Sáng hôm sau, Quang Anh có mặt trước sảnh tòa nhà cao cấp đúng giờ như được hẹn. Trợ lý của Hoàng Đức Duy đã đứng chờ sẵn, vẫn với vẻ mặt lạnh lùng như lần đầu cậu gặp ông ta
Trợ Lý (đá đì)
Cậu theo tôi
Chiếc xe đen bóng đỗ sẵn bên đường, cậu lặng lẽ bước vào ghế sau
Hành trình diễn ra trong im lặng, không một câu hỏi, không một lời nói dư thừa
Khi xe dừng lại trước phòng khám tư cao cấp, Quang Anh bất giác siết chặt dây túi đeo, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi
Bên trong phòng khám, nhân viên tiếp đón cậu với thái độ chuyên nghiệp nhưng ánh nhìn lại không hề giấu nổi sự đánh giá
Cậu mặc áo hoodie mỏng, quần jeans cũ, trông lạc lõng giữa những bộ vest, giày da sáng bóng và mùi nước hoa đắt tiền
Y Tá
Nguyễn Quang Anh?
Một nữ y tá gọi tên
Nguyễn Quang Anh
Dạ, là em
Y Tá
Đi theo tôi. Chúng tôi cần làm xét nghiệm tổng quát, siêu âm, và lấy mẫu máu
Nguyễn Quang Anh
…Dạ
Cậu cởi áo khoác, để lộ thân hình mảnh khảnh
Các bước kiểm tra diễn ra trong im lặng, chỉ có tiếng máy móc, tiếng bút ghi chú và thỉnh thoảng là vài câu chỉ dẫn cộc lốc. Bác sĩ chỉ liếc qua hồ sơ rồi hờ hững hỏi
Bác Sĩ
Đã từng mang thai chưa?
Nguyễn Quang Anh
Chưa ạ
Bác Sĩ
Có bệnh lý nền nào không? Dị ứng thuốc gì?
Nguyễn Quang Anh
Không… em khỏe mạnh
Bác Sĩ
QHTD thường xuyên không?
Nguyễn Quang Anh
…Cũng không thường "đỏ bừng mặt, ấp úng"
Bác sĩ nhướng mày, gật đầu rồi lại cúi xuống ghi chép. Trong mắt họ, cậu chỉ là một 'cái cơ thể cần kiểm tra', không hơn
Sau hơn một tiếng đồng hồ, Quang Anh được đưa tới một căn phòng riêng để chờ kết quả
Cậu ngồi co người trên ghế, tay ôm bụng, trong lòng có cảm giác trống rỗng kỳ lạ. Mọi thứ đang diễn ra như một cơn mộng, quá nhanh, quá lạnh
Cửa mở. Người bước vào là Hoàng Đức Duy
Quang Anh đứng bật dậy, theo phản xạ
Hoàng Đức Duy
Ngồi "giọng trầm, không lớn nhưng đầy áp lực"
Cậu rụt rè ngồi xuống, tay bấu chặt vào đầu gối. Không khí trong phòng như nén lại
Hoàng Đức Duy
Bác sĩ bảo cậu đủ điều kiện. Sức khỏe tốt. Tỷ lệ đậu thai cao
Nguyễn Quang Anh
Vậy… là…
Hoàng Đức Duy
Ngày mai ký hợp đồng "cắt lời"
Hoàng Đức Duy
Sau đó cậu sẽ chuyển đến căn hộ tôi chuẩn bị riêng
Quang Anh gật đầu, không dám hỏi thêm. Nhưng rồi, có điều gì đó khiến cậu không thể không thốt ra
Nguyễn Quang Anh
Căn hộ… chỉ có một mình tôi thôi ạ?
Duy ngước nhìn cậu, ánh mắt lạnh như cũ
Hoàng Đức Duy
Cậu nghĩ tôi để cậu sống một mình trong suốt quá trình mang thai?
Nguyễn Quang Anh
Vậy… ai sẽ–
Hoàng Đức Duy
Tôi
Cậu sững người
Nguyễn Quang Anh
Nhưng… anh còn có vợ…
Hoàng Đức Duy
Cô ấy không sống chung. Chuyện này không liên quan đến cô ấy "nói rõ ràng từng chữ, như thể không muốn tiếp tục bị hỏi"
Nguyễn Quang Anh
Vậy… tôi chỉ cần nghe theo?
Duy bước đến gần hơn. Anh nhìn xuống cậu, đôi mắt đen sâu như giếng nước giữa đêm
Hoàng Đức Duy
Cậu chỉ cần giữ thân thể khỏe mạnh. Còn mọi thứ khác… để tôi lo
Quang Anh cúi đầu. Cậu không dám hỏi nữa. Nhưng sâu trong lồng ngực, trái tim cậu bắt đầu có những nhịp đập khó hiểu.
Người đàn ông này… sẽ là cha đứa bé mà cậu mang trong người
Và bắt đầu từ ngày mai, cậu sẽ sống cùng anh ta không tình yêu, không danh phận
Chỉ là một cái bụng thuê, như anh ta nói
...
