Chap 2

Canada
Sân bay quốc tế Canada
Chuyến bay 512 vừa hạ cánh
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tiểu Hạo, bên này. / vẫy tay/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Chào anh Nghiêm
Yến Nhi
Yến Nhi
Chào đại ka lớn hay nghịch ngu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Con mắm cá này?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ngứa đòn hả
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Anh dâu đâu?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Cho em gặp với
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ở nhà dưỡng
Yến Nhi
Yến Nhi
Dưỡng thai hả?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đệt
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mày dưới gầm giường tao à
Yến Nhi
Yến Nhi
Mới đi có nữa năm đã mang thai
Yến Nhi
Yến Nhi
Anh lẹ quá Nghiêm Ca
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Đi về đi
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Em muốn gặp anh dâu
————————
Nghiêm Gia
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Bé ơi, ba con đón anh chị con về chơi nè/xoa bụng nhỏ/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Anh Dâu
Yến Nhi
Yến Nhi
Anh dâu
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hai đứa tới rồi hả?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Uống nước gì anh với lấy
Yến Nhi
Yến Nhi
Anh cứ tự nhiên đi
Yến Nhi
Yến Nhi
Em tự lấy được
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/giật giật khoé mép/ nhà tao đó
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nhà anh mà em kêu tự nhiên hả?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Tính nó vậy
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Rồi sao hai đứa qua đây?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừ hai đứa nói nghe coi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Sao qua đây?
Yến Nhi
Yến Nhi
Ờm…
Yến Nhi
Yến Nhi
Tụi em nhớ Hạ ca nên qua thăm
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Ờ đúng rồi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tụi em biết nói dối xấu lắm đúng không?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mà tụi em nói dối còn dở tệ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mỗi lần Tiểu Nhi nói dối sẽ thêm chữ ờm đằng trước bà hai tay bấu vào nhau đấy
Yến Nhi
Yến Nhi
/ngơ ngác/
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nói anh nghe
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Có chuyện gì?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mà Tiểu Hạo còn bỏ Tiểu Chu ở đó
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không có chuyện gì thì bây giờ nhỏ Chu đang kè kè bên Tiểu Hạo rồi
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Thì….
Yến Nhi
Yến Nhi
Thôi để tao nói
Yến Nhi
Yến Nhi
……………..
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đệt
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chúng mày đùa tao đấy à?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em mới có 18 thôi đó Hạo
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cũng đâu trách nhỏ được
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Bị hạ mà
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Vậy hai em cứ ở đây
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tụi anh bao che cho
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Dạ
Yến Nhi
Yến Nhi
Dạ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Lên cất đồ rồi đi chơi với anh
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em đang mang thai đó Tiểu Hạ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Anh im!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/im/
———————
Ba tháng kể từ đêm hôm ấy, mùa hạ đã qua, mùa thu trở lạnh bất chợt. Thành phố đổi mùa, và trong lòng người cũng đang đổi thay.
Ở nước ngoài, Tô Tân Hạo sống một mình trong căn hộ to chà bá của đại thiếu gia Nghiêm gần trường. Cậu lặng lẽ học tập, không ra ngoài quá nhiều. Thi thoảng, trong những buổi chiều hiếm hoi có ánh nắng, cậu sẽ đứng trước cửa sổ, nhìn xa xăm về phía chân trời, nơi nào đó mà trái tim vẫn chưa thể buông bỏ.
Chu Chí Hâm. Cái tên ấy, cậu không dám nhắc lại. Không vì giận, không vì ghét. Mà vì mỗi lần nhớ đến, lòng lại đau như xát muối.
Sử dụng điện thoại nhưng lại không có mạng xã hội, chỉ có sử dụng số điện thoại để liên lạc với mọi người, không có bất kỳ kết nối nào giữa hai người. Cậu đã cắt hết mọi liên lạc. Vì cậu biết, chỉ cần một tin nhắn từ anh, cậu sẽ không đủ lý trí để không quay về.
Nhưng khi đôi mắt ngày một quầng thâm, giấc ngủ chẳng thể yên, những cơn buồn nôn xuất hiện liên tục mỗi sáng… cậu bắt đầu lo lắng.
————————
Bệnh viện Đại học St. Mary
Nhân vật phụ nam
Nhân vật phụ nam
Bác sĩ: Chúc mừng cậu! Cậu đã mang thai
Nhân vật phụ nam
Nhân vật phụ nam
Bác sĩ: Thai nhi được khoảng 15 tuần rồi. Mạch tim đều, phát triển ổn định.
Tô Tân Hạo ngồi lặng người, đến cả thở cũng quên.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Tôi… mang thai?
Nhân vật phụ nam
Nhân vật phụ nam
Bác sĩ: Đúng! Bản thân tôi thấy cậu còn rất trẻ, đừng dại dột mà làm tổn hại tới đứa bé. Nó cũng chỉ là một sinh linh bé nhỏ, đáng được xuất hiện.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Tôi biết rồi…
Một tay run rẩy đặt lên bụng mình. Rất nhỏ. Nhưng bên trong đó, là một sinh linh – là kết tinh của đêm chia tay không nói lời yêu, là một phần của người con trai mà cậu nghĩ mình đã vĩnh viễn rời xa.
