2. Lời Chào không Âm.
- Đêm nay Thời Gian Đứng Yên Lặng Đọng -
Những ánh đèn sáng trói dường như đang chen chúc giữa các toà cao ốc , ánh sáng nhìn từ trên cao xuống cứ như lũ Ngài đang rủ nhau khiêu vũ trong màng đêm nhộn nhịp của bầu trời .
Không khí như hoà tan với sự nhộn nhịp này , nhanh một cách bất ngờ nhưng lại quen thuộc đến lạ .
Chiếc Ferrari - Laferrari Đỏ Rượu vẫn cứ phóng như không Phanh đạp , cảm giác như loài Cá Koi sang chảnh đang hiên ngang lượn nhanh qua từ khe Núi đá suối chảy trong suối nhưng vội vã .
Nguyễn Thanh Pháp.
// hạ một nửa cửa kính xuống // …
Đôi mắt Phượng kia chẳng nói chẳng rằng lại cau lại , ánh mắt không nhanh cũng chẳng chậm nhìn một lượt Khung Cảnh - Âm Thanh trước mắt .
Nguyễn Thanh Pháp.
Chậc .. ồn ào thấy ghê.
Nguyễn Thanh Pháp.
Đúng là Hà Thành…
Nguyễn Thanh Pháp.
Chẳng có sự nhường nhịn gì , chỉ có sự ganh đua và tranh chấp vô lí.
Trần Đăng Dương.
// cự quậy //
Trần Đăng Dương.
Ưm .. Oáp.. // dụi dụi vào lòng //
Thứ nhỏ nhỏ trong lòng Thanh Pháp … hình như dậy rồi thì phải .
Nguyễn Thanh Pháp.
Hửm? .. Dậy rồi đấy à.
Trần Đăng Dương.
// ngẩn đầu lên // em mỏi …~
Nguyễn Thanh Pháp.
Ồ? Làm nũng à.
Trần Đăng Dương.
// dụi // oáp..
Nguyễn Thanh Pháp.
Sắp về đến nhà rồi.
Nguyễn Thanh Pháp.
Đợi chút nữa đi. // xoa đầu //
Trần Đăng Dương.
// cắn cổ Thanh Pháp //
Nguyễn Thanh Pháp.
Ah!?… gì đây? // chịu liếc mắt nhìn xuống //
Trần Đăng Dương.
// gặm , chẳng nói gì // nhăm..
Nguyễn Thanh Pháp.
Chậc … // mắc kệ //
Nguyễn Thanh Pháp.
// véo tai //. Bỏ Ra.
Trần Đăng Dương.
A… đau.. // chịu nhả //
Nguyễn Thanh Pháp.
Bộ nhóc là chó hay gì? // nhìn qua gương chiếu hậu thấy vết cắn //
Trần Đăng Dương.
Ơ? Chó là con biết bò mà không chân á hả ?..
Nguyễn Thanh Pháp.
Phụt…- // cười //
Nguyễn Thanh Pháp.
Nhóc không biết à?
Trần Đăng Dương.
Ơ .. em không?..
Nguyễn Thanh Pháp.
// bất lực //
Nguyễn Thanh Pháp.
Haizz..
Trần Đăng Dương.
// ngậm cổ Thanh Pháp //
Nguyễn Thanh Pháp.
Nhóc có hành vi kì lạ thật.. // không muốn hiểu //
Trần Đăng Dương.
“ Chị là của riêng em..~ “
Nhân Vật Ẩn.
Cái gì?? // quay ra nhìn ??? //
Nhân Vật Ẩn.
Chị Kiều chưa về à? Muộn vãi.
Nhân Vật Ẩn.
Ờ nhể? Chị ấy chưa về thì phải.
Nhân Vật Ẩn.
Mà chị ấy đi đâu lâu thế nhỉ..
Nhân Vật Ẩn.
Hay đi với thằng nào!?
Nhân Vật Ẩn.
Có khả năng..
