I. Le Vent Murmure à la Fenêtre de l’Asile
Buổi chiều Sài Gòn không nắng, chỉ toàn mây xám và những cơn gió lạnh lùa qua từng khe áo
Nguyễn Quang Anh ngồi ở một góc khuất của quán café sang trọng một nơi cậu chưa bao giờ dám bước vào, chứ đừng nói là gọi một ly nước gần bằng số tiền cậu tiêu trong ba ngày
Cậu ngồi im, hai bàn tay lạnh toát đan chặt vào nhau dưới gầm bàn
Áo sơ mi trắng đã được là phẳng phiu, nhưng vạt áo vẫn lộ ra vài vết sờn cũ
Dù đã cố giữ bình tĩnh, Quang Anh vẫn không thể ngăn được đôi chân mình khẽ run
Cửa kính quán bật mở. Một người đàn ông bước vào, mang theo hơi lạnh và mùi nước hoa xa xỉ
Cậu không cần ai giới thiệu
Chỉ cần liếc mắt là nhận ra Hoàng Đức Duy
Cao ráo, chỉnh tề trong bộ vest đen, ánh mắt lạnh lùng như chưa từng biết đến khái niệm 'ấm áp'
Gương mặt sắc nét ấy từng xuất hiện nhiều lần trên báo, nhưng ngoài đời… lại khiến người ta cảm thấy như đang ngồi đối diện một bức tường băng
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh?
Giọng nói trầm, gọn gàng và đầy uy lực
Quang Anh bật dậy, cúi đầu nhanh đến mức ghế phía sau phát ra tiếng va chạm nhỏ
Nguyễn Quang Anh
Dạ, là em… À, tôi… Tôi
Đức Duy ngồi xuống ghế đối diện mà không cần đợi phục vụ
Trợ lý của anh một người đàn ông trung niên với gương mặt không cảm xúc đặt một xấp hồ sơ lên bàn, đẩy nhẹ về phía Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Đây là hợp đồng
Cậu liếc nhìn tập giấy dày, tay hơi run khi mở trang đầu tiên
Những điều khoản lạnh lùng nhảy múa trước mắt cậu
•Mang thai hộ bằng phương pháp tự nhiên
•Không được tiết lộ bất kỳ thông tin nào liên quan đến bên thuê
•Sau khi đứa trẻ ra đời, bên mang thai sẽ không có bất kỳ quyền gì với đứa trẻ
•Thù lao: 500.000.000 VNĐ
Nguyễn Quang Anh
Tôi tưởng là… thụ tinh nhân tạo "siết nhẹ mép giấy"
Hoàng Đức Duy
Phương pháp đó không đảm bảo. Tôi cần chắc chắn
Nguyễn Quang Anh
...Vì sao lại là tôi? "ánh mắt không dám nhìn thẳng"
Hoàng Đức Duy
Cậu được tiến cử bởi một người tôi tin
Hoàng Đức Duy
Hồ sơ y tế đạt chuẩn. Lý lịch sạch. Không tệ
Câu cuối cùng là một sự công nhận, dù lạnh lùng đến mức chẳng mang chút ấm áp nào. Quang Anh ngước lên nhìn người đàn ông ấy, bắt gặp ánh mắt không thể dò đoán
Đó không phải là cái nhìn thương hại hay chán ghét mà là ánh mắt của kẻ đã quen mua bán cảm xúc như hàng hóa
Nguyễn Quang Anh
Anh đã có vợ, "chợt buột miệng"
Đức Duy im lặng trong vài giây, như thể đang cân nhắc xem có nên trả lời một câu hỏi vô lễ không. Cuối cùng, anh chỉ đáp
Hoàng Đức Duy
Cô ấy không thể có con
Quang Anh cụp mắt. Không ai có lỗi trong chuyện này nhưng rõ ràng, ai cũng tổn thương
Hoàng Đức Duy
Đây là một giao dịch
Hoàng Đức Duy
Không cảm xúc. Không ràng buộc
Hoàng Đức Duy
Sau khi cậu sinh xong đứa trẻ, mọi thứ kết thúc
Hoàng Đức Duy
Cậu sẽ nhận tiền và biến mất khỏi cuộc sống của tôi
Quang Anh nuốt khan. Cậu nên từ chối. Đây là điều sai trái là sinh con cho một người đã có gia đình, là bán thân, là thỏa hiệp với chính mình
Nguyễn Quang Anh
*Mẹ tôi đang nằm viện, hóa đơn mỗi tuần hơn mười triệu. Tôi nợ tiền học. Em gái tôi cần đóng học phí*
Hoàng Đức Duy
Có một điều kiện cuối cùng "ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn"
Hoàng Đức Duy
Không được yêu tôi
Nguyễn Quang Anh
"bật cười, nhẹ và có chút chua chát" Anh nghĩ tôi dại đến mức đó à?
