[LICHAENG] Cái Giá Của Danh Vọng Đắt Thế Sao Mình?

[LICHAENG] Cái Giá Của Danh Vọng Đắt Thế Sao Mình?

CHAPTER1:MẶC KỆ,EM THEO LỆ SA

.
NovelToon
Tại vùng sông nước của cái nơi mà người ta gọi là "khỉ ho cò gáy" lại có một căn nhà tranh nhỏ chỉ đủ ở cho hai người ,ở đấy người sinh sống lâu cho hay căn nhà đó là của một đôi vợ chồng ở miệt xa xôi nào đó mà trôi dạc đến đây
NovelToon
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Lệ Sa à! mưa rồi mau vào rửa tay ăn cơm với em đi
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Mình đợi tôi một chút
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Rào hết mớ cá này tôi vô với mình mà
.
Giữa bầu trời u tối và lạnh lẽo bởi cơn mưa vừa kéo đến lại chịu thua trước hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ
Tại bàn ăn của căn nhà nhỏ ấy
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Em đã nói với Lệ Sa rồi
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Có làm thì cũng có thì giờ mà nghỉ
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Cớ sao mà mấy người cứ làm quần quật suốt /nhau mài/
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Bộ muốn để cho em lấy chồng khác sao?
Nàng nói với giọng điệu như đang hờn trách cô và kèm theo đó là vẻ mặt hờn dỗi khiến cho người ta nhìn vào thật muốn dỗ dành
Thấy như vậy người con gái ngồi đối diện không khỏi phì cười mà dỗ dành
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Thôi mà
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tôi biết mình thương tôi
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Không muốn tôi phải chịu cực khổ
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Nhưng nếu tôi không làm thì hai đứa biết ăn cái gì mà sống bây giờ /véo nhẹ má nàng/
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Nhưng em không muốn Lệ Sa phải dậy sớm thức khuya /gỡ nhẹ tay cô/
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Giá như mà cha má em không cấm cản thì........
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Mình à! Cha má thương mình nên mới phải làm vậy
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Cha má nào mà không thương con của mình được
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Thấu nỗi mình lại là con một của bá hộ Phác /nhìn nàng/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Ăn sung mặc sướng
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Chứ ai đời lại đi theo một đứa khố rách áo ôm như tôi
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Lệ Sa lại nữa rồi /bĩu môi/
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Em đã dặn là không được nói vậy nữa mà
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Tôi thương mấy người
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Tôi thích cái tánh của mấy người
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Chứ ai mà đi lấy kẻ mình không thương
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Thôi nè /gấp thức ăn cho nàng/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Mình ăn miếng này đi
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Nay tôi bắt được mấy con cá đồng ngọt hết phải nói
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Đem về cho mình ăn thôi đó /mỉm cười/
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Nè Lệ Sa cũng ăn đi
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Mấy người muốn tôi mập lắm sao mà bắt người ta ăn hoài vậy? /gấp thức ăn vào bát cho cô/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Không phải mà/lắc đầu/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Mình như nào tôi cũng thương
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Ai đời đi chê vợ mình được
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Mấy người nói thì nhớ giữ lời
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Sau này mà làm cái gì sai với tôi
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Thì đừng trách sao tôi bẻ răng mấy người cho chừa cái tội nói ngọt dụ dỗ con gái người ta /trừng mắt nhìn cô/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tôi biết rồi mà /nuốt khan/
_Tối đến_
NovelToon
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Mình ngủ ở trên đi
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Để tôi ngủ ở dưới được rồi
Cô vừa nói vừa tỉ mỉ trải một tấm chiếu xuống nền đất rồi lấy một cái gối nằm từ giường đặt xuống
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Lệ Sa không lạnh hả /bước đến giường/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tôi từ nhỏ quen dãi nắng dầm mưa,mấy cái này nó có ăn thua gì tôi đâu /từ từ ngã lưng xuống/
