Hoắc Tổng Chân Đạp Đất...Đầu Đội Vợ
Vào một đêm mưa gió bão bùng, trong căn biệt tự nọ, có tiếng khóc thảm thiết của một đứa bé gái làm người ta nghe cũng đau xe lòng
- "Mẹ ơi....mẹ đừng chết, mở mắt ra nhìn Nguyệt nhi đi....mẹ ơi.....mẹ đừng bỏ Nguyệt nhi mà....con sợ lắm....mẹ ơi"
Người phụ nữ nằm dưới sàn lạnh ngắt kia là Mộc Tô Giao, đại tiểu thư Mộc gia, còn đứa bé đang quỳ gối khóc lóc kế bên là Lý Thu Nguyệt con gái của Mộc Tô Giao và Lý Chính Đức, thiên kim đại tiểu thư Mộc gia năm nay chỉ mới 8 tuổi
- "Thôi được rồi, Nguyệt nhi con đừng khóc nữa, mẹ con dù sao cũng đã đi rồi, đứng lên đi con, ngồi dưới này lạnh lắm"
Người đàn ông vừa nói chuyện với là Lý Chính Đức, ba của Lý Thu Nguyệt
- "Ba ơi...mẹ bỏ Nguyệt nhi rồi....mẹ không cần con nữa....ba ơi"
Ông xót xa ôm con gái vào lòng mà dỗ dành
- "Nguyệt nhi ngoan, đừng khóc. Mẹ không bỏ con, con có muốn gặp mẹ không?"
Đứa bé gái nghe ba mình nói vậy thì ngừng khóc, ngước khuôn mặt đầm đìa nước mắt rất đáng thương lên nhìn ba mình, trong mắt cô bé lóe lên một tia hi vọng
- "Thật không ba, muốn....muốn....Nguyệt nhi muốn gặp mẹ"
- "Thật mà con gái, ba có cách cho con gặp mẹ. Con có muốn không?"
- "Muốn...muốn, con muốn gặp mẹ"
Bỗng chốc, gương mặt ông ta trở nên ác độc, nở nụ cười nham hiểm. Rút con dao từ phía sau lưng ra hướng thẳng vào tim cô bé mà đâm xuống, vừa đâm ông ta vừa cười nói
- "Vậy thì mày hãy chết theo con mẹ của mày đi, xuống dưới đó là hai mẹ con mày có thể gặp nhau rồi...haha...."
[....]
Ánh nắng ban mai chiếu xuống làm lấp lánh những giọt sương đang còn động trên từng chiếc lá. Trên chiếc giường rộng lớn, xa hoa, có một cô gái nằm nhắm mắt nhưng nước mắt cứ tuôn ra và không ngừng gọi
- "Mẹ...mẹ...đừng bỏ con...mẹ ơi"
Cô giật mình bừng tỉnh, trên gương mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng ấy vẫn vương lại những giọt nước mắt chưa khô, hóa ra lại là mơ. Giấc mơ đáng sợ đó đã theo cô trong suốt 12 năm trời
Nhìn qua đồng hồ đã thấy hơn 6 giờ sáng, cô ngồi dậy lấy hộp thuốc lá ở tủ đầu giường mở ra châm một điếu rồi đứng lên bước xuống giường đi đến mở cửa ban công, tiến thẳng ra ngoài, ánh mắt không tiêu cự nhìn về xa xăm
Một cô gái có dáng người nhỏ nhắn, chỉ cao 1m67 nhưng gương mặt vô cùng xinh đẹp, với đôi mắt to tròn, long lanh, chiếc mũi cao cùng với đôi môi màu hồng nhạt, mái tóc đen dài xõa ngang lưng làm bật lên làn da trắng hồng của cô
Cô đứng đó, hòa mình vào không khí sớm mai cùng làn khói thuốc lá mờ ảo tạo nên một bức tranh rất đẹp nhưng cô đơn
Bỗng bên ngoài truyền vào tiếng gõ cửa, kéo người con gái ấy về thực tại. Nhanh chóng dập tắt điếu thuốc còn dang dỡ trên tay, cô vẫn đứng đó không quay người lại chỉ lên tiếng
- "Mời vào"
- "Con gái"
Nghe tiếng gọi cô giật mình quay lại. Có một người phụ nữ trung niên, cả người toát ra vẻ quý phái đang từng bước tiến gần đến cô
- "Mẹ"
- "Tiểu Ninh, con lại hút thuốc sao?"
Vì không muốn bà lo lắng nên cô đã lắc đầu nói
- "Không có, mẹ"
- "Con đừng hòng qua mặt được mẹ"
Bà là Tiêu Y Liễu, mẹ nuôi của Giang Y Ninh tuy đã có tuổi nhưng bà vẫn còn rất xinh đẹp, tao nhã với nụ cười hiền dịu
Cô không trả lời bà chỉ đứng đó với gương mặt lạnh lùng, mắt cô long lanh pha lẫn chút đau buồn nhìn về xa xăm. Bà thở dài, đau lòng nhìn con gái
- "Thôi được rồi, ba và anh hai đang đợi con ở dưới nhà cùng xuống ăn sáng. Con chuẩn bị đi, mẹ xuống trước"
- "Dạ mẹ"
Thật ra cô cũng không hay hút thuốc, chỉ có khi nào gặp chuyện buồn thì cô mới hút một điếu. Chỉ có như vậy cô mới làm tâm trạng của mình bình tĩnh lại
Cô quay vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân rồi mở cửa bước xuống nhà đi thẳng đến bàn ăn. Trên bàn ăn có ba người đang ngồi sẵn chờ cô, cô bước đến ngồi vào vị trí của mình
- "Ba, mẹ, anh hai. Chào buổi sáng"
- "Chào buổi sáng em gái"
Anh hai cô là Giang Tư Niên, là bang chủ của bang Ninh Y chuyên buôn bán vũ khí, hoạt động trong thế giới ngầm, tuy chỉ mới 25 tuổi nhưng hắn đã là bang chủ khét tiếng được mọi người kính trọng và hắn cũng là một tên cuồng em gái, nghe tên bang hội của hắn cũng đủ biết hắn cuồng em gái đến mức nào
Cả bàn ăn im lặng, không ai nói với ai một chữ nào. Bỗng người đàn ông ngồi ở vị trí chính của bàn ăn lên tiếng
- "Tiểu Ninh, đã 12 năm rồi mà con vẫn chưa buông bỏ được quá khứ sao?"
Người đàn ông đó là Giang Tư Nam ba của Giang Tư Niên, cũng là ba nuôi của cô. Ông là chủ tịch tập đoàn Giang thị, cũng là ông trùm buôn kim cương, đá quý lớn nhất cả nước
- "Thưa ba, tuy năm đó cảnh sát đã giám định là mẹ con tự vẫn nhưng con vẫn thấy cái chết của mẹ năm đó còn có ủy khuất, con muốn tìm lại sự thật để cho bà ra đi thanh thản"
Updated 76 Episodes
Comments
P𝘶🌻
....
2025-06-28
0
Băng Nhi
🤩🤩🤩🤩🤩
2025-06-27
0
Cam
🥰
2025-06-25
1