Hình bóng hai thiếu niên trẻ đang ngồi nói chuyện với nhau được hiện rõ từng nét giữa cái Ánh Sáng trói loà của Thành Phố chiếu rọi .
Một Kẻ thì mái tóc nổi bật lên màu sắc Bạch Kim trắng tựa tấm lụa tơ tằm được rệt lên khéo léo từ tay người nghệ nhân đa tài . Được buông xoã xuông một cách tuỳ tiện không cân nhắc , gợn sóng nhẹ nhàng như sự vang vong của mắt nước trong veo ; nhìn Kẻ đó trông không khác gì một Thiên Thần cả , một cảm giác hồn nhiên đến lạ .
Người còn lại thì cũng là mái tóc như vậy , Mái tóc trắng sứ như nhũng đoá hoa Ly Ly đang nở rộ rực rỡ ; nhưng nó được vuốt lên một cách kiêu ngạo , ngông cuồng ; nó tỏ rõ được thái độ như muốn phá huỷ tất cả mọi thư trong tầm nhãn nếu không vừa ý nó .
Tiếng kít Phanh to tới nỗi như muốn xe toạc cái không gian lạnh lẽo của buổi đêm hiện tại .
Cánh cửa của chiếc xe được mở ra , mùi hương của Rượu vang cứ thế mà đi theo làn gió nhẹ nhàng đưa hương xung quanh nơi đó một cách tự nhiên không gượng ép .
Nguyễn Thanh Pháp.
// bước ra với Đăng Dương trong lòng // …cuối cùng cũng về.
Trần Đăng Dương.
// ló đầu ra //
Nguyễn Thanh Pháp.
Hửm?.. Quang Anh và Đức Duy?
Và thứ đập vào thẳng mắt Thanh Pháp là căn Biệt Thư Cổ Điển được hoạ lên màu sắc Trắng Ngà , cảm giác như được đưa từ chuyện cổ tích ra vậy ; Ánh Điện như phát hiện được thứ gì liền tự động phát Sáng hết lên Nó khiến cho Căn Biệt Thư này càng thêm to lớn .
Cuối cùng không thể quên nhắc đến Hai con người lúc nãy , Nguyễn Quang Anh và Hoàng Đức Duy .
Nguyễn Quang Anh.
Chị Pháp!!
Nguyễn Thanh Pháp.
Sao giờ này hai đứa còn chưa ngủ hả!? // cau mày //
Nguyễn Quang Anh.
Ủa?.. khoan?
Hoàng Đức Duy.
Thằng nào kia?
Nguyễn Thanh Pháp.
Nhóc này là Trần Đăng Dương.
Nguyễn Thanh Pháp.
// thả xuống //
Trần Đăng Dương.
Ưm.. // bị thả xuống , nhăn mặt //
Trần Đăng Dương.
// tay với với Người Thanh Pháp //
Hoàng Đức Duy.
“ Địt mẹ … Cao hơn cả Bố cơ à?.. HipHop đấy.. Bố Ghim. “
Nguyễn Quang Anh.
“ Mẹ nó.. tham dự cái đám tang rồi mang thêm cái thằng mặt lồn nào về? .. Đã cao rồi còn làm nũng với Chị ấy à.. Bố Ghim mày, con ạ.. “
Trần Đăng Dương.
“ Chậc.. hai thằng nào đây? Khiếp thấp hơn cả mình.. xấu. “
Hàng loại những suy nghĩ về đối phương của ba kẻ Đăng Dương - Quang Anh - Đức Duy cứ thế diễn ra , những suy nghĩ tiêu cực cứ thế được diễn ra không cần cân nhắc ; nó nhưng muốn ép cái bầu không khí đầy mùi Thuốc súng .
Không ai chịu thua ai , nhìn mặt nhau như sắp có chiến tranh tới nơi , cứ thế này thì cũng chẳng ổn .
Nguyễn Thanh Pháp.
Gì đây? Định làm cuộc hội thoại không lời à? // khoanh tay //
Nguyễn Quang Anh.
