[RhyCap] Lặng Lẽ Để Thương
Chương 3: Ngày Tái Ngộ
Duy cứ ấp úng, lời nói như mắc kẹt nơi cuống họng, ánh mắt lẩn tránh, không dám nhìn thẳng vào Thành An.
Hoàng Đức Duy
Tao mới xin thôi việc.
Hoàng Đức Duy
Với lại mới hủy hôn.
Thành An đứng sững lại, không thể tin nổi những lời vừa thốt ra từ miệng Đức Duy.
Sự bàng hoàng hiện rõ trong ánh mắt cậu.
Đặng Thành An
Giỡn hoài đi, không có nên đâu.
Hoàng Đức Duy
Tao nói thật 100%.
Thành An há hốc mồm, đồng tử mở to tràn đầy kinh ngạc.
Đặng Thành An
Tự dưng lại đi hủy hôn?
Đặng Thành An
Đã thế còn thôi việc
Đặng Thành An
Mày tính ăn bám ba mẹ à?
Hoàng Đức Duy
Tao đã nói rồi, đợt này về là để nghỉ ngơi.
Hoàng Đức Duy
Không cần vướng bận công việc hay tình cảm gì hết.
Đức Duy lên tiếng, giọng điệu thảnh thơi như chẳng mảy may bận tâm đến sự kinh ngạc của Thành An.
Hoàng Đức Duy
Tao mệt rồi, chỉ muốn về nhà thôi...
An nhìn Duy bằng ánh mắt sắc như dao.
Đặng Thành An
Về cho bị đánh đầu óc xám xịt à?
Hoàng Đức Duy
Nhưng nhà là nơi yên bình nhất rồi..
Thành An nhìn Đức Duy, vừa sợ vừa không thể tin nổi.
Đặng Thành An
Lạy mày thiệt Duy ơi, mày nghĩ mấy chuyện này đơn giản à?
Thành An thở dài, ánh mắt đầy vẻ bất lực
Đặng Thành An
Thế sao hủy hôn?
Hoàng Đức Duy
Tại không hợp
Thành An tức đến mức không thốt nên lời, cả người như muốn bốc khói. Nhìn Đức Duy vẫn bình thản như không, An ngứa mắt vô cùng.
Đặng Thành An
"Hủy hôn là chuyện tày trời như vậy, chắc hẳn là có lí do sâu xa nào đó"
Thành An trầm ngâm, ánh mắt xa xăm như đang chìm trong dòng suy nghĩ hỗn độn.
Đặng Thành An
"Mình không muốn ăn chửi chung với nó đâu"
An khóc thầm trong lòng, đầu nhảy số phương án đối phó với trường hợp này.
Đặng Thành An
Hình như, tiệm bánh của tao có chuyện gì rồi.
Đặng Thành An
Tao về trước nha.
Đức Duy hoảng hốt, hoàn toàn không ngờ Thành An lại quay lưng bỏ đi như vậy.
Hoàng Đức Duy
Này, đừng bỏ tao một mình mà...
Đáp lại lời Duy, Thành An chẳng nói gì, chỉ quay người chạy một mạch, bỏ lại Duy đứng đó, ngơ ngác nhìn theo.
Hoàng Đức Duy
Đúng là đồ bạn tồi.
Hoàng Đức Duy
Vậy mà nãy nói yêu mình nhất.
Duy bất giác cảm thấy lưỡng lự, lòng nặng trĩu. Em chần chừ, bỗng nhiên không còn đủ can đảm để trở về nhà.
Bỗng một tia sáng trong đầu lóe lên.
Hoàng Đức Duy
Hay mình qua quán của ba.
Vừa dứt suy nghĩ, Duy đã vội vàng lao ngay tới quán mì.
Quán mì có một không gian hiện đại và ấm cúng, với bảng hiệu "Rolling Down" nổi bật, mang màu sắc tươi sáng của cam và vàng, tạo cảm giác thân thiện và dễ chịu
Cửa kính trong suốt cho phép khách hàng nhìn vào không gian bên trong, nơi có đèn treo tròn đặc trưng, tỏa ra ánh sáng ấm áp.
Hoàng Đức Duy
//ngắm nhìn quán//
Hoàng Đức Duy
Đúng là vẫn đẹp như xưa.
Ba đã từng dùng quán mì này để nuôi sống cả gia đình, mỗi bát mì không chỉ là món ăn, mà còn là cả một phần ký ức, là tình thương bao la của ba.
Hoàng Đức Duy
//bước vào quán//
Vừa thấy có người, ông Huy liền quay ra.
Hoàng Đức Huy - Ba Duy
Quý khách gọi món g-...
Vừa quay sang, ông bỗng nhìn thấy một gương mặt quen thuộc - chính là con trai mình, Hoàng Đức Duy, đứng đó với vẻ mặt đăm chiêu.
Hoàng Đức Duy
Mới mấy tháng chưa gặp.
Hoàng Đức Duy
Không lẽ ba quên luôn thằng con này rồi.
Đức Duy nở một nụ cười tinh nghịch.
Hoàng Đức Huy - Ba Duy
Ừ ba quên mày thật.
Ông nhìn Duy, mắt sáng lên như hiểu ý, liền đáp lại một cách trêu đùa.
Ông nhìn thằng nhõi con ngày nào, nay đã lớn đứng trước mặt mình mà cười cười.
Hoàng Đức Huy - Ba Duy
Đấy, sắp lấy chồng rồi mà cái nết nhõng nhẽo hoài.