Ngày hôm sau, Quang Anh ngồi ở chiếc bàn gỗ lớn trong một phòng họp yên ắng, bên cạnh là luật sư và trợ lý của Duy
Tay cậu run nhẹ khi lật những tờ giấy dày cộm in đầy chữ
'Điều khoản 4: Trong thời gian mang thai, bên B (Nguyễn Quang Anh) không được quan hệ tình cảm, thể xác với bất kỳ ai khác ngoài bên A (Hoàng Đức Duy), vì mục đích y sinh'
'Điều khoản 7: Sau khi sinh, bên B từ bỏ mọi quyền lợi và trách nhiệm với đứa trẻ, đồng thời cam kết không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của bên A'
Trợ Lý (đá đì)
Đọc kỹ trước khi ký "lạnh lùng nói"
Quang Anh cố nuốt xuống cái gì đó đang nghẹn trong cổ họng. Bút trong tay trượt khỏi đầu ngón, rơi nhẹ lên mặt bàn
Hoàng Đức Duy
Cậu có vấn đề gì sao?
Tiếng Duy vang lên từ cửa phòng. Anh vừa bước vào, mang theo hương nước hoa nhẹ nhàng nhưng đậm chất quyền lực
Quang Anh đứng bật dậy, giật mình
Nguyễn Quang Anh
Không… tôi chỉ là… lần đầu tiên làm chuyện như vậy nên… hơi lo
Duy không đáp ngay. Anh đi đến, kéo ghế đối diện rồi ngồi xuống, khoanh tay trên bàn
Hoàng Đức Duy
Cậu có quyền từ chối. Nhưng một khi đã ký, thì đừng làm trái
Quang Anh nhìn anh, ngập ngừng hỏi
Nguyễn Quang Anh
Anh có chắc muốn làm chuyện này với người như tôi không?
Hoàng Đức Duy
Cái tôi cần không phải là danh tiếng của cậu, mà là cơ thể khỏe mạnh, lý lịch sạch và sự kín miệng
Nguyễn Quang Anh
Tôi hiểu rồi "cười khẽ, cầm lại bút"
Và rồi, từng nét mực được viết lên giấy trắng
Một chữ ký định đoạt chính mình suốt chín tháng mười ngày
...
Buổi chiều, Quang Anh chuyển tới căn hộ cao cấp Duy đã sắp xếp sẵn
Nơi đó nằm trong một tòa nhà ven sông, cửa kính lớn, sàn lát đá hoa cương, từng chi tiết đều toát lên sự giàu có lạnh lẽo
Cậu đứng giữa phòng khách như kẻ lạc loài. Cái vali cũ đặt kế bên ghế sôpha trắng tinh
Trợ lý dẫn cậu đi một vòng giới thiệu
Trợ Lý (đá đì)
Cậu dùng phòng ngủ bên phải, phòng Hoàng tổng ở đối diện
Trợ Lý (đá đì)
Lịch khám định kỳ đã được sắp. Thực phẩm và thuốc bổ cũng theo chỉ dẫn riêng của bác sĩ
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn anh… "khẽ nói"
Trợ Lý (đá đì)
Không cần cảm ơn. Cậu nhận tiền thì phải làm đúng phần việc "lạnh lùng, rồi bỏ đi"
Cậu thở ra, ngả lưng xuống ghế. Mọi thứ ở đây sạch sẽ, hiện đại, thơm mùi tinh dầu… nhưng không có gì là của cậu. Tất cả đều như mượn tạm
Tối hôm đó, khi Quang Anh vừa định đóng cửa phòng ngủ thì cánh cửa đối diện mở ra
Duy đứng đó, áo sơ mi trắng xắn tay, tay cầm một cốc nước
Hoàng Đức Duy
Mai bắt đầu quy trình
Quang Anh đứng thẳng người, tim nhói lên một cái
Nguyễn Quang Anh
Dạ...vâng
Duy gật đầu, ánh mắt nhìn cậu như nhìn một bài toán đang được giải
Hoàng Đức Duy
Ngủ sớm. Cơ thể cần ổn định nội tiết
Cánh cửa đóng lại
Quang Anh cắn môi, dựa lưng vào cửa phòng mình, thì thầm một mình trong bóng tối
Comments
Khủng bố con chym 😍😍
Lạnh lùng thì có đó nhưng nhìn avt ko thể ko mắc cừ
2025-05-20
10
☘︎𝙗𝙗ô𝙣𝙜 𝙙ẻ♫︎"ˡᵒᵛᵉ ᶜʰⁱᶻᶻ"✿
bộ khôg đúg hay gì ,ngta thai mà toàn để ở nhà 1mình còn bỏ mặt ngta cơ mà 😶🤧
2025-06-06
0
Jet á na
ngàu quá ngàu quá, hù bá hù bá👤👏👏
2025-05-28
1