Tối thứ Sáu, Hạ Tuấn Lâm đang nằm xem phim thì điện thoại rung.
Nghiêm Hạo Tường
💬Em đang rảnh?
Hạ Tuấn Lâm
💬Anh gửi nhầm nhóm à?
Nghiêm Hạo Tường
💬 Không. Đúng người rồi. Xuống dưới, anh chờ.
Hạ Tuấn Lâm
💬 Dưới… chung cư em á???
Nghiêm Hạo Tường
💬Ừ. Áo khoác vào, lạnh đấy
Hạ Tuấn Lâm
💬Anh đến làm gì?
Nghiêm Hạo Tường
💬Rủ em đi ăn
Hạ Tuấn Lâm
💬Tự dưng rủ em? Anh bị ốm hả?
Nghiêm Hạo Tường
💬Không. Chỉ là nhớ em.
Muốn ăn cùng em một bữa, không được sao?
Hạ Tuấn Lâm
💬…Anh đang giỡn à?
Nghiêm Hạo Tường
💬Không. Nghiêm túc. Nghiêm Hạo Tường, nghiêm túc.
Hạ Tuấn Lâm
💬…Đợi em 5 phút
Nghiêm Hạo Tường
💬Anh đã đợi em 2 năm, 5 phút là gì?
-------------
Bữa ăn tối trôi qua trong không khí lạ kỳ. Không phải vì đồ ăn, mà vì ánh mắt Hạo Tường chưa từng rời khỏi Tuấn Lâm. Đến khi ra xe, Tuấn Lâm mới phát hiện mình say... nhưng không phải vì rượu.
Hạ Tuấn Lâm
Anh đưa em đi đâu vậy?
Nghiêm Hạo Tường
Về nhà anh
Hạ Tuấn Lâm
Nhà anh xa mà…
Hạ Tuấn Lâm
Vậy thì ở lại đêm nay
Hạ Tuấn Lâm
Anh tính gì đó?
Nghiêm Hạo Tường
Tính đưa người em ấm ướt này đi tắm.
--------------
Căn hộ penthouse tĩnh lặng. Hạo Tường đưa cho Tuấn Lâm một chiếc áo sơ mi trắng
Nghiêm Hạo Tường
Thay cái này. Quần áo em dính nước canh rồi.
Hạ Tuấn Lâm
Đổi luôn trước mặt anh?
Nghiêm Hạo Tường
Thay chậm thôi. Anh không vội
Hạ Tuấn Lâm
Anh đúng là…
Nghiêm Hạo Tường
Là người đã giữ em trong giấc mơ 730 đêm.
Soạt — Áo bị kéo xuống nửa vai, ánh đèn vàng rọi lên làn da trắng mịn. Hạo Tường siết eo cậu, hôn lên gáy.
Hạ Tuấn Lâm
...Đừng đùa nữa, em không chịu nổi đâu.
Nghiêm Hạo Tường
Anh cũng vậy. Nhưng lần này, anh muốn em không trốn nữa
Hạ Tuấn Lâm không biết mình đã buông tay áo từ lúc nào. Chỉ biết lúc môi Nghiêm Hạo Tường đặt lên cổ, tim cậu đập như muốn nổ tung.
Hạ Tuấn Lâm
Nếu… mai em hối hận thì sao?
Nghiêm Hạo Tường
Anh sẽ khiến em không có cơ hội mà hối hận.
“Cạch.” — áo sơ mi rơi xuống sàn.
Hạo Tường đẩy cậu nằm xuống ghế sofa, ngón tay khẽ lướt qua eo, ánh mắt tối lại.
Comments