À ..ừm.. Chào nhé. // gượng gạo //
Hoàng Đức Duy.
Chào nhé! Thằng này là Duy. // cười //
Trần Đăng Dương.
Tôi là Đăng Dương.. Chào-o!
Nguyễn Thanh Pháp.
Haizz.. thôi mấy đứa.
Nguyễn Thanh Pháp.
Giờ cũng muộn rồi, đi ngủ thôi.. // xoa xoa thái dương //
Hoàng Đức Duy.
Vâng~ // nắm tay Thanh Pháp kéo đi //
Trần Đăng Dương.
// nhanh chóng nắm tay còn lại // …
Nguyễn Quang Anh.
Ơ cái địt mẹ?! …
Nguyễn Quang Anh.
// liếc Đăng Dương , khó chịu //
Trần Đăng Dương.
// ngoái lại nhìn , nhếch mép // “ Ha… Chậm chạp. “
Nguyễn Quang Anh.
Con mẹ nó..-
Nguyễn Quang Anh.
// bực bội , đi theo đàng sau ba người //
Nguyễn Thanh Pháp.
// ngồi trên gường làm Văn Án // hừm….
Trần Đăng Dương.
// nằm dựa vào vai trái của Thanh Pháp , thoại sản như hát // …Không thấy vui trong lòng..
Hoàng Đức Duy.
// Nằm dựa vào vai phải của Thanh Pháp , vừa ngủ vừa hát // ..Anh nhớ góc tối ở trong căn phòng..-
Nguyễn Quang Anh.
// đang ngồi chơi Piano //
Nguyễn Quang Anh.
Ở phía Dưới ngọn đèn…
Nguyễn Quang Anh.
Có ngã khờ đang hát..
Nguyễn Quang Anh.
Cố gắng mỉm cười nhưng trong lòng tan nát?
Nguyễn Quang Anh.
Mất đi người quá quan trọng…
Nguyễn Quang Anh.
Có lẽ .. vì quá Tham Vọng?..
Từng nốt nhạc từ chiếc Dương Cầm lên cứ như một Bản Giao Hưởng của nỗi Buồn Bã khó tả , nó còn được chất giọng Ấm áp có chút nhẹ nhàng , chút trầm ấm của Quang Anh đi cùng thì nó mang lại cảm giác đây như Khung Cảnh của một buổi tiệc khiễu vũ dưới Ánh Trăng Sáng .
Nó còn được hoạ thêm cùng giọng hát ( hát sản ) từ Đăng Dương và Đức Duy góp vào khiếp nó càng thêm hoàn hảo một cách tuyệt vời .
Nguyễn Thanh Pháp.
Hm.. Pianist nhà tôi lên trình rồi nhỉ? // cười //
Nguyễn Quang Anh.
Haha..chị cứ trêu em thôi.. // mỉm //
Nguyễn Thanh Pháp.
Ha.. tôi có trêu Rhyder đâu mà.
Nguyễn Thanh Pháp.
// đi ra khỏi hai cái đứa nằm hai bên vai //
Nguyễn Thanh Pháp.
// đi lại bên Quang Anh //
Nguyễn Quang Anh.
// ngẩng lên nhìn //
Nguyễn Thanh Pháp.
// cong mắt // Giỏi hơn rồi.
Nguyễn Quang Anh.
// đỏ mặt // !
Nguyễn Quang Anh.
// vội vùi mặt vào lòng Thanh Pháp // chị cứ trêu em!..
Nguyễn Thanh Pháp.
Hah.. thương lắm mới nói à. // xoa đầu //
Viox.
Xin chào mọi người:)
Viox.
Viox Skibidi toilet.
Viox.
Thôi , bye bye Mọi Người.
Comments
T.Huyen 💤
Truyện của cậu hay cực
2025-05-24
1
Khuee xink iu
nói đi,sốp mua chuộc mangatoon đúm khong
2025-06-25
0
Thảo Anh
Adu, tính chiếm hữu từ nhỏ à Bống🌚
2025-05-22
1