, một kẻ điên cuồng cướp đoạt, trói buộc, chiếm giữ đến tận cùng
Phone bị khóa chặt dưới thân hình to lớn của bé cáo, cổ tay bị ghì chặt trên đỉnh đầu, chân bị đuôi quấn xiết, hoàn toàn không thể chống cự. Bé cáo nhìn anh từ trên cao, đôi mắt bạc sáng rực trong bóng tối, ánh nhìn tràn đầy dục vọng và chiếm hữu thô bạo. Không còn chút dịu dàng nào, chỉ còn bản năng nguyên thủy nhất — chiếm lấy, giữ lấy, giam cầm. "Anh thuộc về em," Bé cáo lẩm bẩm, giọng khàn khàn nặng nề vì ham muốn dâng trào. Cậu cúi xuống, áp sát cơ thể nóng rực của mình lên thân thể Phone, cọ xát từng tấc da thịt, từng nhịp thở nóng hổi dội thẳng vào nhau. Phone run lên, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt ươn ướt trừng trừng nhìn bé cáo, vừa giận vừa xấu hổ. Bé cáo khẽ cười, một nụ cười nguy hiểm và mê hoặc. Không cho anh kịp phản ứng, cậu siết chặt cổ tay Phone hơn nữa, rồi trượt tay xuống lướt dọc cơ thể anh một cách thô bạo và chiếm hữu, như đang đánh dấu từng tấc da thịt. "Em sẽ chiếm lấy anh... từ đầu đến chân... từ trái tim đến cả hơi thở," Bé cáo thì thầm, âm điệu như ma chú. Phone thở dốc, giãy giụa dữ dội, nhưng tất cả phản kháng đều vô dụng. Bé cáo ghì anh chặt hơn, những chiếc đuôi mềm mượt quấn lấy cổ, lấy ngực, lấy thắt lưng, như đang rút cạn tất cả ý chí kháng cự cuối cùng. Rồi cậu cúi xuống, bắt đầu hôn lên từng inch da thịt Phone — từ cổ, vai, ngực — bằng những nụ hôn mạnh bạo, kèm theo những vết cắn sâu để lại vô số dấu vết đỏ tím. Phone rên rỉ nghẹn ngào dưới từng đợt tấn công đó, toàn thân run rẩy không kiểm soát. Bé cáo không ngừng lại. Cậu dùng cả thân thể nóng bỏng của mình cọ sát lên anh, từng đợt từng đợt áp đảo, nghiền ép, khiến Phone dần dần không còn chút sức lực phản kháng. Cuối cùng, bé cáo buông một tay ra, nắm lấy cằm Phone, ép anh phải đối diện với ánh mắt bạc bùng cháy của mình. "Nhìn em," Cậu ra lệnh. Phone nức nở, mắt mờ lệ, run rẩy ngước lên. Ngay khoảnh khắc đó, bé cáo cúi xuống, chiếm lấy môi anh lần nữa — nhưng lần này, nụ hôn sâu đến mức như muốn nuốt trọn linh hồn. Nụ hôn kéo dài vô tận, cướp hết hơi thở của Phone, nghiền nát tất cả ý chí chống cự, chỉ còn lại một kẻ run rẩy bám víu lấy cậu theo bản năng. Bé cáo cười khẽ bên môi Phone, siết chặt anh vào lòng: "Tốt lắm... của em rồi." Trong đêm trăng, dưới rừng cây lặng gió, bé cáo ôm lấy Phone đang thở dốc và run rẩy trong lòng mình, chín chiếc đuôi quấn chặt anh như sợi xích vĩnh viễn không tháo được — giam cầm anh mãi mãi bên cạnh mình.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ưm~..Mệt..mệt rồi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thả..Thả tôi ra đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
No no~
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đâu có dễ dàng như vậy?
