Tôi Thích Cậu
Buổi sáng 6 giờ trong căn biệt thự nào đó có tiếng người mẹ đang thúc giục đứa con của mình dậy để chuẩn bị nhập học.
" Tử Kỳ, dậy xuống ăn sáng còn đi nhập học nào. " Nói rồi bà dùng tay gõ gõ cánh cửa đang im phăng phắc ngay trước mặt mình.
Một giọng thanh niên trong trẻo có vẻ đang ngái ngủ vang từ bên trong vọng ra " Mẹ cho con ngủ thêm xíu nữa đi, con buồn ngủ quá. "
Nghe đến đây giọng bà hơi nghiêm túc lại, Lâm Diệp lại nói vọng vào với xúc cảm không có gì thay đổi là bao " Không được, con mau dậy rồi xuống ăn sáng mẹ còn trở đi lên trường, nay công ty mẹ có việc gấp."
Nghe đến mẹ có việc gấp cậu liền nhanh nhảu đáp " Vâng, con ra liền."
Cậu không muốn cậu làm ảnh hưởng đến công việc của mẹ nên cứ nhắc đến mẹ bận việc là cậu liền làm những yêu cầu mà mẹ cậu đưa ra.
Lâm Diệp nghe được câu trả lời như ý thì cười nhẹ một cái rồi nói vọng vào bên trong " Con nhanh nhé, mẹ không có nhiều thời gian đâu."
" Dạ."
Nói rồi bà xoay người đi xuống dưới lầu.
Một lúc sau một cậu trai mặc áo phông trắng với một chiếc quần jean màu xanh đi xuống dưới nhà. Chưa đến bàn ăn cậu đã hỏi mẹ cậu "Mẹ có bận lắm không, nếu bận lắm thì thôi để con mang bữa sáng đi ăn ở trên xe cũng được."
Bà lắc đầu rồi ngước lên nhìn người con trai do chính mình đẻ ra " Không đến nỗi thế đâu, con cứ ăn đi nhưng mà nhanh chút nhé."
" Dạ. Con biết rồi ạ." Nói rồi cậu ngồi xuống ngay đối diện bà bắt đầu đánh chén bữa ăn sáng đầy dinh dưỡng.
Đến trường cậu chào tạm biệt mẹ rồi bước qua cánh cổng quen thuộc đó.
" Đệt, sao chưa gì đã hết 3 tháng hè rồi nhỉ. "
Vừa dứt câu một thanh niên mặc áo xám đã nhảy vồ tới bá vai cậu " Chào người anh em khác cha khác luôn cả dòng họ của tôi."
Văn Tình nói xong cười cười quay sang nhìn cậu.
Cậu liếc Văn Tình một cái sau đó dùng tay đẩy tay của người bạn đang bá vai bá cổ mình ra " Bỏ cái tay của mày ra, nóng chết đi được."
" Ờ, nóng thật." Nói rồi cậu ta bỏ tay ra khỏi người cậu, cả hai cùng nhau bước đi trên sân trường tiện thể hỏi han nhau vài câu.
Đến dãy lớp học, Văn Tình thấy có một đám người đang đứng ở bảng thông báo của trường mới nhớ ra, cậu ta quay sang bên cạnh nói " Ê, mày xem lớp của mày chưa, năm nay chia đều học sinh giỏi với học sinh cá biệt đấy. Nghe nói là để học sinh có ý thức hơn hay gì á."
" Ờ, tao không biết."
" Nhìn bản mặt mày là tao biết hồi hè không cập nhật thông tin gì rồi chứ gì. Đi, tao với mày đi xem lớp." Chưa kịp đợi cậu trả lời cậu đã bị Văn Tinh kéo đi đến bên bảng thông báo của trường.
Vì tính cách hoà đồng nên cậu ta được nhiều người biết đến, Tử Kỳ cũng thế nhưng mà cậu nổi tiếng là do học lực tốt luôn đứng đầu bảng mà còn là người có nhan sắc nên được rất nhiều người biết đến.
Vì thế mà chỉ cần một câu "Mọi người ơi, cho mình nhờ chút." Của Văn Tinh mà mọi người đã tản ra để hai đứa đi vào xem danh sách.
Văn Tinh dùng ngón trỏ chỉ trên bảng dò xem tên mình ở đâu " Đâu để tao xem tao học lớp nào nào."
Tử Kỳ người từ nãy đến giờ không nói gì mà giờ chỉ cần liếc mắt một cái là đã thấy trên của mình với Văn Tinh ở đâu rồi, cậu nói " Mày với tao ở lớp 11A3."
" Thật à?" Hẳn là cậu ta vẫn đang sốc vì mình còn chưa tìm được mà tên này mới chỉ liếc cái là thấy.
" Ừ. Đi tìm lớp." Nói rồi cậu xoay người chân bước đi ra khỏi nơi không mấy yên tĩnh này.
" Từ để tao chụp lại danh sách cái đã." Văn Tình rút di động ra khỏi túi quần rồi "tách" một cái. Chụp xong Văn Tình cũng đuổi theo Tử Kỳ đi đến "ngôi nhà" mà sau này họ hôm nào cũng phải vào ngồi.
Vừa bước vào lớp cậu đã để ý một tên cao cao ở phía bên trong của lớp. Hắn ta quay lưng lại với cậu, tóc của hắn được cắt gọn gàng, quần áo đúng gu của giới trẻ hiện nay. Nhưng cậu làm sao mà biết được người đó là ai, cậu chỉ có thể đánh giá qua đằng sau của hắn mà thôi.
Có vẻ như...khá đẹp trai.
Tử Kỳ không nhìn quá lâu, không lâu sau cậu đã liếc mắt tới chỗ trống gần cửa sổ ở cuối lớp - góc trong cùng nhất - góc cậu thích ngồi nhất.
Sau đó không chần chừ gì nữa cậu cất bước đến cạnh bàn đấy và ngồi xuống.
Văn Tinh muốn ngồi cạnh cậu nhưng một bạn nam ở bàn trên đã quay xuống bảo với họ rằng chỗ bạn Tình này có người ngồi rồi thì phải, nếu cậu không tìm được chỗ ngồi thì có thể ngồi đây với tôi, dù gì thì tôi cũng không muốn ngồi với người lạ.
Văn Tình " Ồ " một tiếng sau đó đáp " được", sau đó lại quay ra nói với cậu "Không làm bạn cùng bàn với mày được rồi Kỳ à." Nói thì nghe có vẻ là tiếc nuối lắm nhưng hành động thì lại khác hẳn, cậu ta nhanh chân đi ra khỏi bàn sau đó tiến lên ngồi với cậu bạn vừa nãy.
" Mày cút, ai thèm làm bạn cùng bàn với mày." Cậu lườm Văn Tình một cái rồi quay qua cửa sổ nhìn xuống dưới sân trường đang náo nhiệt ở bên dưới.
Updated 51 Episodes
Comments