5. NHỮNG DẤU TÍCH BỊ LÃNG QUÊN

/.../ -> hành động //...// -> suy nghĩ [...] -> độc thoại nội tâm
Đức Duy -> cậu Quang Anh -> anh
06:05 SÁNG – Trời rạng sáng
Ánh nắng đầu ngày lọt qua khe cửa sổ, len vào từng góc phòng im lặng. Mùi hương trà đêm qua vẫn còn vương vấn, lẫn trong sự căng thẳng chưa kịp tan
Quang Anh đứng bên bàn, cẩn thận xé một tờ giấy từ cuốn sổ tay cũ. Anh vẽ lên đó một vòng trận bảo hộ, nét mực đen sẫm rực nhẹ ánh đỏ khi tiếp xúc với không khí
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/lặng lẽ nhìn/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thứ đó… là gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Vòng Phong Ấn Bất Cố Định”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một loại bẫy ma đặc biệt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó không giữ hồn, mà phản chiếu ác niệm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ngạc nhiên/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phản chiếu… như gương?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đúng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Kẻ đến gần với tâm niệm xấu sẽ bị chính nỗi sợ của mình nuốt lấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thứ đêm qua – nó có thể chưa phải quỷ, nhưng tuyệt đối không phải vong bình thường
06:45 SÁNG – Phòng khách nhà Đức Duy
Quang Anh xuống nhà. Mẹ cậu đang ngồi co ro bên bàn ăn, hai mắt thâm quầng vì mất ngủ
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
/run giọng/
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Thầy… con tôi… nó còn ở đây phải không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhẹ nhàng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vâng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng thưa cô, ngoài Duy… còn có thứ khác ở đây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có ai từng… tự tử trong nhà này nữa không?
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
/giật mình/
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Không… không ai cả
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Nhưng… nếu thầy muốn biết rõ, có lẽ nên hỏi bà nội nó
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Bà sống ở đây trước cả vợ chồng tôi
07:30 SÁNG – Tầng áp mái, phòng bà nội
Căn phòng cũ kỹ, ánh sáng lờ mờ xuyên qua tấm rèm dày. Mùi trầm hương cháy dở thoảng nhẹ trong không khí
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
/giọng khàn khàn/
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
Cậu là… thầy trừ tà?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/gật đầu nhẹ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vâng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi muốn hỏi về căn nhà này
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đặc biệt là… hành lang tầng hai, nơi có phòng của Duy
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
/nhíu mày/
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
Hành lang đó… từng bị bịt lại
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
Nhưng vợ chồng nó mở ra khi sửa nhà
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
Không nghe lời tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tại sao bà lại muốn bịt?
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
/nhìn xa xăm/
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
Năm xưa, em trai tôi treo cổ chết ở ngay đó
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
Người ta bảo nó bị điên
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
Nhưng tôi biết… mỗi đêm nó đều nói có “người đứng sau cửa, thì thầm bắt nó đi"
Không khí trong phòng như đặc lại. Một cơn gió lạnh từ đâu thổi qua, làm cánh cửa khẽ kêu “cót két”
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
/rít khẽ/
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
Cái bóng đó chưa bao giờ biến mất
Bà Đức Duy
Bà Đức Duy
Tôi vẫn nghe tiếng nó đêm đêm – ngay cả khi tưởng mình đã điếc rồi
08:00 SÁNG – Trở lại phòng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/giọng trầm xuống/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em trai bà nội… cũng từng thấy nó?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có vẻ như thứ đó đã ký sinh vào ngôi nhà này từ rất lâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó không chỉ theo em, mà từng đi theo người trước em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gượng cười chua chát/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế thì… không phải lỗi của tôi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải tôi quá yếu đuối?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn thẳng vào cậu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không yếu đuối
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em chỉ là nạn nhân của sự lãng quên – bị mọi người bắt ép sống theo khuôn mẫu, lại còn phải đối mặt với một ác linh im lặng gặm nhấm tinh thần mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ai chịu nổi
Một thoáng im lặng. Gió ngừng thổi. Tiếng hộp nhạc vang lên lần nữa – lần này, không ai chạm vào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/thì thầm/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy… giờ phải làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tìm ra nơi mà ác linh đó trú ngụ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và phong ấn nó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/trầm giọng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muốn làm được điều đó… tôi cần một vật dẫn có liên kết trực tiếp với nó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhớ lại/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có… có một tấm ảnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tấm ảnh gia đình cũ, không ai dám đụng tới
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi từng nhìn vào đó và thấy… mình bị chảy máu mũi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ở đâu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phía sau hộc bàn dưới tầng hầm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nơi cha tôi bảo “đừng bao giờ mò xuống”
Hai ánh mắt – một người sống, một người chết – chạm nhau. Trong khoảnh khắc ấy, căn nhà lại lạnh đi một nhịp. Và bên dưới sàn gỗ, từ dưới tầng hầm… vang lên tiếng kéo lê chân khô khốc
...
⚡🐑⚡🐑
иɢâиии
иɢâиии
Đọc xong rồi cho cổ xin cảm nghỉ đi
иɢâиии
иɢâиии
❤❤❤

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play