Phone cố vùng vẫy, nhưng tất cả chỉ như con mồi bất lực trong móng vuốt dã thú. Bé cáo, với cơ thể người mạnh mẽ và to lớn, hoàn toàn đè bẹp mọi phản kháng. Không một lời báo trước, bé cáo cúi xuống, tóm lấy cổ Phone, cưỡng ép anh ngẩng đầu lên, phơi bày chiếc cổ trắng ngần mỏng manh. Ngay lập tức, cậu cắm sâu răng vào làn da ấy — không còn là cắn nhẹ, mà là mạnh bạo như muốn để lại dấu vết suốt đời. Phone rít lên, toàn thân run bần bật, nhưng bé cáo không hề có ý định dừng lại. Những chiếc đuôi trắng mượt như xích trói quấn chặt quanh cơ thể anh, khóa cứng chân tay, siết chặt eo, kéo sát thân thể Phone dính chặt vào người mình. Cơ thể bé cáo nóng bỏng như ngọn lửa, từng đường cong cơ bắp rắn chắc áp vào anh, đẩy dồn mọi hơi thở ra khỏi lồng ngực. "Đừng giãy," Giọng bé cáo khàn khàn, dội thẳng vào tai Phone, mang theo mệnh lệnh không thể kháng cự. "Anh chạy không nổi đâu." Nói rồi, bé cáo thô bạo nghiêng đầu, bắt lấy môi Phone bằng một cú cắn mạnh, gần như xé rách. Lưỡi cậu xông thẳng vào miệng anh, xâm chiếm, mút chặt, càn quét không hề thương tiếc. Phone bị ép tới mức nước mắt lăn dài trên má, bàn tay run rẩy giãy giụa, nhưng hoàn toàn vô lực. Nụ hôn dằng dai đến mức Phone gần như ngất lịm vì thiếu dưỡng khí. Chỉ đến khi anh sắp rơi vào hỗn loạn, bé cáo mới nhả ra, để Phone thở hổn hển từng hơi nghẹn ngào. Nhưng cậu không cho anh nghỉ. Ngay lập tức, bé cáo đẩy Phone ngã ngửa ra nền cỏ ẩm, đè lên, siết chặt hai cổ tay anh bằng một tay, còn tay kia thì lướt thẳng xuống, không hề che giấu ham muốn mãnh liệt. Bé cáo cọ xát thô bạo, nghiền ép toàn thân anh, ép từng nhịp tim, từng hơi thở của Phone phải đồng bộ với mình. "Run đi..." Cậu thì thầm bên tai, cắn lấy vành tai đỏ bừng, kéo mạnh bằng răng khiến Phone rên lên một tiếng nghẹn ngào, thân thể run bần bật. Cảm giác nóng rực từ bé cáo tràn qua từng kẽ hở giữa hai người, đẩy Phone vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, chỉ còn biết thở dốc và rên rỉ yếu ớt. Bé cáo ghì sát môi anh lần nữa, cướp lấy hơi thở, liếm mút điên cuồng, như muốn nhấn chìm lý trí còn sót lại. Không còn đủ sức vùng vẫy, Phone mềm oặt dưới thân bé cáo, chỉ còn tiếng rên khẽ, nước mắt giàn giụa, hai mắt mơ màng ngước nhìn bé cáo bằng ánh mắt lẫn lộn giữa khiếp sợ và khao khát bản năng. Bé cáo siết chặt anh hơn nữa, hơi thở gấp gáp vang lên bên tai: "Giờ thì... anh đã hoàn toàn là của em rồi."
Phone thở hổn hển, toàn thân run rẩy dữ dội dưới áp lực của bé cáo. Hơi thở cậu nóng hừng hực phả thẳng lên mặt anh, từng chiếc đuôi xiết chặt không buông một khe hở nào. "Ư... ưm... Làm... ơn..." Tiếng rên rỉ ngắt quãng thoát ra từ đôi môi đỏ ửng của Phone, khàn khàn đầy tuyệt vọng và xấu hổ. Cơ thể anh không chịu nổi sự tra tấn ngọt ngào nhưng tàn bạo ấy nữa, co rút từng đợt, đầu óc trống rỗng chỉ còn bản năng yếu đuối thúc đẩy. Trong lúc bé cáo tiếp tục dùng răng, lưỡi, và bàn tay siết lấy, quấn quanh, cọ xát thô bạo lên thân thể anh, Phone cuối cùng đã gục ngã hoàn toàn. Không còn chống cự, anh bật khóc nức nở, đôi tay yếu đuối run run vươn lên, quàng lấy cổ bé cáo như