[Kimetsu No Yaiba]Thượng Vô – Kẻ Được Chọn Của Muzan
Chương 2 – Gặp Hắn Ở Một Thế Giới Khác
Cảm giác đầu tiên khi tao tỉnh lại...là lạnh. Không phải lạnh kiểu điều hòa bật 18 độ, mà là lạnh đến tận xương sống. Cái kiểu lạnh khiến tim tao nhói lên như bị bóp nghẹt
Tao mở mắt. Không còn trần nhà cũ mốc, không còn đèn bàn nhấp nháy hay mùi mì gói đêm. Thứ tao thấy là một bầu trời tím thẫm, đặc sệt như mực đổ, và một khu rừng tĩnh mịch phủ đầy sương
Tao bật dậy theo bản năng. Nhưng cơ thể nhẹ như lông. Mọi giác quan bén nhọn một cách kỳ quái. Nghe rõ tiếng lá rơi, mùi máu nhè nhẹ đâu đó trong gió
Kuronami Sayo
Chết chưa nhỉ?//lẩm bẩm//
Trầm. Lạnh. Khô. Đanh thép như tiếng kéo cửa sắt chậm rãi
Tao quay đầu lại. Và hắn đứng đó
Hắn mặc vest đen, cổ áo chỉnh tề, đôi mắt đỏ như rực cháy giữa bóng đêm, và dáng đứng như thể cả thế giới này chẳng còn gì đáng để để mắt đến. Ánh nhìn của hắn rọi thẳng vào tao, không có chút nhân tính nào, chỉ có sự soi xét của một kẻ đang ngắm nhìn món đồ chơi mới
Tao há miệng. Không nói được. Cổ họng khô khốc. Tao đã tưởng mình sẽ hét lên "chồng ơi" hay gì đó fangirl, nhưng giờ chỉ đứng đơ như tượng đá
Kibutsuji Muzan
Ngươi là ai?
Hắn hỏi. Giọng đều đều như thể hỏi mấy đứa quỷ cấp dưới hắn hay giết vì lắm mồm
Tao nuốt khan. Không biết vì sợ, hay vì mừng. Hay cả hai
Kuronami Sayo
Tôi tên là…Kuronami Sayo
Tao đáp khẽ, nhưng mắt vẫn nhìn hắn không rời
Kibutsuji Muzan
Tên ngươi không có giá trị ở đây
Hắn nói, rồi bước lại gần
Mỗi bước chân hắn tiến đến là nhịp tim tao lệch một nhịp. Không phải vì yêu đương. Mà vì áp lực. Cái kiểu áp lực khiến tao muốn quỳ gối vì bản năng sinh tồn chứ không phải kính nể
Kibutsuji Muzan
Ta thấy thứ gì đó...không thuộc về thế giới này trong ngươi
Muzan nâng cằm tao lên bằng một ngón tay lạnh như thép
Kibutsuji Muzan
Ngươi muốn gì?
Tao không suy nghĩ. Tao chỉ buột miệng
Kuronami Sayo
Được ở lại đây. Ở lại...cạnh người
Hắn cười. Một nụ cười mỉm, méo mó, lạnh như băng chảy trong tĩnh lặng
Kibutsuji Muzan
Một con người yếu đuối, vô dụng, không thân phận, không sức mạnh...nghĩ rằng có thể đứng cạnh ta sao?
Kuronami Sayo
Nếu là quỷ...thì sao?
Tao hỏi lại, ngẩng đầu, dù tim vẫn đập như trống trận
Một khoảng lặng trôi qua. Rồi Muzan đưa tay lên
Kibutsuji Muzan
Vậy thì...hãy sống sót
Một cơn đau xé toạc ngực. Máu sôi lên từng dòng. Cơ thể bị xé nát từ trong ra ngoài, như có thứ gì đang bẻ gãy nhân tính, lột xác thịt, hủy diệt bản thể cũ
Tao hét lên. Không thể chịu nổi. Nhưng rồi lại bật cười giữa tiếng rít của máu chảy trong tai
Kuronami Sayo
Đau vậy mà vẫn thấy sướng...chắc tao điên thật rồi
Khi tao mở mắt lại lần nữa...tay tao đẫm máu
Ba xác người nằm gục quanh tao – máu của họ...ngọt, nóng, thơm như rượu vang lâu năm. Tao có thể cảm nhận sức mạnh đang trào dâng trong huyết quản
Muzan đứng trong bóng tối, nhìn tao bằng ánh mắt như vừa hài lòng vừa cảnh giác
Kibutsuji Muzan
Từ giờ, ngươi là của ta. Không tên. Không nhân dạng. Một con quỷ sinh ra từ bóng tối của chính ngươi
Enmen[Thượng Vô]
...Tên tôi là Enmen
Tao cúi đầu, nhưng giọng bình thản
Enmen[Thượng Vô]
Và tôi xin được phục tùng ngài, cho đến khi máu ngài ngừng chảy trong huyết quản tôi
Comments