Chap 2- Chị em tốt

Tôi là Lưu Diệp Diệp - Thuở nhỏ, tôi là một cô bé khá mũm mĩn nên hay bị những người xung quanh trêu chọc, thậm chí là cái gai trong mắt của rất nhiều người.

Tôi chẳng biết mình đã làm gì nên tội, chỉ vì có một ngoài hình không được ưa nhìn thôi sao?

Vào một ngày đẹp trời nọ, cũng giống như bao ngày khác khi tôi đang trên đường trở về, thì từ đâu xuất hiện một đám người bao vây tôi lại thành một vòng tròn nhỏ, nói thì nhiều vậy thôi nhưng nếu tôi nhớ không lầm chắc khoảng trên dưới 5 người là cùng.

Trong đó, có một người nhìn khá đẹp mắt, da trắng, mặt thon, tóc cột cao, dáng cân đối nhưng khuôn mặt thì lạnh như tiền, toả ra khí chất của 1 chị đại trong trường.

Lúc mở miệng ra thì câu đầu tiên là:

“ Tên gì ấy nhỉ? ”

Giọng tôi run run lên tiếng:

“ Lưu Diệp Diệp ”

Tôi hoang mang không biết người trước mặt là ai, ngẫm nghĩ thật lâu cũng chẳng biết mình đã gây ra tội lớn gì để bị chặn đường giữa chừng thế này.

Sau đó, chỉ loáng thoáng nghe ra một tràn giọng cười ha hả ở phía đối diện.

Ngẩng đầu lên mới biết là chị đại mặt lạnh lúc này đang nhìn tôi mỉn cười đầy vui vẻ.

Có chuyện gì vui mà sao chị đó cười dữ vậy nhỉ? Hay do thấy mặt tôi buồn cười quá.

“ Đùa với cậu chút thôi, không cần khẩn trương như vậy”

Mặt tôi hiện rõ dấu 3 chấm rõ ràng, tôi bắt đầu lú rồi chẳng biết mình quen biết vị này lúc nào nữa, sao chẳng có chút kí ức nào vậy chà.

Đột nhiên có một bàn tay chìa ra trước mặt cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi, theo phản xạ tự nhiên nên tôi cũng giơ tay ra để nắm lại.

“ Giới thiệu một chút, Phó Tử Tranh con gái của đối tác bố cậu. Nhà tớ vừa chuyển đến vào hôm qua, rất vui khi được quen biết cậu ”

Tôi: “-“

“ Chị làm em sợ chết khiếp, có ngày cũng đứng tim theo chị luôn quá ”.

“ Chúng ta cùng tuổi đấy, gọi tớ Tiểu Tranh là được rồi. ”

Tiểu Tranh: “ Haha tớ nghe bố cậu bảo cậu khá nhút nhác nên ở trường hay bị bắt nạt lắm sao? ”

Tôi: “ Cũng khá ổn ”.

Nhưng thật ra chỉ có tôi mới biết ở trường những ánh mắt và lời nói châm chọc của những người xung quanh cứ mãi bám theo tôi không dứt.

Như thể tôi là mục tiêu duy nhất có thể công kích của họ.

Có những bạn nam còn quá đáng hơn là thường ghi chữ “ con nhỏ mập ” trên tờ giấy để dán vào sau lưng tôi, tôi lúc đó cũng giả ngơ xem như không biết rồi âm thầm tìm một góc nào đó để tháo mảnh giấy xuống.

Chẳng biết Phó Tử Tranh suy nghĩ thế nào lại đột nhiên nói:

“ Nhìn mặt cậu nói câu đó hơi miễn cưỡng đấy nhé! ”

“ Nhưng chẳng sao, từ giờ trở đi dù cậu có bị bắt nạt hay không bị bắt nạt thì chị đây cũng sẽ bảo vệ cậu thật tốt. ”

“ Ai bảo chị đây là được nhận uỷ thác để tới đây giúp đỡ nhà ngươi cơ chứ ”

“_”

Thế là từ đó về sau, tôi chẳng còn một thân một mình chịu đựng nữa, vì luôn có cô bạn từ trên trời rơi xuống này trừng trị hết đám người chuyên bắt nạt tôi.

Chúng tôi cũng dần trở thành những người bạn tốt nhất, thân thiết như chị em mặc dù cách quen biết của chúng tôi hơi đặc biệt khác người đôi chút.

Nhưng chẳng sao cả vì trên đời này ai cũng phải có ít nhất là một người bạn thân không phải sao?

Thời gian trôi qua cũng nhanh thật, thấm thoát cũng đã 10 năm chúng tôi ở bên nhau.

Những đứa trẻ ngây thơ ngày ấy cuối cùng cũng dần lớn lên trong niềm vui và hạnh phúc.

Trong những năm ấy Phó Tử Tranh luôn luôn ở cạnh tôi thậm chí là học cùng một lớp với tôi mãi.

Dù có khác lớp thì cô nàng cũng nhõng nhẽo đòi bố đổi cho bằng được để vào học cùng với tôi.

Và cậu ấy đã thực hiện đúng lời hứa ban đầu đó là theo sau bảo vệ tôi vô cùng tốt khiến cho cả thể chất, tâm lý tôi không hề bị biến chất khi lớn lên, dần đà tôi cũng đã cởi mở hơn một chút trong việc giao tiếp không còn lầm lì, ít nói như trước, tất cả đều nhờ công lao của cậu ấy hết.

Chẳng biết tôi có sức hút to lớn gì mà có thể lôi kéo được tới một người tốt như vậy chứ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play