tìm kiếm nơi nương tựa duy nhất giữa cơn bão dục vọng. Bé cáo bật cười trầm thấp, đầy thỏa mãn. "Giỏi lắm..." Cậu thì thầm, giọng trầm đục vang bên tai Phone như một câu lệnh trói buộc vĩnh viễn. Ngay khoảnh khắc ấy, bé cáo đổi tư thế — cậu thả cổ tay Phone ra, để mặc anh vẫn run rẩy ôm lấy mình, rồi dùng hai tay giữ chặt hông Phone, mạnh mẽ đẩy cơ thể mình trượt xuống. Và không chần chừ, bé cáo ngồi hẳn lên đũng quần của Phone, cơ thể to lớn nghiền ép xuống, áp sát nóng rực và thô bạo. "A...!" Phone rít lên, thân thể run bật, mặt đỏ bừng như máu, cảm nhận rõ rệt áp lực nóng bỏng và trần trụi giữa hai người. Bé cáo không hề có ý định dừng lại. Cậu cúi sát xuống, thô bạo cắn lấy cổ anh lần nữa, lưu lại một dấu răng sâu hoắm như muốn xé rách lớp da mỏng manh. "Anh nghĩ mình còn trốn được sao?" Giọng bé cáo khàn khàn pha lẫn điên cuồng. Phone nức nở, thân thể vặn vẹo tuyệt vọng dưới thân thể nặng trịch của cậu, nhưng bị chín chiếc đuôi xiết chặt không buông, không cách nào nhúc nhích. Mỗi lần bé cáo nhấn hông xuống, Phone lại bật ra tiếng rên nhỏ, cả người nóng bừng lên, lý trí mơ hồ, chìm trong nhục nhã và khoái cảm rối loạn. "Van xin đi..." Bé cáo ghé vào tai anh, giọng điệu cười khàn ám muội. "Van xin em... giữ anh suốt đời..." Phone khóc nấc lên, tay bám chặt lấy bé cáo, cơ thể bé nhỏ co rúm dưới sức ép nghiền nát của cậu, miệng run rẩy nghẹn ngào: "Xin... xin em... đừng buông..." Bé cáo cười trầm thấp, đôi mắt xám bạc sáng rực lên như dã thú. Cậu siết lấy anh mạnh hơn, lưng Phone cong lên trong cơn rùng mình, hai cơ thể bện chặt vào nhau không còn khe hở. "Anh nói rồi đấy nhé..." Cậu cười, đè mạnh thêm lần nữa, nghiền ép Phone xuống tận cùng của cảm giác trói buộc và chiếm hữu. "Vĩnh viễn, anh chỉ có thể ở bên em."
Bé cáo nhếch môi cười, ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh đầy chiếm hữu. Không nói thêm một lời, cậu đưa tay ra, mạnh mẽ siết chặt lấy hông Phone, những ngón tay thon dài nhưng đầy sức mạnh như móng vuốt khóa chặt con mồi. Phone thảng thốt giãy nhẹ, nhưng chỉ trong một khắc, toàn thân anh đã bị bé cáo nhấc bổng lên một chút. Cái cảm giác bị nhấc khỏi mặt đất chỉ bằng một lực tay trần trụi khiến Phone run bật. Bé cáo nắm chặt hông Phone, thô bạo kéo anh ngồi hẳn xuống — mông anh chạm thẳng vào đũng quần của bé cáo. "A...!" Phone bật ra tiếng thở dốc run rẩy, mặt đỏ bừng không thể kiểm soát. Áp lực nóng rực bên dưới xuyên thấu lớp vải, dán chặt vào nơi nhạy cảm của anh, khiến toàn thân như muốn bốc cháy. Bé cáo không dừng lại. Cậu giữ chặt hông Phone bằng cả hai tay, nhấn mạnh xuống, nghiền ép anh áp sát hoàn toàn vào phần cứng rắn và nóng hừng hực kia. Phone rên rỉ nghẹn ngào, hai tay bấu chặt lấy bờ vai cậu theo bản năng, cả người run như chiếc lá trong gió. "Hưm... anh cảm nhận được rồi chứ?" Giọng bé cáo trầm đục, vang bên tai Phone như một câu lệnh mệnh định. Rồi, như cố tình tra tấn thêm, bé cáo bắt đầu