Ái Ngục – Yêu Trong Xiềng Xích [NguyênThụy]
01
[Hầm ngục nhà họ Trương, 2:47 sáng]
Ánh đèn vàng mờ nhạt quét qua từng vết máu khô loang lổ trên nền gạch xám. Không gian nặng nề như bị niêm phong bởi những cơn thở gấp lặng lẽ và tiếng xiềng xích kéo lê trên sàn.
Trương Quế Nguyên bị xích chặt vào chiếc ghế gỗ cũ kỹ, cổ tay đầy những vết cắt sưng tấy. Hắn cúi đầu, mái tóc rối bết che khuất phần lớn khuôn mặt, bóng tối nuốt trọn thần sắc vốn từng khiến bao người khuỵu gối.
Tiếng bước chân nhẹ vang lên. Chậm rãi, bình tĩnh. Như thể người đến chẳng cần vội vàng, vì con mồi đã chẳng còn đường chạy.
Trương Hàm Thụy mặc áo sơ mi trắng, cổ áo hơi xộc xệch, tay cậu vẫn còn dính máu. Nhưng dáng đi lại nhẹ nhàng, như đang dạo chơi.
Cậu đến trước hắn, đôi mắt lạnh lùng không chút cảm xúc. Trong một thoáng, cậu khẽ cúi người, vòng chân qua đùi Trương Quế Nguyên rồi ngồi hẳn xuống lòng hắn, không vội không chậm.
Cậu nói nhỏ, giọng khàn nhẹ, như tiếng gió lướt qua kẽ tai. Khi hắn không đáp, cậu đưa tay lên, nắm lấy cằm hắn ép ngẩng lên, để đôi mắt ấy buộc phải đối diện mình.
Gương mặt kia – vẫn đẹp như cũ. Vẫn khiến tim cậu loạn nhịp dù đã mục ruỗng vì hận.
Không phải để trêu tức. Không phải để ép buộc. Mà dịu dàng...Như thể đang quay lại năm tháng khi cậu còn được nằm trong vòng tay hắn, được gọi tên một cách dịu dàng nhất.
Rất lâu sau, cậu mới lên tiếng:
Trương Hàm Thụy
Anh còn nhớ lần đầu chúng ta hôn nhau là ở đâu không?
Trương Quế Nguyên không trả lời. Ánh mắt vô hồn như thể câu hỏi đó chưa từng có trọng lượng.
Trương Hàm Thụy
Bãi đỗ xe tầng hầm khu B3, hôm em bỏ chạy khỏi nhà vì cãi nhau với ba.
Giọng Trương Hàm Thụy dịu lại, ánh mắt bỗng như ướt nước.
Trương Hàm Thụy
Anh đã tới tìm em, lạnh đến run người...Nhưng vẫn cởi áo khoác đắp cho em, rồi hôn em ngay giữa đám xe lạnh ngắt đó.
Cậu cười nhẹ, một tiếng cười méo mó đầy cay đắng.
Trương Hàm Thụy
Lúc đó...em đã nghĩ, dù có chết cũng sẽ không rời anh.
Cậu cúi xuống, hôn lại lần nữa. Lần này sâu hơn, mang theo cả đớn đau và nhung nhớ.
Nhưng khi rời môi ra, Trương Hàm Thụy thì thầm bên vành tai hắn, giọng đột ngột trầm xuống:
Trương Hàm Thụy
Giờ thì, dù có chết...em cũng không cho anh rời khỏi em nữa.
Comments
Trúc Phương🥀
nghe tên là có điềm
1.Điềm lành
2.Điềm ác
điềm nào v sốp
2025-05-05
12
LyLii🎀
trời ơi, tui thấy bà siêu siêu nhìu ý tưởng luôn á, lần đầu tui coi bộ HàmVănHàm cái vô đọc không xót 1 bộ nào cả, viết siêu siêu hay mà cuốn nxx, có thể chia cho tui 1 miếng ý tưởng đc không kk mặc dù đg tập tành nm bà viết hayy cực luôn ý * khong có nịnh nha* sự thật đó ạ /Scream//Scream/
2025-05-05
3
+1 máy ngu đéo chịu được😞
+1 máy đang học thấy thông báo lục đục vao đây xem 🦧
2025-05-05
8