03

[Hầm ngục – Hiện tại, 2:58 sáng]
Tiếng nước nhỏ giọt vang vọng trong căn hầm lạnh như xác rắn. Mùi máu tanh, kim loại rỉ và hơi người bị giam lâu ngày quẩn quanh trong không khí, quện lại thành thứ mùi quen thuộc khiến người ta buồn nôn.
Trương Hàm Thụy vẫn ngồi trên đùi Trương Quế Nguyên, đầu ngả nhẹ lên vai hắn như đang tìm lại chốn an yên xưa cũ.
Cậu thở một hơi thật dài, tay vuốt nhẹ những sợi tóc dính mồ hôi lòa xòa trên trán hắn.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Em từng nghĩ...anh là cả thế giới của em.
Trương Hàm Thụy cười nhạt, giọng nghèn nghẹn, như đang nhai lại chính trái tim mình.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Mỗi ngày đều đợi anh nhắn tin. Chỉ cần một câu ‘đợi anh’ là em có thể đứng hàng giờ giữa mưa mà không thấy lạnh.
Cậu nhìn hắn, đôi mắt đen sâu hoắm như đáy vực, không còn sự sống của tuổi mười tám năm nào.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Vậy mà...chính anh, là người đặt dao lên cổ ba em.
Giọng cậu chùng xuống, chỉ còn tiếng thì thầm như nỗi ám ảnh.
Trương Quế Nguyên vẫn im lặng.
Hắn không biện minh. Không khóc. Không van xin.
Chỉ ngồi đó — cột chặt vào ghế, cơ thể tàn tạ, ánh mắt thờ ơ như một xác sống biết thở.
Trương Hàm Thụy mỉm cười, một nụ cười méo mó đẹp đến lạ lùng.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Anh từng nói...chỉ cần em không rời đi trước, anh sẽ khiến cả thế giới quỳ xuống.
Cậu cúi sát tai hắn, hơi thở mát lạnh:
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Vậy giờ em đã giữ lời. Em không đi. Em ở lại. Nhưng người quỳ gối...là anh.
Cậu rút trong túi ra một con dao nhỏ, đầu lưỡi sáng bóng.
Nhẹ nhàng lướt lên cổ hắn, rồi dừng lại ở xương quai xanh — nơi từng là điểm yếu khiến hắn run lên mỗi khi được cậu chạm tới.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Em sẽ không giết anh đâu, anh đừng lo.
Trương Hàm Thụy nói nhỏ, môi chạm nhẹ vào vết thương cũ đang mưng mủ.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Vì em còn muốn giữ anh...sống. Để mỗi ngày anh đều nhớ đến chuyện đó. Để anh phải sống trong chính chiếc lồng mà anh từng dựng lên cho em.
Lưỡi dao vạch một đường thật nhẹ. Máu rịn ra, chậm rãi.
Trương Quế Nguyên khẽ rùng mình, nhưng vẫn không phản kháng.
Cậu cười, đứng dậy khỏi người hắn. Lúc quay lưng bước ra khỏi hầm, cậu nói không quay đầu:
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Ngủ ngon, Quế Nguyên. Ngày mai lại là một ngày em yêu anh.
Cánh cửa hầm đóng sập lại. Bóng tối nuốt trọn lấy Trương Quế Nguyên – cùng ký ức, và cả sự trừng phạt nhân danh tình yêu.
Hot

Comments

u mee _nguyênthụy 💦💨

u mee _nguyênthụy 💦💨

lần đầu tiên thấy hàm thụy như vậy /Applaud/

2025-05-05

2

Ori._🐱

Ori._🐱

Vừa ngược vừa ngọt 😇

2025-05-05

2

Dương Phu Nhân

Dương Phu Nhân

ai biết lỡ có ẩn khúc gì thì sao các bạn🥰

2025-07-07

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play