nhẹ nhàng nhấc hông Phone lên một chút, rồi lại ép xuống, lặp đi lặp lại. Từng cú đẩy nhẹ nhưng cực kỳ khiêu khích khiến Phone rên lên từng tiếng nhỏ, cơ thể mềm oặt không còn chút sức chống đỡ. "Ư... a... đừng..." Phone nức nở, nhưng lời nói yếu ớt chẳng có chút sức nặng nào. Bé cáo bật cười khẽ, hơi thở nóng bỏng phả lên vành tai đỏ rực của anh. "Anh nghĩ em sẽ tha sao?" Vừa dứt lời, bé cáo xiết hông anh mạnh hơn, thô bạo điều khiển chuyển động, bắt Phone phải nhún nhẹ trên đũng quần mình — từng nhịp chậm rãi, dồn nén, đầy chiếm hữu và áp bức. Phone nghẹn ngào khóc rấm rứt, vùi mặt vào cổ bé cáo, thân thể nhỏ bé hoàn toàn bị ép thành hình dáng mà cậu muốn. Bé cáo liếm nhẹ vành tai anh, thấp giọng thì thầm bên tai: "Giờ thì... Mỗi lần anh thở, mỗi lần anh run rẩy... đều phải vì em." Phone chỉ còn biết rên rỉ nức nở, để mặc bé cáo chiếm lấy từng nhịp tim, từng hơi thở, từng rung động cuối cùng của mình.
Phone bị bé cáo ép chặt trên đùi mình, toàn thân run rẩy như chiếc lá trong bão. Bé cáo giữ hông anh bằng cả hai tay, thỉnh thoảng còn mạnh bạo nhấc nhẹ lên rồi lại ép xuống, nghiền sát vào đũng quần nóng bỏng của mình. Trong không khí ngột ngạt đến nghẹt thở, Phone đột nhiên cảm nhận được — thứ gì đó rắn chắc, nóng hổi — đang dần dần cứng lên ngay bên dưới mông anh. "A...!" Phone bật ra tiếng thở hổn hển ngắt quãng, thân thể bắn lên một chút vì sốc. Bé cáo cười khẽ, siết chặt hông anh hơn, không cho anh trốn chạy dù chỉ nửa phân. Và rồi — từng chút một, từng nhịp thở, anh cảm nhận rõ ràng bộ phận nhạy cảm của bé cáo — căng phồng, lớn dần, cứng rắn như thép nóng, ép thẳng vào phần nhạy cảm phía sau của mình. Chỉ cách một lớp vải mỏng, Phone vẫn cảm nhận trọn vẹn áp lực thô bạo ấy. Mỗi lần bé cáo nhích nhẹ hông, bộ phận đó lại cọ sát, đẩy mạnh vào nơi mẫn cảm, khiến Phone rên lên từng tiếng nức nở không kiềm chế nổi. "Ư... hức... làm ơn... đừng...!" Phone nức nở van xin, nước mắt dâng đầy khoé mắt. Nhưng bé cáo chỉ bật cười trầm thấp, đầy tà ác, tay siết lấy hông anh mạnh hơn nữa. Cậu nhấn hông Phone xuống sâu hơn, ép anh phải ngồi trọn lên vật nóng cứng đang phồng lớn kia, nghiền chặt đến mức hai cơ thể gần như không còn chút khoảng cách. "Anh cảm nhận được rõ ràng, phải không?" Bé cáo thì thầm, hơi thở nóng bỏng phả lên gáy đỏ rực của Phone. Mỗi nhịp đẩy nhẹ, mỗi lần bé cáo khẽ nhấn hông, Phone lại bật ra những tiếng rên khẽ, thân thể mềm nhũn, run bần bật trong vòng tay của cậu. "Bé ngốc... Đừng nghĩ có thể thoát. Cả cơ thể này, cả hơi thở này... Đều là của em." Phone vùi mặt vào vai bé cáo, khóc nấc trong tuyệt vọng và ngượng ngùng, hai tay nhỏ bé run rẩy siết chặt lấy cổ cậu như tìm kiếm chút an ủi mong manh. Bé cáo cúi xuống, khẽ liếm dọc vành tai đỏ bừng của Phone, rồi cắn nhẹ một cái như dấu ấn chiếm hữu. Thứ cứng rắn và nóng bỏng dưới lớp vải vẫn không ngừng cọ xát, xâm chiếm từng tấc cảm giác của Phone, như muốn ghi nhớ anh từ sâu trong da thịt.
