CHƯƠNG 3: TRONG MẮT EM, AI?

KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Nếu tôi nói tôi bắt đầu ghét Ji Sung rồi, anh vui không?
OH HANBIN
OH HANBIN
...
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Nhưng tôi ghét anh còn nhiều hơn.
___
ĐÊM.
Gió rít qua khe cửa. Đèn phòng ngủ bị vặn mờ đi, ánh sáng vàng như sáp nến đổ lên khuôn mặt không cảm xúc của Koo Bon Hyuk. Trên tay cậu là một chiếc bật lửa màu bạc, khắc chữ “J.S.”
Tên người chết.
Người mà cậu yêu. Người mà cậu không thể quên. Người mà mỗi khi nhắm mắt, hình ảnh vẫn cứ hiện lên như lời nguyền.
Cạch. Lửa cháy. Tắt.
Bon Hyuk cứ làm vậy hơn một tiếng đồng hồ. Như thể đang chơi một trò may rủi: lần này mở ra, Ji Sung có hiện không?
Không. Chỉ là lửa.
___
PHÍA NGOÀI CỬA PHÒNG
Hanbin đứng yên, không gõ cửa. Trong tay anh là ly sữa nóng. Một thói quen nhỏ từ khi Ji Sung còn sống mỗi khi Bon Hyuk mất ngủ, Ji Sung sẽ pha sữa. Giờ, người chết rồi. Người sống nối tiếp.
Anh làm tất cả. Không phải vì Bon Hyuk yêu cầu. Mà vì anh tự nguyện. Anh yêu cậu… Dù người cậu yêu là anh trai ruột của mình.
Đau đấy. Nhưng không buông được.
___
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Anh vào làm gì? (giọng Bon Hyuk vang lên lạnh tanh, khi thấy Hanbin đẩy cửa bước vào.)
OH HANBIN
OH HANBIN
Em chưa ngủ. Anh mang sữa. (Hanbin nhẹ nhàng đặt ly lên bàn.)
OH HANBIN
OH HANBIN
Sữa ấm, không đường. Em thích vậy mà.
Bon Hyuk nhìn anh từ trên xuống dưới.
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Tôi không cần. Anh nên mang cho người đã chết ấy.
Câu nói ấy vẫn là một mũi dao.
Hanbin cười. Nhưng mắt đỏ hoe.
OH HANBIN
OH HANBIN
Ji Sung không thể uống nữa. (anh đáp khẽ.)
Bon Hyuk im lặng vài giây. Rồi bỗng tiến lại gần. Rất gần. Ngón tay cậu chạm vào cổ áo Hanbin, kéo mạnh xuống.
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Nhìn tôi đi.
Hanbin làm theo.
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Trong mắt anh… tôi là ai?
OH HANBIN
OH HANBIN
Là em. Là người anh yêu. (Hanbin cắn môi)
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Không phải Ji Sung à? (Bon Hyuk cười nhạt.)
OH HANBIN
OH HANBIN
Không. (Hanbin khẳng định.)
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Dối trá. (Bon Hyuk đẩy mạnh Hanbin lên tường.)
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Anh nghĩ tôi không biết à? Mỗi khi anh nhìn tôi… cái ánh mắt đó… không phải vì tôi. Là vì anh trai anh.
OH HANBIN
OH HANBIN
Không phải… Em nghĩ sai rồi… (Hanbin thở gấp.)
Bon Hyuk ghé sát tai anh, giọng nhỏ nhưng độc:
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Thế anh dám ngủ với tôi không?
Hanbin khựng lại.
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Dám không?
OH HANBIN
OH HANBIN
…Bon Hyuk… đừng thế…
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Dám không?
OH HANBIN
OH HANBIN
Em đang đau…
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Tôi muốn xem… anh có dám phản bội Ji Sung không.
___
LÚC SAU
Hanbin rời khỏi phòng như kẻ bại trận. Áo bị kéo lệch, môi rớm máu do bị cắn. Không có gì xảy ra vì anh đã không dám tiến xa.
Không phải vì Ji Sung. Mà vì Bon Hyuk lúc đó như một đứa trẻ đang lạc giữa mưa giông. Chỉ cần một bàn tay kéo sai hướng, cậu sẽ vỡ nát.
Hanbin sợ mình cũng là người làm Bon Hyuk tổn thương giống như thế giới từng làm cậu mất đi Ji Sung.
___
SÁNG HÔM SAU
Điện thoại Hanbin nhận được một tin nhắn:
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Anh đúng là đồ hèn.
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Còn Ji Sung… ít ra anh ấy dám yêu tôi.
Tin nhắn không có hồi âm. Hanbin lặng lẽ xoá đi. Nhưng trái tim thì không thể.
Anh biết: trái tim Bon Hyuk vẫn còn đặt dưới mộ Ji Sung. Còn anh chỉ là một kẻ dọn dẹp đổ vỡ của kẻ đã chết.
___
BUỔI CHIỀU TẠI MỘ JI SUNG
Bon Hyuk đứng trước bia mộ. Tay nhét túi áo khoác đen, ánh mắt mờ đục. Cậu thì thầm:
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Ji Sung… Anh có từng yêu tôi không?
Không tiếng đáp.
Chỉ có Hanbin đứng sau lưng, tay cầm bó hoa trắng.
OH HANBIN
OH HANBIN
Anh ấy yêu em. (Hanbin nói.)
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Đừng nói dối thay người chết. (Bon Hyuk gằn giọng.)
OH HANBIN
OH HANBIN
Anh ấy yêu em… nhưng anh ấy biết… tình yêu của em rất đáng sợ.
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Anh nói gì? (Bon Hyuk quay phắt lại.)
Hanbin tiến lại gần. Ánh mắt cuối cùng cũng cứng rắn.
OH HANBIN
OH HANBIN
Em không yêu Ji Sung. Em sở hữu anh ấy. Em muốn Ji Sung thuộc về em như một món đồ chơi vĩnh viễn.
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Tôi không như thế! (Bon Hyuk hét lên.)
OH HANBIN
OH HANBIN
Em là như thế. (Hanbin thì thầm.)
OH HANBIN
OH HANBIN
Và em đang làm điều y hệt với anh.
Bon Hyuk giơ tay định tát. Nhưng Hanbin không né.
OH HANBIN
OH HANBIN
Em có thể đánh. Nhưng không thể thay đổi sự thật. Em đang dùng Ji Sung để trừng phạt chính bản thân và cả người còn sống.
Cái tát không giáng xuống. Nhưng Bon Hyuk bật khóc.
Lần đầu tiên sau ba năm nước mắt chảy xuống gò má cậu. Không phải vì Ji Sung. Mà vì chính mình.
___
ĐÊM - PHÒNG NGỦ BON HYUK
Cậu nhìn thấy ảnh Ji Sung treo trên tường. Rồi chậm rãi gỡ xuống. Thay vào đó là một khoảng trống.
Trống như lòng cậu. Và khi quay lại, Hanbin đã đứng ở cửa. Không gõ. Không hỏi. Chỉ đứng.
Bon Hyuk nói khẽ:
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Anh có sợ tôi không?
OH HANBIN
OH HANBIN
KOO BON HYUK
KOO BON HYUK
Thế sao không bỏ đi?
OH HANBIN
OH HANBIN
Vì yêu em còn nhiều hơn sợ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play