Đức Duy không đáp. Anh chỉ đứng dậy, chỉnh lại cổ tay áo vest, gật đầu nhẹ với trợ lý
Hoàng Đức Duy
Chuẩn bị kiểm tra sức khỏe cho cậu ấy. Nếu mọi thứ ổn, ký hợp đồng trong ba ngày
Trước khi rời đi, Duy liếc nhìn Quang Anh một lần nữa như đang cân đo một món hàng anh sắp bỏ tiền ra mua
Ánh nhìn đó… khiến Quang Anh rùng mình
Bệnh viện nằm cách trung tâm một đoạn xe buýt
Đã vào tối, gió thổi qua hành lang dài khiến không khí càng thêm lạnh lẽo. Quang Anh ôm chặt túi, bước nhanh qua từng dãy phòng quen thuộc
Mùi thuốc sát trùng, mùi cồn và tiếng rì rầm của y tá càng làm đầu cậu đau hơn
Phòng 203 nơi mẹ cậu nằm điều trị đã hơn một tháng. Khi cậu bước vào, ánh đèn vàng hắt nhẹ lên tấm chăn dày, nơi người phụ nữ gầy gò đang nằm nhắm mắt nghỉ ngơi.
Em gái cậu, con bé Na mới học lớp 10, đang ngồi gọt táo, ánh mắt ngẩng lên khi thấy anh trai xuất hiện
bé Na
Anh hai! "reo lên khe khẽ, rồi đứng dậy chạy tới"
Nguyễn Quang Anh
Suỵt, đừng làm ồn "mỉm cười, xoa đầu em gái"
Nguyễn Quang Anh
Mẹ sao rồi?
bé Na
Vẫn mệt lắm, bác sĩ nói cần theo dõi thêm. Mẹ có hỏi anh suốt đó, hỏi có xin được việc chưa…
Tiếng nói chưa dứt thì mẹ cậu khẽ mở mắt, giọng bà yếu ớt nhưng dịu dàng
Mẹ Quang Anh
Quang Anh… con về rồi hả?
Cậu vội bước đến, ngồi xuống bên giường, cầm lấy bàn tay đã gầy đi thấy rõ
Nguyễn Quang Anh
Dạ, con mới về. Hôm nay mẹ có đau nhiều không?
Mẹ Quang Anh
Cũng đỡ… Nhưng con nói đi, công ty gì gọi con phỏng vấn vậy? Họ nhận con chưa?
Ánh mắt bà đầy hy vọng. Mỗi lần nói về công việc, bà luôn cố gắng nở nụ cười, dù khuôn mặt đã tái đi vì hóa trị
Quang Anh khựng lại một chút, rồi gật đầu
Nguyễn Quang Anh
Dạ… họ bảo sẽ sắp xếp lại, chắc tuần sau đi làm được
Nguyễn Quang Anh
Vị trí văn phòng thôi, lương không cao nhưng có tiền phụ cấp
Mẹ Quang Anh
Vậy là tốt rồi, còn trẻ… phải chịu khó làm từ từ "mỉm cười, đôi mắt ánh lên chút tự hào"
Mẹ Quang Anh
Có việc là tốt rồi, mẹ yên tâm
Nguyễn Quang Anh
Dạ... "cố giữ giọng bình thản, dù trong lòng như có gai đang đâm"
Cậu biết mình đang nói dối
Mình không xin việc văn phòng
Không có bàn làm việc nào
Không có đồng nghiệp
Chỉ có một cái hợp đồng và một đứa bé đang chờ được tạo thành
bé Na
Anh hai ăn gì chưa? "đưa trái táo đã gọt sẵn vào tay cậu"
Nguyễn Quang Anh
Chưa. Mà thôi, em ăn đi. Anh không đói
bé Na
Anh ốm đi rồi đó "nhăn mặt"
bé Na
Mai anh đừng nhịn nữa, không là mẹ mắng đó nha
Mẹ cười mệt, nhìn hai đứa con một lớn một nhỏ mà ánh mắt dịu dàng lạ thường
Quang Anh cắn miếng táo, cổ họng nghẹn đắng
Chỉ cần em gái tiếp tục đi học
Chỉ cần gia đình này không tan nát
Dù là hy sinh thân thể. Dù là mang thai hộ. Dù là phải bước vào cuộc đời của người đàn ông đã có vợ
Trên đường về, Quang Anh đi bộ. Trời đổ mưa nhẹ. Cơn mưa không lớn nhưng dai dẳng, lạnh và âm ỉ
Cậu ngửa đầu nhìn trời, mím môi
Nguyễn Quang Anh
Không được yêu "thì thầm"
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Em biết mà
Trợ Lý (đá đì)
... lại là một fic khác hoàn toàn fic cũ
Trợ Lý (đá đì)
😭 sợ kh ai đọc
Comments
Sea.
ủa đá đì fic kia bị xoá ời 🤗💔
2025-05-18
6
: chủ nghĩa độc thân_🥃
500tr ít nha, phải là 2 tỏi toii mới chịuuuu=))
2025-05-19
9
☘︎𝙗𝙗ô𝙣𝙜 𝙙ẻ♫︎"ˡᵒᵛᵉ ᶜʰⁱᶻᶻ"✿
đọc lại từ đầu trog lúc đá đì ra chap tiếp theo 😶
2025-06-06
0