Bé cáo cười khẩy, ngón tay lạnh lùng siết chặt lấy hông Phone, kéo sát anh vào mình. Giọng cậu trầm thấp, ngập đầy mệnh lệnh: "Di chuyển đi." Phone run rẩy, nước mắt lấp lánh trong mắt, lắc đầu yếu ớt: "Em... em không làm được... làm ơn đừng ép..." Nhưng câu trả lời đó chỉ khiến ánh mắt bé cáo tối sầm lại. Cậu khẽ nhếch môi cười lạnh, một tay ấn mạnh vào gáy Phone, tay còn lại siết lấy hông anh như muốn nghiền nát. "Không nghe lời..." Giọng cậu trầm xuống, nguy hiểm như dã thú. Chỉ trong chớp mắt, bé cáo đột ngột đè mạnh Phone ngã ngửa ra, ép anh nằm bẹp dưới thân mình. Phone hoảng loạn giãy dụa, nhưng sức lực nhỏ bé chẳng là gì trước sự áp đảo tuyệt đối của cậu. "Ư... a!" Phone bật khóc nức nở khi bé cáo thô bạo nắm lấy hông anh, kéo lê anh dọc theo đùi mình. Không hề dịu dàng, không cho anh một giây chuẩn bị — bé cáo ép Phone cọ xát cơ thể yếu ớt của mình lên bộ phận cứng rắn và nóng hừng hực qua lớp vải, từng nhịp thô bạo và đau đớn. Mỗi lần bé cáo nhấn mạnh hông anh xuống, từng cú thúc mạnh mẽ và nặng nề khiến Phone bật ra những tiếng rên đau đớn: "A! A... đau...! Làm ơn...!" Nhưng bé cáo không buông tha. Cậu giữ chặt anh, ép từng đợt va chạm thô bạo, nghiền nát tự tôn và thể xác của Phone dưới mình. "Đau à?" Cậu ghé sát tai anh, cười khàn khàn. "Thế thì nhớ lấy cảm giác này... Mỗi lần em chạm vào, anh chỉ được khóc vì em." Phone nấc lên từng tiếng nghẹn ngào, nước mắt lã chã chảy xuống má, tay nhỏ bé yếu ớt đấm vào ngực bé cáo như phản kháng vô vọng. Nhưng bé cáo càng siết chặt hơn, ép anh cọ sát tàn nhẫn, không cho anh ngừng lại dù chỉ một giây. Thân thể Phone mềm nhũn, run rẩy bất lực trong vòng tay bé cáo, từng tiếng khóc nức nở như những mảnh vỡ của lòng tự trọng bị bóp nát. Và bé cáo, với ánh mắt đỏ rực cuồng loạn, chỉ mỉm cười chiếm hữu, càng dấn sâu hơn vào việc trói buộc Phone thành một món đồ chơi run rẩy chỉ biết rên rỉ dưới tay mình.
Bé cáo nhìn chằm chằm vào Phone — ánh mắt tràn ngập dục vọng chiếm hữu gần như dã thú. Không cho anh một giây để định thần, bé cáo ép mạnh hông Phone xuống, bộ phận đang nóng rực dưới lớp vải nghiền thẳng vào nơi nhạy cảm phía sau. "A...!" Phone bật tiếng rên nghẹn ngào, toàn thân run bần bật, hai tay quờ quạng bấu lấy bả vai rắn chắc của bé cáo như thể muốn tìm một chút bấu víu mong manh. Nhưng bé cáo không cho anh cơ hội. Cậu giữ chặt hông Phone, bắt đầu liên tục thúc ép mạnh mẽ, nhịp điệu dồn dập và thô bạo. Mỗi lần cọ xát, cảm giác nóng bỏng và nặng nề từ dưới thân tràn qua từng tấc da thịt, khiến Phone không thể kìm được những tiếng rên nghẹn ngào: "Ư... hức... đau... a...!" Nước mắt không kiềm nổi, trào ra từ khóe mắt đỏ hoe của Phone. Bé cáo cúi xuống, áp sát mặt vào cổ anh. Trong lúc không ngừng thúc ép thô bạo, cậu há miệng cắn mạnh vào cổ Phone, để lại từng vết đỏ tím đậm, như dấu ấn không thể xóa mờ. "Ư... a! Không... xin đừng...!" Phone bật khóc nấc, cơ thể nhỏ bé oằn lại