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Gọi nhau một tiếng "Mình" rồi mà Lệ Sa còn giữ khoảng cách với em nữa sao/khó hiểu/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Không phải tôi giữ khoảng cách với mình
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Cuộc đời sinh ra đã danh giá hơn người ta
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Mà tôi lại chưa cưới hỏi gì mình, không lẽ để mình chịu thua thiệt người ta sao /gác tay lên trán/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tôi muốn vợ tôi phải hơn người khác
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Phải có một cái đám cưới lớn thật hoành tráng
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Để tôi có thể đường đường chính chính rước mình về làm vợ
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Đến lúc đó sẽ không ai bàn ra chuyện của tôi với mình nữa
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Haizz....../Thở dài/
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Mấy người cứ như bà cụ non/lắc đầu/
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Cứ lo toang đủ điều ,không biết khi nào thong thả cái đầu nữa /kéo chăn /
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Mình ngủ đi
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Trễ lắm rồi /nói vọng lên/
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Lệ Sa cũng ngủ đi đừng có suy nghĩ nữa /nhắm mắt/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Tôi biết rồi
Cô một mặt thì miệng bảo biết rồi chứ lại làm trái lại ,sau khi nàng đã thật sự chìm vào giấc ngủ thì cô lại lặng lẽ gác tay lên trán mà suy nghĩ sâu xa
Chẳng biết phải làm sao?
Chẳng biết phải làm gì?
Để cô và nàng có một cuộc sống đầm ấm mà không phải chịu gian khổ nữa
Vì cô luôn muốn vợ mình phải được ăn diện quần là áo lụa chứ không phải là hằng ngày phải dậy sớm theo cô ra đồng ,chiều tối phải quần quật dưới xó bếp
Cô cứ nghĩ mãi
nghĩ mãi và dần lại nghĩ đến cái chuyện đau khổ ấy.......
.
.
_Hồi tưởng_
Ông Phác
Ông Phác
Nhà này không chấp nhận một đứa con rể như Lạp Lệ Sa /quát lớn/
Ông Phác
Ông Phác
Con có biết Lệ Sa là người làm công cho nhà mình không?
Ông Phác
Ông Phác
Không thấy nó một ngày ăn chưa no 3 bữa hay sao mà còn đòi lấy nó /đập bàn/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Con.../sững người/
Sự tức giận ấy được thể hiện ra vẻ mặt và hành động khiến nàng không khỏi đượm buồn
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Nhưng mà con thương Lệ Sa cha à /ngấn lệ/
Ông Phác
Ông Phác
Mày thương nó thương thì cuốn gối theo nó mà ở
Ông Phác
Ông Phác
Nhà này không có kiểu con hư thân như mày
Bà Phác
Bà Phác
Ông à ! từ từ nói con mà ông /Giữ tay ông Phác/
Bà Phác
Bà Phác
Thái Anh
Bà Phác
Bà Phác
Con nghĩ lại đi con ,kẻo cha con nỗi nóng lại không hay /nhìn nàng/
Bà Phác đau khổ khi nhìn ông và nàng phải đối chấp với nhau
Bà sợ
Sợ lắm chứ!
Bà sợ con gái của bà sẽ phải rời xa bà
Bà sợ người chồng đã trải qua bao nhiêu khó khăn của mình sẽ không nương tay với con gái
Tất cả bà cũng chỉ biết khuyên ngăn trong vô vọng
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Thôi được
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Con sẽ theo Lệ Sa
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Con không học đốc tờ bên Pháp như cha muốn nữa
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Lệ Sa! mau đi với em /kéo tay cô /
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Nhưng mà....../bị kéo đi/
Nói rồi nàng kéo tay cô bỏ đi một mạch ,để lại ông Phác với vẻ mặt giận dữ
Bà Phác định chạy theo thì bị ông ngăn cản
Ông Phác
Ông Phác
Bà cho nó đi đi/nhìn theo bóng lưng cô/
Ông Phác
Ông Phác
Đủ lông đủ cánh rồi thì đi
Bà Phác
Bà Phác
Ông à !con nó nông cạn....
Ông Phác
Ông Phác
Bà im đi /cắt lời/
Ông Phác
Ông Phác
Nó đem việc học ra để bắt nhà ta phải cho nó lấy cái đứa khố rách áo ôn như Lạp Lệ Sa
Ông Phác
Ông Phác
Bà xem nó có xử xự nên hay không
Ông Phác
Ông Phác
Không nói nhiều nữa
Ông Phác
Ông Phác
Ông Lý à! ông mau khóa hết cửa nẻo lại thật kĩ
Quản Gia
Quản Gia
Dạ thưa ông chủ /đượm buồn/
Quản Gia
Quản Gia
"Cô hai à! sao cô lại nghĩ nông cạn như thế " /nghĩ/
Bà Phác
Bà Phác
Ông...ông đem con về cho tôi /bỏ vào phòng/
Bà Phác chẳng khuyên được ông nên tức tối bỏ vào phòng mặc cho ông và quản gia Lý còn đứng ở đó
.
_Kết thúc hồi tưởng_
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
Phải để Thái Anh chịu khổ cùng mình rồi /rơi nữa mắt/
END CHAP 1

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play