Chap 3: Trò chuyện

Kể từ đêm mưa hôm đó, gần như tối nào Duy cũng đến tiệm bánh 'Crème de Lune" sau khi tan làm. 6h30 tối, thành phố đã lên đèn, còn tiệm bánh nhỏ nằm ở góc phố vẫn sáng dịu dàng dưới ánh đèn vàng ấm áp.
Duy đẩy cửa bước vào, tiếng chuông leng keng vang lên quen thuộc. Anh chủ tiệm đứng sau quầy, ngẩng lên nhìn cậu một cái rồi nhẹ gật đầu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vẫn món cũ chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng! //Duy cười nhẹ ,bỏ cặp xuống ghế//
Vẫn là cậu, vẫn là chiếc bàn đấy, vẫn là anh.
Ban đầu, cậu chỉ ngồi im ăn bánh, uống trà, không nói nhiều. Nhưng dần dần, những mẩu đối thoại nhỏ bắt đầu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hôm nay anh có bánh mới à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bánh mousse vải thiều! Cậu có muốn thử không?
Chưa kịp để cậu đáp lại, anh đã mang bánh ra chỗ cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ăn thử xem!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy cắn một miếng, ánh mắt sáng lên// Ngon thật! Lạnh lạnh ngọt nhẹ.
Quang Anh không nói gì, chỉ ngồi lau ly thủy tinh bằng khăn sạch. Ánh đèn hắt lên gương mặt anh, nghiêng nghiêng đẹp như một bức tranh tĩnh.
Bỗng Duy suy nghĩ rồi hỏi anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không thấy phiền khi em đến mỗi ngày sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. Em đến rồi lại đi. Cũng giống như gió.
Duy im lặng một chút rồi bật cười.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gió mà biết gọi bánh và nói nhiều như em chắc chỉ có mỗi mình.
.
Quang Anh khẽ nghiêng đầu, ánh mắt không giấu nổi vẻ tò mò. Người con trai này... mỗi ngày đều đến, ngồi đúng một chỗ, gọi đúng một loại bánh. Im lặng nhưng lại khiến không khí trở nên... dễ thở hơn.
Đúng lúc đó, Duy ngẩng lên. Bốn mắt chạm nhau.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Sững lại, rồi hỏi// Anh nhìn tôi gì vậy? Có chuyện gì sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Anh khựng lại, ho nhẹ một cái rồi quay mặt đi, giọng trầm trầm// Kiểm tra xem cậu có ăn gian, lén giấu bánh về không thôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cậu bật cười, đặt sách xuống bàn, ánh mắt cong cong đầy tinh nghịch// Ờ, vậy mai anh kiểm tra kỹ hơn nhé, hôm nay em giấu trong tim rồi.
Lần này người khựng lại, lại chính là Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu...cậu vừa nói gì cơ?..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy cười, vẻ mặt đùa giỡn// Ông chủ tiệm này ngốc thật đấy!
Quang Anh không đáp lại, anh đang không hiểu cách Duy trả lời như vậy là có hàm ý gì. Có lẽ suốt mấy hôm qua Duy đều đếm tiệm, cùng anh trò truyện. Trái tim anh có lẽ đã rung động, nhưng anh vẫn không đáp lại cậu vì anh không chắc đây là rung động nhất thời hay đã thương cậu.
Hay cũng vì một phần anh đã bị tổn thương trong quá khứ, nên còn khá e ngại để bắt đầu vào giai đoạn "tìm hiểu"!
__________________
Không ai biết từ lúc nào, Crème de Lune không chỉ là một tiệm bánh... mà còn là nơi chốn Duy tìm về mỗi khi hoàng hôn buông xuống.
END

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play