dưới những cú thúc mãnh liệt. Nhưng bé cáo không dừng lại. Ngược lại, cậu còn cắn sâu hơn, rít từng hơi thở nóng bỏng ngay trên làn da đang run rẩy, để lại những dấu vết sâu sắc, như khắc lên thân thể Phone rằng: > "Ngươi thuộc về ta." Phone cố giãy giụa, chân tay mềm nhũn đấm vào ngực bé cáo, nhưng tất cả chỉ càng làm cậu thêm phấn khích. Bé cáo thúc ép càng mạnh mẽ hơn, từng nhịp nặng nề, dồn dập như muốn nghiền nát tất cả phản kháng của anh. Mỗi lần thúc sâu, Phone lại bật ra tiếng nức nở đứt quãng, đôi tay run rẩy bấu chặt lấy cổ bé cáo, như thể sắp ngất đi vì choáng váng. "Còn sức kêu à?" Bé cáo thì thầm bên tai, giọng trầm đục và tà ác. Vừa dứt lời, cậu lại thúc hông thật mạnh, làm Phone rên bật ra tiếng khóc thảm thiết: "A... aaaaa! Xin... tha cho em...!" Nhưng những lời cầu xin yếu ớt chỉ càng khiến bé cáo nhếch môi cười thỏa mãn. Cậu ôm chặt lấy Phone, ép anh phải chịu đựng từng cú va chạm thô bạo, từng dấu cắn rực đỏ trên làn da, từng nhịp thở đứt quãng bị ép ra khỏi lồng ngực. Phone gục hoàn toàn trong vòng tay cậu, chỉ còn biết khóc nấc, run rẩy, và thở dốc trong cơn bão chiếm hữu không cách nào thoát khỏi. Và bé cáo, trong bóng tối mơ hồ, tiếp tục khắc sâu từng dấu ấn lên người Phone — như một dã thú tuyên bố chủ quyền với món báu vật duy nhất mình không bao giờ buông tay.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hah~..//ruts//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//thở dốc//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hộc hộc..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//hóa lại thành cáo//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hah..M-mệt..mệt quá..
Dương [Cáo]
Dương [Cáo]
*Thôi không được..Hóa người lại thôi*
Dương [Cáo]
Dương [Cáo]
//hóa người//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//ôm em//
Phone gục trong vòng tay bé cáo, thân thể mềm nhũn như con búp bê vỡ vụn. Nước mắt vẫn ràn rụa trên đôi má đỏ bừng, những tiếng nấc yếu ớt run rẩy thoát ra từ đôi môi mím chặt. Bé cáo, sau một hồi thúc ép thô bạo, cuối cùng cũng chịu tạm dừng lại. Cậu cúi xuống, chậm rãi vuốt ve những vết cắn đỏ tím đang hằn sâu trên cổ và vai Phone. Đầu ngón tay của bé cáo lạnh giá, nhưng mỗi lần lướt qua, lại như thiêu đốt làn da đang sưng đỏ của Phone, khiến anh run bắn lên từng đợt. "Nhìn xem..." Bé cáo thì thầm, môi kề sát bên tai đỏ ửng của Phone. "Toàn thân anh đã bị em đánh dấu rồi." Giọng cậu khàn đặc, thấp và ám muội, ngập tràn chiếm hữu. Phone nấc nhẹ, hai tay yếu ớt đẩy vào ngực bé cáo, như thể muốn trốn chạy, nhưng lại bị cậu siết chặt hơn nữa. Bé cáo ghì anh sát vào ngực mình, áp trán vào trán anh, thì thầm như mê hoặc: "Không ai khác được chạm vào anh..." Ngón tay cậu lần theo từng dấu răng trên cổ Phone, nhấn nhẹ một cái khiến anh bật ra tiếng rên nghẹn ngào. "Không ai khác được nhìn thấy anh thế này..." Đầu lưỡi bé cáo khẽ liếm dọc theo vết cắn, khiến Phone run rẩy