Nhân vật phụ nam
Nhân vật phụ nam
Bác sĩ: Cho tôi mạo phạm hỏi được không?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Được!
Nhân vật phụ nam
Nhân vật phụ nam
Bác sĩ: Trường hợp nam nhi mang thai tôi đã thấy nhiều, nhưng tôi họ toàn đi cùng chồng hoặc người nhà, vậy cho tôi hỏi người nhà của cậu đâu
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Đây là con của bạn trai cũ của tôi….
Nhân vật phụ nam
Nhân vật phụ nam
Bác sĩ: Tôi hiểu rồi, nhớ tới tái khám thường xuyên nhé.
Nhân vật phụ nam
Nhân vật phụ nam
Bác sĩ: Tôi nghĩ bạn nên thông báo với người ấy, đứa bé ấy cần cha.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
C
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Ừm!
————————-
Trung Quốc
Chu Chí Hâm như người mất hồn trong suốt mấy tháng. Sau khi phát hiện ra cậu biến mất không để lại một dấu vết, anh đã lục tung cả trường, cả thành phố, thậm chí nhờ người truy dấu vết hộ chiếu ở sân bay.
Không ai biết
Không ai thấy
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Cậu ấy không thể biến mất như thế được!
Chu đập tay lên bàn, cả nhà Chu Gia cũng lần đầu thấy con trai mình phát điên như vậy.
Hạ Mỹ Linh
Hạ Mỹ Linh
Chí Hâm.
Hạ Mỹ Linh
Hạ Mỹ Linh
Con bình tĩnh. Mẹ sẽ cho người tìm kỹ hơn. Nếu cậu ta đi nước ngoài, cũng sẽ có dấu vết.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Không phải!
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Là cậu ta tự tay xoá đi các dấu vết ấy!
———————
Năm năm sau- sân bay Quốc Tế Nam Kinh
Một cậu thanh niên kéo vali bước ra cổng, theo sau là một cậu bé khoảng bốn tuổi. Gương mặt cậu bé kháu khỉnh, đôi mắt to, sống mũi cao, mái tóc đen mềm rũ xuống trán.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Đợi papi một chút, ngoan nào.
Chu Hạo Thiên
Chu Hạo Thiên
Ba của con…
Chu Hạo Thiên
Chu Hạo Thiên
Ở đây hả papi?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Ừ. Nhưng tạm thời chưa cần gặp.
Chu Hạo Thiên
Chu Hạo Thiên
Có phải baba làm papi giận nên papi không muốn gặp đúng hong ạ?
Chu Hạo Thiên
Chu Hạo Thiên
Bạn bè con mỗi lần mẹ của họ giận cũng sẽ như vậy
Cậu khựng lại.
Câu hỏi của một đứa trẻ, nhưng đau như nhát dao.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Chúng ta sẽ ổn. Chỉ cần con luôn bên papi.
—————————
Chu Gia
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Cậu chắc không nhìn nhầm?
Bảo Khang
Bảo Khang
Không nhầm, Chu thiếu. Người giống y như Tô Tân Hạo năm đó. Nhưng… dắt theo một đứa bé trai.
Chu Chí Hâm đứng bật dậy, trong mắt là một tia sáng kỳ lạ.
Anh không cần xác nhận thêm. Chỉ có một người có thể khiến tim anh co thắt như vậy, dù đã năm năm không gặp.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Bắt cả hai về cho tôi!
——————-
Nhưng ngay khi đến gần cửa sân bay một nhóm người đàn ông mặc vest đen đã đứng sẵn ở đó. Một người trong số họ bước đến, đưa ra thẻ công tác với biểu tượng không mấy xa lạ với giới thương nghiệp Bắc Kinh.
Bảo Khang
Bảo Khang
Xin lỗi, Tô tiên sinh. Chúng tôi được lệnh đưa ngài và con trai trở về Chu Gia.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Lệnh? Ai cho các người quyền?
Bảo Khang
Bảo Khang
Lệnh trực tiếp từ Chu thiếu gia.
Cái tên ấy khiến tim Tô như thắt lại.
Không có bất kỳ biện pháp vũ lực nào, nhưng cách họ đứng thành vòng cung đã đủ cho thấy – đây không phải một yêu cầu.
Nhận ra không khí lạ thường, Hạo Thiên cất tiếng
Chu Hạo Thiên
Chu Hạo Thiên
Papi ơi? Họ là ai vậy ạ
Tô Tân Hạo tay siết lấy, lùi về sau
Bảo Khang
Bảo Khang
Cậu Tô, thiếu gia nhà tôi chỉ muốn gặp cậu. Sau đó cậu có thể quyết định mọi thứ. Nhưng trước khi điều đó xảy ra, xin đừng chống lại.
Tô Tân Hạo hít một hơi thật sâu, gương mặt dần trở nên lạnh lẽo.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Không sao đâu, Hạo Thiên. Chúng ta chỉ đi một đoạn nữa thôi
Chu Hạo Thiên
Chu Hạo Thiên
Có phải baba con đang đợi không?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Ừm, baba con đang đợi
Cả hai bị mời lên chiếc xe đen đang chờ sẵn ngoài sảnh. Trước khi cửa đóng lại, Tô quay đầu nhìn tấm biển “Khởi hành quốc tế” phía xa, ánh đèn nhòe đi trong mắt cậu.
———————-
End
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play