[ĐN Windbreaker] Một Ngày Nào Đó
4
Khoảng thời gian 5 năm, không dài cũng không ngắn nhưng đủ để em thay đổi
Qua đi tuổi ngô ngây bắt đầu đến cái tuổi bốc đồng. Tuổi nổi loạn.
Em bắt đầu cãi lại mẹ, thường xuyên đi chơi về trễ, bắt đầu học theo thói xấu của những gã đầu đường xó chợ
Ngán tận cổ họng khi phải làm con ngoan, phải đợi hay kì vọng thứ mình biết rõ sẽ chẳng bao giờ tới
Em nhỏ chả muốn cứ thụ động ở một nơi mà phải chủ động tìm đến và khao khát những thứ mới mẻ như..
Trên chuyến tàu điện ngầm từ London đến Manchester hơn 4 tiếng, trong tuyến đường dài em nhỏ gặp đủ loại người khác nhau, từ già đến trẻ, từ người làm công nghiệp đến vô gia cư
Không biết vì đường dài hay sức khoẻ yếu mà em lịm luôn, khi tới trạm thông báo được cất lên : “Đã đến ga Manchester Oxford Road, mời quý hành khách xuống.”
Won Ga Hyangi | Mahiru
Ư— tới rồi hả..
Won Ga Hyangi | Mahiru
/Dụi mắt/
Em nhỏ cố tỉnh táo lại một chút, kiểm tra đồ rồi mới bước xuống khỏi tàu, dọc theo cầu thang bộ. Em nhỏ mới thấy thành phố đông dân thứ nhì đất nước phùng vinh cỡ nào
Won Ga Hyangi | Mahiru
Sh it.. đỉnh thật chứ
Won Ga Hyangi | Mahiru
Không uổng công tốn tiền đến đây!
Vừa đi bộ em nhỏ tò mò nhìn xung quanh, cảnh đẹp, toà thị cao chọc trời, nhưng điều em nhỏ quan tâm là người ở đây rất thích chạy xe đạp
Won Ga Hyangi | Mahiru
Oách thế..
Won Ga Hyangi | Mahiru
/Nhìn một chiếc có khung Bridgestone/
Won Ga Hyangi | Mahiru
Fixed?
Won Ga Hyangi | Mahiru
Lần đầu thấy.. đẹp vãi..
Em đi lanh quanh không nhìn đường mà va phải một đám người gồm hai trai và một gái, họ đều có tóc màu vàng rực rỡ
Won Ga Hyangi | Mahiru
Au- Sorry!
Ah, it’s okay, are you okay?
[ Ah, không sao, cậu ổn chứ? ]
Won Ga Hyangi | Mahiru
I’m not intentionally!
Em nhỏ hoảng hốt lùi lại, giơ tay lên theo cách đầu hàng
Kenneth Keyles
Watch out me.
Won Ga Hyangi | Mahiru
Chắc tao sợ
Won Ga Hyangi | Mahiru
Tao sợ mày thật đấy..
Comments