khóc nấc, toàn thân mềm nhũn trong vòng tay đang giam cầm mình. "Chỉ em..." Ngón tay cậu lần xuống dưới, siết lấy eo Phone, kéo anh ép sát hơn nữa. "Chỉ mình em được nghe tiếng anh khóc... Chỉ mình em được khiến anh run rẩy thế này..." Phone cắn chặt môi dưới, nước mắt rơi lã chã, hai tay yếu ớt siết lấy vạt áo bé cáo, không dám phản kháng nữa. Mọi cảm giác — đau đớn, nhục nhã, ngạt ngào, ấm áp, và chiếm hữu — đan xen thành một vòng siết si mê không lối thoát, giam hãm Phone mãi mãi trong vòng tay của bé cáo. Bé cáo khẽ nâng cằm Phone lên, ngắm nhìn khuôn mặt đẫm nước mắt của anh với ánh mắt rực cháy: "Anh mãi mãi là của em... Không có quyền rời đi." Và rồi, không cho Phone kịp phản ứng, cậu cúi xuống, áp môi mình lên môi Phone, một nụ hôn sâu đến nghẹt thở — vừa dữ dội vừa tuyệt vọng, như muốn nuốt trọn lấy linh hồn bé nhỏ đang run rẩy trong lòng
Bé cáo rời khỏi nụ hôn sâu ngột ngạt, thở gấp bên môi Phone đang sưng đỏ. Ánh mắt cậu cháy lên tia sáng hoang dại, nhìn Phone như thể cậu chính là toàn bộ thế giới này. Phone nằm yên trong vòng tay cậu, nước mắt vẫn lấp lánh, cơ thể mềm oặt như đã hoàn toàn mất đi sức chống cự. Không một lời báo trước, bé cáo khom người, luồn tay qua dưới đầu gối và lưng Phone, bế bổng anh lên. "Ư...!" Phone giật mình, thở hắt ra một tiếng run rẩy, hai tay yếu ớt níu lấy cổ bé cáo. Bé cáo siết chặt anh vào ngực, thân thể cường tráng và nóng hừng hực áp sát vào làn da lạnh ngắt của Phone, truyền đến một luồng hơi ấm áp nhưng đầy trói buộc. Không cần nói một lời, bé cáo thẳng bước về phía hang. Bàn chân trần lướt nhanh trên nền đất ẩm ướt, từng bước đi nặng trĩu sự chiếm hữu và quyết tuyệt. Bên trong vòng tay bé cáo, Phone chỉ còn biết run rẩy trong im lặng, hơi thở ngắt quãng, đầu tựa vào bờ vai rộng lớn của cậu. Trong cơn hoảng loạn và mê mờ, Phone mơ hồ nghe tiếng bé cáo thì thầm bên tai mình, giọng khàn khàn nhưng đầy yêu chiều méo mó: > "Em sẽ đưa anh về chỗ của em. Anh chỉ được phép nằm trong tổ của em thôi... Mãi mãi." Tiếng thì thầm ấy như một câu thần chú nguyền rủa, xiềng xích trái tim đã tan vỡ của Phone, kéo anh chìm sâu hơn vào chiếc lồng giam ngọt ngào mang tên bé cáo. Gió đêm lướt qua, mang theo hương cỏ dại và vị ngọt của mưa còn vương trên tán lá. Cả thế giới ngoài kia dường như đã tan biến — chỉ còn lại bé cáo, với ánh mắt điên cuồng chiếm hữu, và Phone, với trái tim bé bỏng đang bị siết nghẹt trong vòng tay ấy
Con tác giả
Con tác giả
É hé hé..Lời bộc bạch nhiều qas
Hot

Comments

Muzik daynekk🐼🌸🌷

Muzik daynekk🐼🌸🌷

Theo em thấy t/g việt truyện theo kiểu tiểu thuyết chứ ko phải chuyện chat nên là e thấy nếu t/g có viết thêm mays bộ giống vậy thì nên vt ở thể loại tiểu thuyết nha

2025-05-02

1

Muzik daynekk🐼🌸🌷

Muzik daynekk🐼🌸🌷

T/g ơi em góp ý một chút nha

2025-05-02

1

Muzik daynekk🐼🌸🌷

Muzik daynekk🐼🌸🌷

T/g viết hay lắm luôn á

2025-05-02

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play