Nghe lời ông nói, tim Duy bỗng thắt lại, một nỗi lo sợ mơ hồ dâng lên.
Hoàng Đức Duy
Thì có chồng con vẫn còn là con của ba mà...
Hoàng Đức Duy
//cười gượng gạo//
Hoàng Đức Huy - Ba Duy
Tự dưng lại lết xác về đây?
Ông nhìn Duy, ánh mắt như đang dò hỏi.
Hoàng Đức Duy
"Thôi để về nhà hẳn nói cũng được"
Em đắn đo một hồi rồi mới cất giọng đều đều.
Hoàng Đức Duy
Con về đây chỉ để nghỉ ngơi.
Thật lòng mà nói, Đức Duy không đủ can đảm để thổ lộ, nỗi sợ hãi cứ đè nặng khiến em chỉ biết im lặng cúi đầu.
Cả hai đứng trò chuyện vui vẻ, tiếng cười hòa lẫn vào không khí ấm áp.
Nhưng họ không hề nhận ra có một bóng dáng quen thuộc đã ngồi ăn tô mì nãy giờ, lặng lẽ quan sát tất cả.
Duy lia mắt, ánh mắt vô tình đập thẳng vào Quang Anh đang ngồi đó
Hoàng Đức Duy
*Quang Anh...*
Duy khẽ khựng lại, ánh mắt bất giác hướng về phía Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
"Thấy rồi sao"
Nhận ra ánh mắt của Đức Duy, Quang Anh vội đứng dậy, cúi chào ba em một cách lịch sự rồi nhanh chóng bước ra khỏi quán, như muốn tránh mặt em
Nguyễn Quang Anh
Chào bác con đi trước.
Nguyễn Quang Anh
Mì ở đây thì ngày nào cũng ngon.
Hoàng Đức Huy - Ba Duy
//cười cười//
Hoàng Đức Huy - Ba Duy
Ngày nào ăn cũng khen riết thành thói quen rồi hả?
Hoàng Đức Huy - Ba Duy
Có việc thì đi đi.
Nguyễn Quang Anh
//gật đầu, rời đi//
Thấy anh rời đi, em không khỏi bận tâm.
Hoàng Đức Duy
"Muốn tránh mặt mình?"
Hoàng Đức Duy
"Đã vậy nhắn tin không rep một lời"
Hoàng Đức Duy
"Phải hỏi cho ra lẽ"
Hoàng Đức Duy
Ba, con đi trước.
Hoàng Đức Duy
Lát nữa con sẽ về nhà.
Hoàng Đức Huy - Ba Duy
Đi đâu đ-...
Chưa kịp dứt câu, Duy đã phóng đi như tên bay để đuổi theo ai đó.
Quang Anh bước đi, nhưng trong lòng thừa biết Đức Duy đang lặng lẽ chạy theo sau.
Anh chỉ mỉm cười nhẹ, không quay lại, nhưng cũng chẳng hề tăng tốc.
Đức Duy lớn tiếng gọi tên Quang Anh, giọng vang cả con phố
Thế nhưng, anh vẫn bước đi, chẳng hề quay lại, để lại em chạy theo với sự hụt hẫng dâng tràn
Hoàng Đức Duy
"Thằng này lâu ngày không gặp bị lãng tai à?"
Nguyễn Quang Anh
*Đừng quan tâm, đừng quan tâm*
Nguyễn Quang Anh
*Nó sắp lấy chồng rồi*
Nhưng chân lại không tự chủ được...
Đột nhiên, Quang Anh dừng lại giữa đường mà không nói gì
Duy đang mải chạy theo, không kịp phanh lại, liền đâm sầm vào lưng anh
Lực va chạm mạnh đến mức khiến em mất thăng bằng, ngã ngửa ra sau, mặt mày vừa đau vừa đỏ vì ngượng
Hoàng Đức Duy
//tay ôm trán//
Hoàng Đức Duy
Tự nhiên dừng lại mà không nói gì hết vậy
Nguyễn Quang Anh
Tao bảo mày đi theo tao à?
Giọng anh lạnh tanh như băng, như muốn không còn dây dưa với em nữa
Hoàng Đức Duy
Muốn nói chuyện với mày thôi mà...
Hoàng Đức Duy
Đau chết đi được
Nguyễn Quang Anh
"Không được mềm lòng"
Dù miệng thì lẩm bẩm bảo bỏ qua, nhưng Quang Anh lại cúi xuống, nhẹ nhàng nâng tay em ra khỏi trán, quan sát vết thương do cú va chạm
Ánh mắt anh đầy lo lắng, trái ngược hoàn toàn với lời nói của mình
Nguyễn Quang Anh
Sưng rồi kìa, xấu rồi..
Nguyễn Quang Anh
Không hiphop nữa
Nguyễn Quang Anh
Về chườm đá là khỏi
Anh buông vài câu trêu chọc, mà chọc đâu không chọc.
Chọc thẳng chỗ ngứa của em.
Hoàng Đức Duy
//hất tay anh ra//
Hoàng Đức Duy
Tất cả đều tại mày hết.
Nguyễn Quang Anh
Tao chỉ đứng lại thôi nhá.
Nguyễn Quang Anh
Chưa làm gì cả.
Comments
kem bắp
Con gì bay vô tai nên lãng á
2025-08-27
2
kem bắp
Nghe lạnh lùng thiệt đó chớ
2025-08-27
1
kem bắp
Tên quán hay nhờ
2025-08-27
1